Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1167




Chương 1167

Trữ Phượng Toàn hỏi: “Cậu Lý, cậu vừa nói có hai chuyện, chuyện thứ hai là gì?”

Lý Dục Thần hỏi: “Trữ đảo chủ có biết nhà họ Trần ở Thân Châu không?”

“Tôi biết, nhà họ Trần là thương gia giàu có, về mặt nghiệp vụ vận chuyển biển, cũng có chút qua lại”.

“Nghe nói hai bên có chút mâu thuẫn?”

“Có một chút. Chủ yếu là lúc bàn đầu chúng tôi khai thác đảo Cửu Long, từng mời nhà họ Trần, nhưng lúc đó họ không để ý đến chúng tôi, không đến đầu tư, cũng không muốn hợp tác với chúng tôi. Bây giờ chúng tôi đã phát triển, đương nhiên hình thành thế cạnh tranh với họ”.

“Mâu thuẫn nghiêm trọng không?”, Lý Dục Thần cân nhắc lời nói: “Nếu có thể, tôi muốn làm thuyết khách”.

Trữ Phượng Toàn ngẩn người, rồi bỗng cười lớn ha ha, nói: “Thực ra cũng không có xung đột lớn gì, họ làm vận chuyển hàng, chúng tôi làm thông tàu thuyền, vốn dĩ có thể hợp tác cùng thắng lợi. Chỉ là mọi người đều yêu thể diện, không ai chịu nhượng bộ, nên có chút mâu thuẫn. Năm ngoái nghe nói nhà họ Trần mời tông sư xuất hiện, muốn đàm phán với chúng tôi. Lúc đó chúng tôi cũng nói, tông sư gì đến cũng vô ích, đảo Cửu Long cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tông sư. Nhưng tôi không ngờ là cậu Lý, Lý đại tông sư, ha ha ha…”

Trữ Phượng Toàn cười lớn và vang sáng: “Cậu Lý làm thuyết khách, thì không sao nữa. Chuyện kinh doanh, không cần anh cả anh hai tôi ra mặt, tôi có thể làm chủ. Sau này tàu thuyền của nhà họ Trần, chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm khó, việc kinh doanh của nhà họ Trần, chúng tôi bật đèn xanh toàn bộ”.

Làm việc rất thuận lợi, Lý Dục Thần cũng rất mừng.

Anh muốn giúp Trần Văn Học, cho nên giúp nhà họ Trần, nhưng anh cũng không hy vọng đảo Cửu Long phải chịu thiệt, bèn nói: “Trữ đạo chủ rộng lượng, Dục Thần khâm phục. Tôi thấy thế này đi, hai nhà các ông vẫn nên ngồi xuống nói chuyện, tốt nhất là có thể hợp tác cùng thắng lợi, đừng vì tôi mà khiến các ông phải chịu thiệt. Hai bên đều là bạn bè, tôi không thiên vị bên nào hơn”.

Trữ Phượng Toàn nói: “Như vậy là tốt nhất, vậy tôi tìm cơ hội nói chuyện với người nhà họ Trần”.

“Ừm, vậy để tôi gọi điện cho người nhà họ Trần”.

Lý Dục Thần lấy điện thoại ra, mới phát hiện điện thoại ở đây không có tín hiệu.

Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của anh, Trữ Phượng Toàn ghé lại nhìn một cái, cười nói: “Hải đảo hoang vu, trước đây chỉ có thể dùng vệ tinh để gọi điện, bây giờ Bắc Đảo đang khai thác, vừa mới lắp đặt cáp quang đáy biển, cũng tự xây dựng mạng dưới di động, nhưng vẫn chưa kích hoạt chuyển vùng dữ liệu cho các cậu. Cậu có thể gọi bằng điện thoại của tôi”.

Nói xong liền lấy điện thoại của mình ra, do dự một lúc, nói: “Để tôi gọi đi, để thể hiện chút thành ý, tôi có số điện thoại của thư ký Trần Định Bang”.

Trần Định Bang đang ngồi trong văn phòng đọc tài liệu. Dạo này việc kinh doanh ở Thân Châu rất triển rất ổn định, đặc biệt là nhà ọ Hoàng, sau khi trải qua chuyện lần trước, không chỉ không vì hôn sự của hai nhà mà trở mặt, ngược lại còn thân thiết với nhà họ Trần hơn, hơn nữa rất nhiều nghiệp vụ gần như đều ủng hộ nhà họ Trần vô điều kiện.

So với sự thuận lợi của Thân Châu, thì bên phía Giang Đông không được suôn sẻ. Nhà họ Phan và nhà họ Trần đã cắt đứt qua lại, không những vậy, Phan Phượng Niên còn liên hiệp với gia tộc khác ở Giang Đông, chặn con đường phát triển của nhà họ Trần đến Giang Đông. Giang Đông là vườn hoa của Thân Châu, không có sự ủng hộ của hậu phương Giang Đông, thì rất nhiều việc làm ăn ở Thân Châu sẽ rất khó khăn.

Ngay lúc ông ta đang suy nghĩ, thư ký tiến đến gõ cửa, chụm hai tay lại, nhỏ giọng nói: “Tổng giám đốc Trần, ông có điện thoại, là đảo Cửu Long gọi tới”.

Trần Định Bang sững sờ: “Đảo Cửu Long?”

Ông ta liền nhận lấy điện thoại, nhìn thấy phía trên là một chuỗi số xa lạ.