Chương 947
Lúc này, đã có người bắt đầu vây xem.
Những người đến câu lạc bộ đều là người có thân phận có máu mặt, chỉ chỉ trỏ trỏ, cười khúc khích.
Quản lý Trương thúc giục nói: “Thế nào, cậu Trần, cậu tự nghĩ cách, hay là tôi giúp cậu nghĩ cách?”
Trần Văn Học đang không biết phải trả lời thế nào, bỗng nghe có người nói: “Bao nhiêu tiền, tôi trả giúp anh ấy”.
Mấy người từ cửa đi vào, người dẫn đầu là một cô gái trẻ.
Quản lý Trương vừa thấy người đến, lập tức đổi mặt tươi cười: “Ôi, cô Hoàng, cô đến rồi!”
Người đến chính là Hoàng Giai Huệ, đối tượng mà nhà họ Trần định hôn sự cho Trần Văn Học.
Quản lý Trương đưa hóa đơn cho Hoàng Giai Huệ, trên mặt còn hiện nụ cười xấu xa không dễ phát giác.
Hoàng Giai Huệ nhìn hóa đơn một cái, cau mày, sau đó nhìn sang Trần Văn Học.
Khi nhìn thấy dấu môi đỏ trên cổ áo và trên cổ của Trần Văn Học, vẻ mặt liền biến sắc.
“Trần Văn Học, không ngờ anh là loại người đó!”, Hoàng Giai Huệ tức giận nói.
Trong lòng Trần Văn Học đang nổi lửa, lại thêm vốn dĩ không muốn liên quan gì với nhà họ Hoàng, cũng không thèm giải thích, đã sứt mẻ thì cho sứt mẻ luôn, không vui nói:
“Tôi là loại người nào?”
Hoàng Giai Huệ càng nổi giận, vứt hóa đơn lên mặt Trần Văn Học: “Đến câu lạc bộ chơi gái, chơi xong còn để vợ chưa cưới đến trả tiền, đúng là chỉ có anh, Trần Văn Học!”
Càng lúc càng nhiều người vây xem, có người nhận ra thân phận của họ, liền thì thầm to nhỏ.
Trần Văn Học hơi ngượng ngùng, nhưng lúc này anh ta lại không thể đi, quản lý Trương ngăn lại, muốn đu cũng không đi được.
Đúng lúc này, điện thoại của anh ta đổ chuông, lấy ra vừa nhìn số điện thoại, Trần Văn Học đã mừng đến suýt nhảy lên.
“Trời ơi, anh ta còn sống?”
Trần Văn Học cầm điện thoại, đi vào trong góc đại sảnh, vừa nói vừa cười lớn ha ha, giống như tên ngốc.
Lần này Hoàng Giai Huệ lại lúng túng.
Ngoài lúng túng, trong lòng cô ta cũng rất giận, giận gia đình sao lại tìm cho cô ta một người đàn ông như vậy để kết hôn, cho dù làm con rể ở rể cũng không được, người này không những nhân phẩm có vấn đề, mà còn là kẻ ngốc.
Quản lý Trương ghé đến nói: “Cô Hoàng, cô xem, hóa đơn này, cô có trả hay không?”
“Trả cái gì mà trả!”, Hoàng Giai Huệ không vui nói: “Ai thích trả thì đi mà trả!”
Nói xong, tức phừng phừng quay đầu bỏ đi.
Quản lý Trương bĩu môi, dường như không sầu lo vì hóa đơn này, cũng không giữ lại, chỉ là càng nhếch miệng cười hơn.
Trần Văn Học nghe điện xong, quay lại, phát hiện Hoàng Giai Huệ đã bỏ đi, liền hỏi Quản lý Trương: “Cô Hoàng đâu?”
Quản lý Trương cười lạnh lùng nói: “Vừa nãy người ta đồng ý giúp cậu trả tiền, cậu không nhận, bây giờ thì nhớ đến người ta rồi? Đương nhiên là đi rồi! Cậu Trần, có cần tôi cho người đuổi theo giúp cậu không?”
Chương 948
Nguồn thiếu chương.