Chuyện của công ty Qaung Minh đã kết thúc một giai đoạn, nhưng kế tiếp, Quách Vĩ Toàn lại có chuyện khó xử tìm tới Bành Viễn Chinh.
- Lão Quách, ngồi đi.
Bành Viễn Chinh cười cười, chủ động đứng dậy, rời bàn làm việc, tới ngồi cùng Quách Vĩ Toàn trên salon.
- Chủ tịch huyện Bành, chuyện như thế này, chúng ta định hợp tác với công ty Tân Thành, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thành phố Cố Khải Minh đề cử với chúng ta công ty Kiến Thành, một công ty trực thuộc Ủy ban Xây dựng thành phố, anh xem chúng ta có cần xem xét lại không?
Quách Vĩ Toàn nhẹ nhàng nói, chăm chú nhìn Bành Viễn Chinh.
Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng thành phố Cố Khải Minh "ngâm cứu" thủ tục dự án của huyện Lân một thời gian, nhưng về sau, do hai dự án này được Chu Tích Thuấn quan tâm liên hệ, phía Ủy ban Xây dựng không thể tiếp tục ngâm, đã nhanh chóng phê duyệt và phúc đáp.
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, cười nhạt một tiếng:
- Y cũng ra tay nhanh đấy chứ, vừa mới nới tay cho thủ tục dự án, liền muốn cò kè mặc cả với chúng ta rồi?!
Quách Vĩ Toàn cười khổ:
- Chủ tịch huyện Bành, sau này dự án của chúng ta không thể không giao thiệp với Ủy ban Xây dựng thành phố, theo tôi thì có thể hòa hoãn quan hệ thì nên hòa hoãn, không nên vì nhưng chuyện nhỏ nhặt này mà đắc tội với họ. Huống chi, tôi cảm thấy, công ty Kiến Thành cũng có thực lực rất mạnh, lại là xí nghiệp quốc doanh, hợp tác là không thành vấn đề.
Hơn nữa, hôm qua, khi nói chuyện này, Cố Khải Minh còn ám chỉ, ông ta đã xin chỉ thị của Chủ tịch thành phố Chu, ý của Chủ tịch thành phố Chu là cố gắng chiếu cố xí nghiệp bản địa, có câu nước phù sa không chảy ruộng người ngoài mà.
Bành Viễn Chinh mỉm cười:
- Có phải là ý của Chủ tịch thành phố Chu hay không, chúng ta cũng nên hỏi lại Chủ tịch thành phố Chu. Tuy nhiên cũng nên nể mặt y một chút, giao dự án này cho họ. Chỉ có điều, yêu cầu họ phải nhanh chóng thi công trong thời gian ngắn nhất. Hai dự án này đã kéo dài một thời gian, không thể tiếp tục kéo dài thêm, trước cuối tháng 4 nhất định phải khởi công xây dựng. Đồng thời, anh hãy giải thích rõ với công ty Tân Thành, hứa với họ, chúng ta sẽ ưu tiên cho họ trong các dự án sắp tới.
Đúng như Quách Vĩ Toàn nói, huyện Lân đang ở vào giai đoạn bắt đầu phát triển với tốc độ cao, trong vài năm tới nhất định sẽ xây dựng không ít dự án và chắc chắn phải giao thiệp càng nhiều với Ủy ban Xây dựng thành phố, có thể hòa hoãn quan hệ là tốt nhất. Bành Viễn Chinh không phải là người cứng nhắc, không linh hoạt, chỉ hy vọng Cố Khải Minh không được đằng chân lân đằng đầu.
Lần này Bành Viễn Chinh mau mắn đồng ý như vậy, khiến Quách Vĩ Toàn rất cao hứng. Y hắng giọng, cười cười:
- Được, Chủ tịch huyện Bành, tôi lập tức lên thành phố nói chuyện với công ty Kiến Thành.
- Sáng mai đi cũng được, tôi chuẩn bị xế chiều hôm nay triệu tập hội nghị văn phòng Chủ tịch huyện, anh ở lại tham gia.
Bành Viễn Chinh cười, nói.
Quách Vĩ Toàn ngẩn ra, có phần hơi khó hiểu.
Theo y biết, Bành Viễn Chinh không thích động một chút là mở hội nghị, mà chỉ thích hội ý trong phạm vi nhỏ, nói chuyện với từng người một, như vậy hiệu suất cao hơn. Cho nên từ khi chủ trì công việc của Ủy ban nhân dân huyện, Bành Viễn Chinh rất ít khi mở hội nghị toàn thể, nhưng mấy ngày gần đây lại liên tiếp triệu tập cuộc họp, thái độ khác thường.
Quách Vĩ Toàn hơi ngạc nhiên.
Như nhìn thấu sự nghi ngờ của Quách Vĩ Toàn, Bành Viễn Chinh bình tĩnh cười, nhẹ nhàng nói:
- Tôi vốn cảm thấy công việc của mỗi đồng chí đều bề bộn, không cần thiết việc lớn việc nhỏ gì cũng triệu tập mọi người tập trung thảo luận, không chỉ hiệu suất thấp, còn lãng phí thời gian, nhưng gần đây có người phản ánh với lãnh đạo thành phố, là tôi không làm việc theo trình tự, nắm hết quyền hành, không dân chủ, bởi vậy Chủ tịch thành phố Chu đã đặc biệt nói chuyện này với tôi. Đã như vậy, sau này chúng ta cứ làm theo truyền thống, thường xuyên triệu tập hội nghị.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.Mặc dù tôi không thẹn với lương tâm, muốn làm việc một cách thực tế, đề cao hiệu suất công việc. Nhưng tôi cũng hiểu, có nhiều thứ không thể nào thay đổi. Nếu không thể thay đổi, thì đành duy trì hiện trạng vậy.
Bành Viễn Chinh thở dài một tiếng.
Quách Vĩ Toàn hít vào một hơi thật sâu, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Mặc dù Bành Viễn Chinh không chỉ đích danh, nhưng ý hắn rất rõ ràng, có lãnh đạo trong huyện tố cáo Bành Viễn Chinh với thành phố, đem chuyện hắn phá vỡ nếp làm việc truyền thống của Ủy ban nhân dân huyện, nói quá lên thành "không dân chủ".
Người này rốt cuộc là ai, không khó đoán ra.
Quách Vĩ Toàn đoán người đó là Phó chủ tịch huyện Đổng Dũng, nhưng thật ra Bành Viễn Chinh không nghĩ như vậy, hắn cảm thấy, người đó không chắc là Đổng Dũng.
Chuyện này đã đề tỉnh hắn. Có một số luật lệ, tập quán bất hợp lý, cổ lổ sĩ, ngay cả hắn cũng không thể thay đổi, chỉ có thể tiếp tục làm theo nếp cũ. Vấn đề tham gia hội nghị thảo luận, coi như là một trong các quyền của các thành viên trong bộ máy, Bành Viễn Chinh không cho họ có cơ hội thảo luận và tranh cãi, e rằng không chỉ có Đổng Dũng mất hứng.
Tuy nhiên, Bành Viễn Chinh cũng không muốn so đo với họ.
…
Hai giờ chiều, toàn bộ các thành viên Ủy ban nhân dân huyện đến nơi, gồm bảy lãnh đạo cùng với Chánh văn phòng Vương Hạo tham dự với tư cách dự thính, tổng cộng tám người. Bởi vì hội nghị sẽ bàn công việc xây dựng dự án, cho nên Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Thương mại huyện Mã Thiên Quân, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Vi Minh Hiên và Phó chánh văn phòng Hoắc Quang Minh cũng tham dự với tư cách dự thính.
Bành Viễn Chinh bước vào phòng họp, Hoắc Quang Minh vội vàng mang phích nước và sổ ghi chép hội nghị đặt lên bàn cho hắn.
Bành Viễn Chinh ngồi xuống, nhìn mọi người chung quanh lạnh nhạt nói:
- Tốt lắm, chúng ta bắt đầu họp. Bởi vì chương trình làm việc hôm nay của hội nghị có liên quan đến xây dựng dự án, cho nên có các đồng chí ở ngành liên quan dự thính hội nghị. Sau đây, mời đồng chí Quách Vĩ Toàn thông báo tình hình tiến triển của các dự án trong huyện, đồng thời nói lên phương án xử lý đối với công ty Quang Minh. Vương Hạo, anh ghi chép, sau khi hội nghị kết thúc, lập tức ra thông báo.
Quách Vĩ Toàn hắng giọng một cái:
- Các đồng chí, các dự án trong huyện tiến triển thuận lợi. Nhà máy luyện than cốc và cung cấp khí than đã đưa vào hoạt động gần nửa năm, hoạt động bình thường, trong huyện phối hợp và ủng hộ mạnh mẽ. Nhà máycung cấp khí than vốn được xây dựng để cung cấp khí than cho thành phố, nhưng huyện và tổng công ty khí than thành phố đã thỏa thuận hợp tác, xây dựng đường ống cung cấp khí cho cư dân trong huyện, nâng cao chất lượng sinh hoạt và bảo vệ môi trường, đồng thời cũng là để tăng thêm lợi nhuận cho tổng công ty khí than.
Vốn đầu tư cho 15 ki lô mét đường ống và trạm điều áp, là 7 triệu tám trăm ngàn tệ, trong vòng nửa năm hoàn thành. Nói cách khác, trước lúc cuối năm, sẽ có hai ngàn hộ dân huyện chúng ta được cung cấp khí than có hiệu suất cao và sạch sẽ, thay thế hoàn toàn việc đun nấu bằng than đá. Điều này có ý nghĩa trọng đại đối với huyện.
Dự án trung tâm thương mại Đông Phương, đã xây xong có sở nền tảng công trình, đang tiếp tục xây dựng công trình chính, ước tính khoảng tháng 9 sẽ đưa vào hoạt động. Trước mắt, huyện đang phối hợp với công ty Hoa Thương thúc đẩy công việc và tuyên truyền đối với các doanh nhân
Nhà máy nước khoáng đã đưa vào hoạt động, mang lại hiệu quả bước đầu, năm nay có thể đạt lợi nhuận và đóng thuế hơn 6 triệu tệ. Dự án này tuy không lớn, nhưng có hiệu ứng lan truyền rất mạnh. Theo tôi biết, trong huyện đã có nhiều nhà máy nước khoáng tư nhân, một thời gian nữa, ngành này sẽ cho sản lượng không nhỏ.
Trung tâm tập trung và phân phối gia vị, công ty Phi Đằng đã làm xong công tác chuẩn bị, nhưng vì công ty Quang Minh không tuân theo quy định, cho nên công ty Phi Đằng chưa bắt đầu thi công, một mực chờ quyết định xử lý của huyện. Dự tính trước cuối tháng thi công là không có vấn đề gì.
Đối với việc xử lý công ty quang Minh, tôi và Chủ tịch huyện Bành đã gặp nhau bàn bạc hai lần, đặc biệt đề nghị phương án: Phạt công ty Quang Minh một trăm ngàn, trong vòng ba năm, không cho phép công ty Quang Minh tham gia đầu tư bất kỳ dự án nào của huyện. Đồng thời, lệnh cưỡng chế công ty Quang Minh lập tức rút ban dự án và các nhân viên có liên quan cùng với máy móc thiết bị ra khỏi huyện Lân.
Quách Vĩ Toàn vừa dứt tiếng, Bành Viễn Chinh lập tức tiếp lời:
- Chúng ta giơ tay biểu quyết đi. Đồng ý giơ tay.
Bành Viễn Chinh giơ tay đầu tiên
Ròi Lý Minh Nhiên, Nghiêm Hoa, Quách Vĩ Toàn đều giơ tay, Tôn Thắng Tuấn, Ninh Hiểu Linh cũng giơ tay, Đổng Dũng do dự một chút, cũng giơ tay thông qua.
- Được, toàn bộ thông qua. Vương Hạo, sau khi kết thúc hội nghị, ra văn bản thông báo, đồng thời ghi vào kỷ yếu.
Bành Viễn Chinh phất phất tay, trầm giọng nói:
- Kế tiếp là nghiên cứu về cán bộ, các đồng chí lui đi, Hoắc Quang Minh ở lại.
Mã Thiên Quân và Vi Minh Hiên rời đi ngay, nhưng Vương Hạo cảm thấy có một chút ngoài ý muốn. Lãnh đạo nghiên cứu vấn đề cán bộ, dĩ nhiên người dự thính sẽ lui ra, đây là nguyên tắc tổ chức. Nhưng y làm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, có nhiệm vụ ghi chép hội nghị, sao lại bảo y lui ra, để Phó chánh văn phòng Hoắc Quang Minh ở lại?
Vương Hạo thầm cau mày, nhưng không dám biểu hiện ra, từ từ rời phòng họp. Mà Hoắc Quang Minh hơi lúng túng, ngồi đó, mở bản ghi chép hội nghị ra.
Bành Viễn Chinh nhìn Lý Minh Nhiên, Lý Minh Nhiên hiểu ý, mỉm cười nói:
- Theo yêu cầu thực tế công tác, tôi và Chủ tịch huyện Bành đều cho rằng phải đề bạt mấy đồng chí làm làm trợ lý Chủ tịch huyện, tăng cường lực lượng bộ máy, bởi vì công tác trước mắt của chúng ta quá nhiều, chỉ trông vào mấy đồng chí đang ngồi đây, thật sự là giật gấu vá vai.
Lý Minh Nhiên vừa nói như vậy, mấy người Đổng Dũng và Tôn Thắng Tuấn lập tức kinh ngạc nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt.
Ý này là của Bành Viễn Chinh, hắn ngầm báo trước cho Lý Minh Nhiên, nhưng Phó chủ tịch huyện khác không hay biết, kể cả Nghiêm Hoa, người ủng hộ hắn nhất.
Lý Minh Nhiên là Ủy viên thường vụ huyện ủy, tương đương với Phó chủ tịch thường trực huyện, đề bạt cán bộ là vấn đề trong đại, dĩ nhiên Bành Viễn Chinh muốn tôn trọng ý kiến của Lý Minh Nhiên một chút.
Truyện Quá Gần Nguồn Đề Nghị Dừng Cập Nhật Chờ Bên Nguồn Ổn Định ..... Mong Các Bạn Độc Giả Thông Cảm Và Tiếp Tục Ũng Hộ Cho KG