Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 458




Chương 458

Nhưng Lâm Mộng Đình biết rõ, họ cúi đầu không phải vì xấu hổ, mà vì sợ hãi.

Sợ kẻ vô học mà nổi điên lên, máu lại chảy thành sông.

Trong mắt bọn họ, Lý Dục Thần cũng chỉ là một kẻ vô học mà thôi.

Lâm Thu Thanh nhìn Lâm Thượng Nghĩa, ông cụ gật đầu.

Lâm Thu Thanh thở dài.

Cuối cùng cũng phải đi đến bước đường này.

Ông ta nhìn một vòng, những người ngồi đầy từ đường.

Hàng trăm con cháu nhà họ Lâm, các chi, các nhánh đều tập trung ở nơi này.

Lâm Thu Thanh cũng biết rõ, đám người này chỉ có thể cùng hưởng phúc, không thể chung hoạn nạn.

Đã đến lúc phải lọc người rồi.

Trong tổ huấn của nhà họ Lâm có một điều răn dạy mà chỉ có người thừa kế cùng với tộc trưởng mới biết được, đó chính là khi gia tộc có nguy cơ tồn vong, là tộc trưởng, điều ông ta phải làm không phải là đoàn kết lòng người, mà là tranh thủ lọc người.

Đuổi hết những kẻ mang tư lợi cá nhân mà bỏ quên nhân nghĩa đi, chỉ có như vậy thì những người còn lại mới có thể đoàn kết lại được, lúc này gia tộc mới có thể phát triển đi lên.

Trên thực tế, cứ cách vài chục năm, những chuyện như thế lại diễn ra một lần.

Một khi gặp phải nguy cơ, cả gia tộc đoàn kết một lòng, nhất trí đối ngoại chỉ tồn tại trong tiểu thuyết và phim truyền hình.

Sự thật là, đây chính là lúc nội gián và rất nhiều con sâu làm rầu nồi canh lộ mặt ra.

Nếu không, một gia tộc phát triển mấy trăm năm như họ, vốn đã đủ sức chống lại một số quốc gia nhỏ rồi.

Lâm Thu Thanh đứng dậy, cất cao giọng nói: “Các vị, hôm nay còn một chuyện nữa, tôi muốn bàn với mọi người. Đó cũng là đề xuất của cậu Lý, Lý Dục Thần đây, tôi và bố cũng đã thương lượng và cảm thấy chúng ta đủ sức thực hiện”.

Lâm Thu Thanh dừng lại một chút, hắng giọng.

“Nhà họ Lâm chúng ta, chuẩn bị tuyên chiến với nhà họ Viên!”

“Cái gì?”

“Tuyên chiến với nhà họ Viên?”

“Điên rồi chắc!”

Trong từ đường lập tức ồn ào.

Nỗi chấn kinh trong lòng mọi người còn nhiều hơn so với lúc trước nhà họ Viên tuyên bố phong sát nhà họ Lâm.

Trừ số ít người biết chuyện này, trong lòng những người khác đều có chung một suy nghĩ:

Điên rồi!

Lý Dục Thần điên rồi!

Lâm Thu Thanh điên rồi!

Ông cụ cũng điên rồi!