Cánh Hoa Đào Định Mệnh (Sasusaku)

Chương 64: Sức hút của sakura-chan




– Thầy ơi, chúng ta đi đâu thế?

Tên nhóc tóc vàng híp cặp mắt ngó nghiêng xung quanh…

Rồi nhìn ông thầy yêu quý một cách khó hiểu.

Trước mặt cả nhóm là cổng của một ngôi làng nhỏ…

Hình như, chỉ là một làng bình thường chứ không phải làng ninja….

Cảnh vật hiền hòa, toát lên một vẻ thanh bình hiếm có….

– À, chỉ là đi nghỉ ngơi thôi mà.

Mái tóc bạch kim rung nhẹ….

Kakashi mỉm cười nhìn bản mặt đang dần dần đần thối của lũ học trò trong niềm vui sướng…

– Mấy khi có “Sa-san” và “Ra-san” đi cùng đâu nhỉ, hồ hồ.

Nhưng ngay sau khi thầy Kakashi vừa dứt lời….

Thì đã có một tiếng nói vang lên

Phản đối dữ dội….

– Không cần nghỉ. – Chàng trai tóc đen nghiêm nghị, ánh mắt sắc lạnh chĩa thẳng hướng ông thầy. -Chúng ta cần đến đó sớm.

– Ta đang nghĩ cho 2 đứa đó. – Kakashi ôn tồn nói. – Và ta nghĩ cho 3 đứa nhóc của ta nữa.

Vừa nói, Kakashi vừa hướng mắt nhìn 3 đứa học trò nhỏ….

Quan sát thái độ hoàn toàn khác nhau của cả 3….

Đứa thì gào lên hưởng ứng…

Đứa thì phân vân…

Đứa thì vẫn dửng dưng như thường ngày….

Thở dài nhìn cảnh tượng đó….

Kakashi ngán ngẩm:

-Này, 3 đứa nói cái gì đi chứ!

– Em đi, em đi. – Quả đầu vàng chóe không ngừng nhảy cồ cồ lên.

– Sao cũng được. – Cậu nhóc áo xanh nói lớn.

– Em giống Sasuke-kun. – Cô bé tóc hồng giơ tay.

– Hầy hầy, vậy là có 4 người đồng ý nhé!

– Tôi không quan tâm.

“Sa-san” có vẻ bực bội….

Trong đầu anh lúc này chỉ có nghĩ tới việc đến con suối quái quỷ Sikai gì đó…

Lấy thứ nước suối như bà già kia bảo…

Và cho Sakura uống…

Chấm hết.

Vậy mà…….

Giờ đâu ông thầy biến thái này còn muốn nghỉ ngơi ư?

– Tôi nói rồi….-

“Sa-san” bực giọng, anh gầm lên…

– Anh…

Chàng trai tóc đen chưa kịp nói hết, thì đã bị cô kunoichi đứng bên nhanh chóng ngăn lại….

– Nghe em nói này!- “Ra-san” giải thích. – Thầy Kakashi đã bảo chúng ta chỉ mất có 5 ngày để tới được đó, và hôm nay đã là ngày thứ 2 rồi Sasuke-kun! – Cô cố gắng hạ thấp giọng hơn. – Tốt hơn chúng ta nên đồng ý để tránh bị để ý bởi….

Vừa nói, cô kunoichi tóc hồng vừa hướng mắt về một phía….

Chàng trai Uchiha nhanh chóng nhìn theo…

Và đập vào mắt anh là cái nhìn đầy tò mò của 3 đứa nhóc…

Lắc đầu….

“Sa-san” khẽ thở dài…..

Hừm!

Có lẽ….cô ấy nói đúng!

————-

Vậy là cả nhóm tiến sâu vào ngôi làng đó…..

Sau khi “Sa-san” miễn cưỡng nghe theo lời dụ dỗ của “Ra-san”…..

Tất cả cứ đi từ từ chậm rãi, Naruto thì cứ không ngừng nói mãi suốt cả quãng đường….

Cả nhóm chỉ dừng lại…..

Cho đến khi họ nhìn thấy một quán trà nhỏ…

– Chúng ta vào đây thôi.

Ông thầy tóc bạch kim vẫn không ngừng cắm mặt vào quyển sách, nhanh chân bước chân vào quán …

Theo sau ông là 3 đứa học trò….

Và cuối cùng là 2 thanh niên từ tương lai…

Cả nhóm chọn một cái bàn lớn và ngồi xuống…. chờ đợi đồ uống…..

Cách đó không xa…..

Có 3 tên nhóc tầm 13, 14 tuổi đang ngồi nói chuyện…

– Chán quá mày ạ, con nhỏ tóc vàng lớp kế cứ lẽo đẽo theo tao. – 1 trong 3 thằng lên tiếng, có vẻ như đại ca của cả hội.

– Sao mày không đáp lại? – Thằng ngồi cạnh thắc mắc

– Tao không thích loại con gái yếu đuối đâu.

– Thế mày thích con gái như thế nào?

– Tao thích mấy bạn nữ thật cá tính cơ.

– Ha ha ha. – Thằng còn lại châm chọc. – Mày bị mơ à, con gái bây giờ toàn đứa mềm yếu thôi. Nếu mày thích con gái mạnh mẽ thì có em Nia-chan răng hô lớp mình đó.

– Mày nói cái gì?

– Tao bảo mày hợp với em Nia-chan răng hô.

– Mày chết đi!!!

Vừa nói, thằng nhóc vừa vò cục giấy ăn thành nắm….

Nhắm thẳng hướng thằng bạn vừa trêu mình mà ném…

Rất may là tên nhóc kia phản xạ nhanh và kịp thời né được…

Nhưng……

Nắm giấy ăn vẫn không ngừng dừng lại mà bay thẳng hướng đến chỗ cô bé tóc hồng đang cười tươi như hoa cách đó không xa….

Và….. hạ cánh xuống đầu cô bé…..

BỐP

Tiếng nắm giấy rơi xuống vừa rơi xuống….

Cũng chính là lúc nụ cười trên môi cô nhóc tắt hẳn…

Thay vào đó là một khuôn mặt cực kì đáng sợ của Sakura……

Kèm theo là ánh mắt thảng thốt của 3 thằng vừa gây án….

– Ai?

Sakura nhặt nắm giấy ăn lên, rồi nhìn cả 3 đứa, đôi mắt ngọc bích thăm dò.

– Nó, không không, là nó. – 3 thằng nhóc sợ hãi đổ lỗi cho nhau.

– Tôi hỏi lại. Đứa nào?- Cô nhóc tóc hồng có vẻ sắp hết kiên nhẫn

– Nó. – Thằng nhóc vừa né cục giấy chỉ thằng ném mình.

– Ờ…. ai kêu mày tránh làm gì.

– Tao có ngu đâu mà không tránh.

CỐP!

CỐP!

CỐP!

– Á, gì mà đau thế! – Cả 3 đứa ôm lấy đầu, hét toáng lên đau đớn. Không hiểu chuyện gì vừa xảy ra…

– Không đứa nào chịu nhận thì phải đánh cả thôi. – Cô nhóc tóc hồng nhếch môi cười.

Nói rồi, Sakura phủi tay quay đi.

Cảm thấy khá hả hê sau khi đã trả được thù.

– Ôi, mẹ ơi. – Thằng nhóc đại ca lên tiếng, nhìn theo bóng cô nhóc tóc hồng….

– Đau hả? – 2 thằng kia hỏi, tay vẫn không ngừng xoa má. – Ngu chưa?

– Không phải tao đau.

– Thế là cái gì?

– Chết rồi, tao thích bạn nữa kia rồi. Bạn ấy đúng mẫu người lí tưởng của tao luôn.

– Hả?

Tiếng hét của 2 thằng nhóc làm tất cả phải quay lại nhìn….

Cậu nhóc áo xanh lầm lì và chàng trai tóc đen cũng không phải một ngoại lệ…

Cả 2 hướng cặp mắt đen tuyền….

Nhìn về phía bọn nhóc nổi loạn…

Và đó cũng chính là bọn nhóc….

Chuẩn bị làm cả 2 chàng trai Uchiha của chúng ta….

Lên cơn điên…

À không, chính xác là cơn ghen….

…..trong vài phút tới….