Chương 256
“Hừ, Viên Quốc Thành cũng biết mưu toan lắm!”
“Bố, nếu bố không đồng ý thì con liền từ chối”.
“Con là gia chủ, Mộng Đình là con gái của con, nên con có thể tự quyết định”, Lâm Thượng Nghĩa nói.
Lâm Thu Thanh thực sự muốn thăm dò từ nét mặt của bố mình xem ông cụ đồng ý hay không đồng ý.
Nhưng nét mặt của ông cụ vẫn bình thảng như cũ, gương mặt đầy nếp nhăn không nhúc nhích một chút nào, giống như không hề để tâm đến bất cứ chuyện gì.
“Còn có chuyện gì nữa không?”, Lâm Thượng Nghĩa hỏi.
Tùy mới sáng sớm nhưng mặt trời đã lên cao, trong đình lại ngột ngạt nóng bức.
Lâm Thu Thanh lau mồ hôi trên trán, nói: “Bố, con trai vô dụng, gần đây công việc làm ăn không tiến triển, còn có rất nhiều hạng mục thất bại”.
Lâm Thượng Nghĩa gật đầu nói: “Chuyện này bố biết, cũng đã đọc tài liệu. Có một số chuyện không phải lỗi của con, chỉ là không may mắn mà thôi. Nhưng con là gia chủ, cho nên con vẫn phải tìm cách, không được buông xuôi. Gia tộc ta là một con thuyền lớn mà con là thuyền trưởng, gió êm sóng lặng dong buồm đi xa cũng không có ý nghĩa gì, chỉ có trong bão tố mà vẫn có thể thuận buồm xuôi gió thì mới chứng minh được bản lĩnh của mình”.
“Vâng!”
Trên trán Lâm Thu Thanh đổ mồ hôi càng lúc càng nhiều, sau lưng áo cũng ướt sũng.
“Ba, cậu ba nhà họ Trần ở Thân Châu đã tới thành phố Hòa, nói rằng muốn tới thành phố Hòa đầu tư, con muốn đi thương lượng một chút”.
“Nhà họ Trần?”, sắc mặt Lâm Thượng Nghĩa thay đổi: “Nhà họ Trần độc quyền hải vận ở Thần Châu, nếu chúng ta có thể hợp tác cùng nhà họ Trần thì đó sẽ là con đường phát triển lâu dài, chúng ta từ bỏ một ít quyền lợi ở thành phố Hòa cũng không sao. Nhưng nhà họ Trần từ trước đến nay chỉ kinh doanh hàng hải, tại sao lại đến thành phố Hòa để phát triển?”
Lâm Thu Thanh nói: “Con còn chưa biết kế hoạch của họ, nhưng chuyến đi lần này của cậu Trần đã khiến cho các đại gia tộc ở thành phố Hòa đều kinh ngạc, mọi người đều có hứng thú hợp tác với nhà họ Trần, ngay cả mấy gia tộc của Tiền Đường cũng cử người đại diện đến. Ngày mai tại khách sạn Hải Châu, cậu Trần sẽ thảo luận các vấn đề hợp tác cụ thể với các gia tộc lớn. Cuối cùng cậu ta sẽ chọn hợp tác với ai, trước mắt còn rất khó nói”.
Lâm Thượng Nghĩa gật đầu nói: “Được, vậy ngày mai con hãy đích thân đi một chuyến, nhất định phải tìm cách giành được sự hợp tác với nhà họ Trần, có thể vận dụng toàn bộ tài nguyên của gia tộc, không cần hỏi bố”.
“Con hiểu rồi”.
Lâm Thu Thanh nhận được sự cho phép của ông cụ thì cũng giống như là nhận được thượng phương bảo kiếm, cho nên sự tự tin ngay lập tức tăng lên rất nhiều.
…
Từ sáng sớm, Lý Dục Thần đã cùng Mã Sơn đi xem nhà.
Ngôi nhà mà Mã Sơn nhắc đến nằm ở ngoại ô phía bắc thành phố, là một ngôi nhà có sân lớn kiểu cũ, một sân một cổng.
Vẫn còn một tấm biển treo trên cổng – đề tên Ngô Đồng Cư
Ngoại trừ việc vị trí hơi xa trung tâm và không có tiện ích hỗ trợ thì mọi thứ khác đều rất tốt.
Lý Dục Thần chỉ nhìn ngoài cổng thì trong lòng cũng đã đoán được phần nào căn nguyên.
Một thanh niên từ công ty môi giới bất động sản đã dẫn bọn họ đi xem nhà.