Chương 1089
“Chủ tịch Lâm, ông tự mình nói chuyện với cậu Hồng nhé!”
Thấy vẻ mặt ung dung của đối phương, Lâm Lạc Thiên cảm thấy không ổn, hoài nghi mà nhận điện thoại.
Điện thoại đã được thanh niên kia bật loa ngoài, Lâm Lạc Thiên còn chưa nói chuyện thì đầu bên kia điện thoại đã vang lên một giọng thanh niên lạnh lùng.
“Lâm Lạc Thiên đúng không, chuyện này thì ông đừng quan tâm, ông cũng chẳng có tư cách đó, lo mà quản lý tốt con của ông đi!”
Từng câu nói lạnh băng, đối phương cúp điện thoại, khí thế của Lâm Lạc Thiên cũng tan hết.
Lâm Hán Bình đứng sau để lộ vẻ mặt cứng đờ.
Người khác không biết cú điện thoại này gọi cho ai nhưng sao hắn có thể không biết chứ? Đây chính là con cả Từ Hồng của ông Từ – Từ Uyên Đình- ông lớn thành phố Phán.
Huyện Tu Vân là một trong những huyện trực thuộc thành phố Phán, được thành phố trực tiếp quản lý. Quyền lực của Từ Hồng lớn tới mức có thể làm dao động mấy huyện chung quanh, dù là chủ tịch công ty Nhạc Thiên đứng đầu huyện Tu Vân thấy người này thì cũng phải cung kính gọi một tiếng cậu Hồng. Ở tỉnh Xuyên này, thanh niên trẻ có thể sánh vai với Từ Hồng không vượt quá ba.
Mà hiển nhiên, con ông cháu cha như Từ Hồng cũng không muốn nhúng tay vào chuyện của bất động sản Gia Hồng, thế thì chỗ dựa của Gia Hồng đáng sợ tới mức nào?
Cảm nhận được Lâm Hán Bình đang run rẩy, tim Ngô Duyệt Tinh chìm xuống, dù cô ấy không quá rõ quan hệ lợi và hại trong này nhưng mắt vẫn thấy được là nhà của Lâm Hán Bình không thể giúp họ chuyện này, đối thủ đã nằm ngoài khả năng của gia đình hắn.
Thanh niên dẫn đầu của Gia Hồng liếc mắt nhìn Lâm Lạc Thiên rồi cười khẽ.
“Chủ tịch Lâm, không ngờ ông còn quen biết cả cậu Hồng nhưng vì chuyện này mà ông lại dám tìm cậu Hồng tới, cho rằng cậu ấy sẽ giúp các người sao?”
“Nói trắng ra là ông chỉ là một con chó của cậu Hồng thôi, còn chủ tịch bất động sản Gia Hồng chúng tôi mới là bạn chí cốt của cậu Hồng”.
“Chủ tịch Gia Hồng chính là con cả của ông Lâm – Lâm Thiếu Bân, cậu Bân!”
“Hả!”
Dân trong thôn xôn xao, không hiểu mấy câu này là gì nhưng Lâm Lạc Thiên, Lâm Hán Bình, chị em Ngô Duyệt Tinh, Hoàng Nhạc Lễ và Lưu Tôn đều biến sắc khi nghe thấy, còn bật thốt lên thành tiếng.
Lâm Thiếu Bân chẳng khác nào tiếng sấm bên tai mọi người ở tỉnh Xuyên.
Ai cũng biết tỉnh Xuyên có ba ông lớn: Sở Thiên Nam, Ngô Quảng Phú, Từ Uyên Đình.
Ba người này đều dưới trướng cậu Diệp, thế lực lên như diều gặp gió, giá trị con người gần chục tỷ, hơn nữa còn đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong tập đoàn đứng đầu thế giới – Lăng Thiên. Chức vụ và quyền lực của họ to tới mức có thể sánh ngang với chủ tịch tập đoàn cao cấp, cho dù là chủ tịch tỉnh thì cũng phải nể nang họ ba phần.
Mà Lâm Thiếu Bân chính là con trai duy nhất của Sở Thiên Nam, dù Ngô Duyệt Tinh cũng tung hoành khắp tỉnh Xuyên thì cái tên này cũng chẳng khác nào sấm bên tai cô ấy.
Ngô Duyệt Vũ càng chấn động trong lòng cảm thấy không thể tin nổi. Cô ta đi học ở thành phố Phàn, thông tin nhanh chóng nên biết cậu cả Từ Hồng của Từ Uyên Đình gần như là “trùm” ở đây, quấy mưa tạo gió, chủ tịch mấy công ty cũng phải kính trọng, từ đó có thể thấy được thế lực ngập trời.
Mà Lâm Thiếu Bân có địa vị chẳng kém Từ Hồng, đây là một trong những cậu ấm đứng đầu tỉnh Xuyên, nghe nói anh ta là ông chủ đứng sau Gia Hồng thì Ngô Duyệt Vũ chỉ cảm thấy tuyệt vọng.
Có nhân vật cỡ đó chống lưng cho Gia Hồng, thôn Vượng Trúc bị san bằng là chuyện không thể thay đổi.
Hoàng Nhạc Lễ và Lưu Tôn vừa rồi còn muốn trợ giúp nhưng giờ lại câm như hến, họ không dám lỗ mãng.