Cao Thủ Tu Chân

Chương 1064




Chương 1064

“Chậc!”

Các khách khứa xung quanh đều hít sâu một hai, ai ai cũng mang vẻ mặt kinh sợ.

Giang Hải Thiên là ở cấp bậc nào chứ, nhưng hiện tại lại cúi đầu khom lưng với một người trẻ tuổi, lúc này, bọn họ lại lần nữa bị khuất phục bởi sức mạnh răn đe của Diệp Thiên.

“Bố!”

Giang Vũ Dân bên cạnh siết chặt nắm tay, trong lòng vừa không sợ lại vừa nhục nhã.

“Dừng tay!”

Giang Hải Thiên lại rống lớn một tiếng, cắt ngang lời ông ta, chỉ nặng nề nhìn Diệp Thiên, vẻ mặt cầu xin.

“Giết một mình ông, bỏ qua nhà họ Giang?”

Diệp Thiên nghe vậy, khẽ cười thành tiếng.

“Vốn dĩ chuyện của Giang Vân Thiển và Giang Vân Thâm đã kết thúc rồi, tôi cũng không định làm gì nhà họ Giang ông cả, nhưng nhà họ Giang ông lại kêu gọi nhiều người như vậy, muốn liên thủ làm khó tôi, còn muốn tôi vạn kiếp bất phục, bị trục xuất, khai trừ quốc tịch, bây giờ ông muốn một mình mình gánh tất thảy tội này trên lưng, ông thấy chuyện này đơn giản vậy sao?”

Ánh mắt cậu lạnh lùng, giọng nói hào hùng lẫm liệt.

“Trong vòng ba ngày, nhà họ Giang rời khỏi thủ đô cho tôi, trong vòng mười năm, không cho phép đặt chân đến thủ đô nửa bước!”

“Nếu vi phạm một điều, với thủ đoạn của tôi, các người hẳn cũng đã rõ!”

Diệp Thiên nói xong lập tức vung cánh tay, nhẹ nhàng vẫy sang bên cạnh.

Trong sảnh chính tiệc rộng lớn, bức tường cao lơn lập tức sụp đổ, một khe nứt khổng lồ sâu đến mấy trượng kéo dài từ dưới chân Diệp Thiên đến phía ngoài Trung Hoa Các, thẳng đến cuối bãi đậu xe.

Toàn bộ sảnh tiệc đều im lìm, mọi người kinh sợ, mà Giang Hải Thiên và Giang Vũ Dân thì mặt mày xám như tro.

Một câu này của Diệp Thiên đồng nghĩa với việc muốn cắt đứt toàn bộ căn cơ kinh doanh gần trăm năm của nhà họ Giang.

“Vâng!”

Giang Hải Thiên trầm mặc một lúc lâu thì vẫn gật đầu, theo ông ta nghĩ, mặc dù nhà họ Giang bị Diệp Thiên bắt ép rời khỏi thủ đô, nhưng dù sao trụ cột trong nhà vẫn còn.

Hai người Giang Vũ Dân và Giang Vũ Kiệt, một tướng một bí thư tỉnh, tương lai chỉ cần ngồi vững vị trí thì nhà họ Giang có thể ở nơi khác trở mình quay lại.

Ông ra suy nghĩ mọi việc, thư ký Đồ ở bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng.

“Ông Giang, ông bảo Giang Vũ Kiệt kích động hai bí thư tỉnh khác ký hiệp định vu oan cho người bảo vệ Hoa Hạ, chuyện này thì nhân vật trung tâm đã bắt đầu nhúng tay điều tra, có bất kỳ hậu quả gì thì nhà họ Giang ông phải tự gánh lấy!”

Giang Hải Thiên nghe vậy, vẻ mặt cứng ngắc, Vương Hướng Hầu bên cạnh lúc này cũng lên tiếng.

“Ông Giang, ông xúi giục năm công thần Hoa Hạ cùng nhau bức tử tướng Diệp, suýt nữa đã hại Hoa Hạ mất đi một đại tướng lỗi lạc, chuyện này, bên trên sẽ xử lý nghiêm túc, kết quả xử lý sẽ đưa xuống nhanh thôi!”

Lúc này, Giang Hải Thiên hoàn toàn giật mình, ông ta biết, mọi thứ đều xong cả rồi!

Hai bên chính phủ và quân đội tạo áp lực, đồng loạt đứng sau lưng Diệp Thiên, còn có Hoa Hạ lớn mạnh làm chỗ dựa cho Diệp Thiên, nhà họ Giang tuy có đại tướng và bí thư, nhưng cũng lâm vào thế cả đời cũng không ngóc đầu lên được.