Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1369




Chương 1369

Ông ta tự nhận rằng mình cũng đã là người từng trải, từng đi tìm kho báu, từng xuống dưới mộ, mặc áo của người chết, cầm bát cơm của Hoàng đế…, thế nhưng so với chuyện hôm nay thì dường như những chuyện đó chẳng là gì cả.

Đánh cược năm tỷ, châm pháp kỳ diệu, nhìn thấy yêu quái trong ảo ảnh, thần y số một thủ đô đổi chủ…

Mỗi một sự kiện đều đủ để tán phét cả đời, huống chi tất cả lại cùng xảy ra một lúc, với một ngườ.

Không hổ là cháu trai của Lý Thiên Sách, con trai của Lý Vân Hoa!

Trong lòng ông chủ Hầu hiểu rất rõ, từ hôm nay trở đi, cái tên của cậu Lý sẽ vang vọng ở thủ đô.

Nhà họ Lý đã trở về rồi!

Còn ông ta thì là người chứng kiến sự phục hưng của nhà họ Lý. Trong lòng ông ta trào dâng đôi chút niềm vinh quang vô hình.

Tiếng vỗ tay của ông chủ Hầu nhanh chóng được những người khác hưởng ứng, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, kéo dài mãi không dứt.

Lý Dục Thần lấy một viên thuốc ra, nhét vào trong miệng của Tang Cát.

Đạt Ngõa quỳ phịch xuống trước mặt Lý Dục Thần: “Ân nhân! Cảm ơn cậu! Cậu sáng hơn mặt trời, thánh khiết hơn tuyết trên đỉnh Cương Nhân Ba Tề! Tôi không biết nên báo đáp cậu như thế nào, nếu như có thể, tôi sẵn sàng làm trâu làm ngựa hầu hạ cậu đời đời kiếp kiếp!”

Lý Dục Thần vội vàng đỡ bà ấy dậy, nói: “Không cần cám ơn tôi, là do tính mệnh của con cô vẫn chưa tới đường cùng. Mau đi lấy một bát nước cho cậu ấy uống đi, cậu ấy cần bổ sung nước”.

Đạt Ngõa cuống quít đứng lên đi tìm nước.

Ở quanh đây có không ít người muốn đưa nước mình mang theo người cho Đạt Ngõa.

Nhân viên của Bách Thảo Đường mang nước ấm ra.

Bạch Kính Đình tự tay bưng chén nước, đưa đến trước mặt Đạt Ngõa.

Đạt Ngõa nhận lấy chén nước, nói một tiếng cám ơn rồi kề chén vào miệng của Tang Cát, từ từ nghiêng chén, cẩn thận để nước dần dần thấm ướt cánh môi của Tang Cát.

Tang Cát lè lưỡi ra liếm láp. Như một kỳ tích, cánh môi khô khốc của cậu ấy chợt trở nên căng mọng, khuôn mặt tái nhợt, gầy ốm cũng có màu máu.

Mọi người cảm thấy nước này thần kỳ giống như nước thần.

Nhưng những bác sĩ đang có mặt ở đây, nhất là Bạch Kính Đình, hiểu rõ trong lòng rằng, nước bình thường không thể làm được điều này, đây là do vừa rồi Lý Dục Thần châm cứu xong, cho cậu ấy uống viên thuốc kia.

Lý Dục Thần xoay người lại, nhìn Bạch Kính Đình, cười nói: “Bác sĩ Bạch, tôi đã xong việc rồi, ông có nghi vấn gì không?”

Đầu đường lập tức im phăng phắc. Lúc này mọi người mới nhớ ra ở đây vẫn còn một vụ đánh cược năm tỷ.

Rõ ràng là nhà họ Bạch đã thua.

Bạch Kính Đình ôm quyền: “Y thuật của cậu Lý thật tuyệt diệu, tôi dám chơi dám chịu! Năm tỷ không phải một con số nhỏ, cậu cho tôi ít ngày để chuẩn bị. Cậu yên tâm, tôi xin đảm bảo bằng danh dự của nhà họ Bạch, trong vòng một tuần, nhất định tiền sẽ được chuyển vào tài khoản của cậu”.

Lý Dục Thần cười, nói: “Có lẽ có thể thay đổi một chút”.

“Thay đổi?”, Bạch Kính Đình sửng sốt một chút: “Thay đổi như thế nào? Cậu không tin tôi à?”

“Tôi tin uy tín của nhà họ Bạch. Chỉ có điều gom góp năm tỷ tiền mặt rất phiền toái. Tôi cảm thấy có thể đổi bằng một vài thứ khác”, Lý Dục Thần nói.