Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1109




Chương 1109

Nói đến đây, trong mắt Xà Bích Thanh tràn ngập bi thương.

Trong lòng Lý Dục Thần cũng trầm xuống.

“Dì biết là ai đã làm sao?”, anh hỏi.

Xà Bích Thanh lắc đầu: “Mấy năm này, tôi vẫn luôn bí mật điều tra, nhưng lại không có manh mối gì, tôi chỉ có thể cung cấp cho cậu một số manh mối về việc nhà họ Lý bị diệt vong thôi”.

Lý Dục Thần gật đầu, chờ bà ta nói tiếp.

“Nhà họ Lý bị diệt lúc trước có liên quan rất lớn đến mẹ của cậu”, Xà Bích Thanh dừng lại một chút, trầm ngâm một lát rồi hỏi: “Nếu như mẹ cậu là một ma nữ thì cậu sẽ nghĩ như thế nào?”

Lý Dục Thần nói: “Là ma hay là tiên đều do suy nghĩ của mỗi người thôi. Hôm nay là ma, ngày mai có thể thành tiên. Hôm nay là Phật, ai biết ngày mai có thể trở thành ma hay không?”

Xà Bích Thanh cảm thấy hơi bất ngờ, nói: “Xem ra cậu đã biết rất nhiều, vượt ngoài dự đoán của tôi”.

Lý Dục Thần nói: “Tôi đến nhà họ Lý ở thủ đô tìm được một số đồ vật”.

Nói xong, anh lấy một mảnh thiên hồn bích còn sót lại đưa cho Xà Bích Thanh.

Xà Bích Thanh nhìn thấy tàn bích thì kinh ngạc nói: “Đây là vật đính ước mà bố cậu đã tặng cho mẹ cậu!”

Lý Dục Thần gật đầu.

Xà Bích Thanh chăm chú suy nghĩ, một lúc sau, bà ta dường như hiểu ra điều gì đó, nói: “Mẹ cậu quả thực là ma nữ, là do chính miệng mẹ cậu đã nói với tôi”.

Bà ta vẫn chăm chú nhìn Lý Dục Thần, quan sát sắc mặt của anh.

“Cho nên nhà họ Lý bị diệt có hai khả năng, một là bị chính đạo tiêu diệt, hai là bị Ma giáo tiêu diệt. Tôi nhớ rõ lúc trước, khi tôi sống ở nhà họ Lý, có mấy người trong Đạo Môn đến nhà họ Lý, nói là đến thăm viếng, nhưng thực ra bọn họ tới đây đều vì mẹ của cậu”.

“Dì có biết những người đó không?”

“Vương Sùng Tiên của Bạch Vân Quan, Trương Vân Phổ của Long Hổ Sơn, Lục Vân Long của Võ Đang, Tố Vân Tiên Cô của Nga Mi. Tôi chỉ có thể nhận ra bốn người đó”.

Lý Dục Thần nhíu mày.

Những người này đều là người đứng đầu của Đạo Môn, chỉ có họ mới có khả năng khởi xướng cuộc bao vây tấn công nhà họ Lý.

Nhưng bọn họ đều là ẩn sĩ đắc đạo, cho dù muốn diệt trừ yêu ma bảo vệ đạo giáo thì cũng sẽ không đến mức giết toàn bộ nhà họ Lý, ngay cả con nít cũng không buông tha.

Ngoài ra, bọn họ cũng không có khả năng đồng thời đi về phía nam, đi đến làng Mèo tiêu diệt nhà họ Cung.

“Ồ đúng rồi, còn có một người, mẹ cậu đã từng nhắc qua với tôi, chính là Nguyên Định Nhất của Mao Sơn. Mẹ cậu nói rằng người này rất đáng ghét, lại dám lấy thân phận của mẹ cậu để đe dọa bà ấy, ép buộc bà ấy phải song tu với ông ta, nếu không thì sẽ rêu rao danh tính của bà ấy ra bên ngoài”.

“Nguyên Định Nhất?”

Lý Dục Thần chưa bao giờ nghe nói đến cái tên này, nhưng anh biết Mao Sơn là một trong ba ngọn núi Chính Nhất, có cùng địa vị với Long Hổ Sơn.

Chỉ vì phủ Thiên Sư nên Long Hổ Sơn được truyền thừa nhất mạch, truyền thừa đơn giản rõ ràng.

Mà Mao Sơn phức tạp hơn nhiều, ngoại trừ ba Cung năm Quan, mỗi cái đều có mạch riêng, giáo lý dân gian của Mao Sơn cũng mọc lên như nấm, là đạo sĩ cũng nói mình là Mao Sơn, rất nhiều kẻ lừa đảo cũng nói bản thân là Mao Sơn.