Cánh Hoa Đào Định Mệnh (Sasusaku)

Chương 37: Trái tim…




– Mày phải chết ư? – Tozuki cười mỉa mai. – Ta cũng đang muốn thế đây…..

Cái thái độ đó của Tozuki….

Nó làm cho cơn điên của Sasuke ngày càng kinh khủng hơn….

Bàn tay đang ôm lấy Sakura của anh siết chặt… cố kìm chế để không lao ra chém bay đầu tên đang đứng trước mặt.

– Sao? Người không dám giết ta hả? – Tozuki lại khích đểu thêm 1 lần nữa.

– Im mồm. – Giọng chàng trai tóc đen vang lên đầy giận dữ, anh chưa thể xông ra khi Sakura vẫn còn hoảng loạn như thế này.

Nhưng Tozuki dường như không thèm để tâm đến câu nói đó.

Bước gần đến chỗ Sasuke không một chút sợ hãi, anh chạm nhẹ vào 1 lọn tóc mai của cô kunoichi đang run rẩy trong tay chàng trai Uchiha, những lời châm chọc vẫn không ngừng được nói ra…..

– Ngươi là loại người chuyên phá đám đúng không Uchiha Sasuke…..- Tozuki nhìn Sasuke trêu ngươi. – Ngươi mà đến muộn chút nữa, có phải ta và Sakura có thể vui vẻ bên nhau không?

Những gì Tozuki thốt ra….

như làm cho Sasuke trở nên điên loạn….

anh không còn có thể bình tĩnh nổi nữa….

Vui vẻ?

Tên khốn khiếp này nói là vui vẻ với…..

Sakura của ta…..

– Mày…..

Sasuke rút thanh Kusanagi với 1 tốc độ kinh hoàng. Anh vung nó xuống cánh tay mà Tozuki đang chạm vào tóc Sakura….muốn chém nó đứt lìa.

Nhưng Tozuki cũng phản ứng lại nhanh vô cùng. Anh ta rụt tay lại trước khi lưỡi kiếm đó chạm vào…

“Giết hắn……

ta sẽ băm hắn ra thành nghìn mảnh”

Suy nghĩ đó chiếm trọn lấy Sasuke, nó khiến đầu óc anh không còn tỉnh táo nữa.

Đặt Sakura xuống dưới đất….

Sasuke lao đến chỗ Tozuki…..

Như 1 con thú hung dữ….

– Có vẻ là bắt đầu rồi. – nụ cười ma quái nở trên môi Tozuki….

Rồi họ lao vào nhau….. với sự thù hận chiếm trọn con người họ….

Sasuke vung kiếm liên tiếp, anh không để Tozuki kịp phản công lại….

Tozuki tháo sợi dây đen trên cổ mình, chuyền chakra vào nó rồi đột ngột kéo căng. Sợi dây bỗng dài ra gấp chục lần so với ban đầu, 3 hạt ngọc đen trên đó ánh lên thứ chakra vàng nhạt của anh….

– Ngươi tưởng thanh kiếm đó làm gì được ta ư? – Tozuki cười khẩy….

Anh tung sợi dây đen lên trời rồi niệm ấn. Sợi dây cử động và tiến thẳng đến chỗ chàng trai Uchiha,quấn lấy cơ thể của Sasuke và cả thanh kiếm Kusanagi. Những viên ngọc sáng rực, đốt cháy làn da của Sasuke ngay khi chúng vừa chạm vào.

Sasuke cảm thấy đau đớn, nhưng anh không bộc lộ thái độ nào hết.

– Ngươi lì thật. – Chàng trai tóc nâu đỏ niệm ấn một lần nữa, khiến lực siết mạnh hơn nữa. 3 viên ngọc khoét sâu vào da thịt Sasuke, những dòng máu đỏ tươi chảy ra từ đó.

Nhưng… Sasuke đâu phải là người dễ đối phó…..

– Chidori Nagashi (Lôi Chấn)

Những dòng điện phóng ra mọi nơi xung quanh, bao bọc lấy cơ thể Sasuke và truyền qua chiếc vòng đến

… tay của Tozuki

Tất cả những thứ xung quanh Sasuke đều bị cháy xém, 1 vài tiếng nổ lớn phát ra từ những ngôi nhà bên cạnh…

Tozuki rụt lại, giật lùi ra sau…bàn tay anh bị bỏng nặng. Chiếc vòng theo đó mà lỏng ra…

Sasuke nhảy khỏi đó, anh niệm ấn nhanh như chớp:

– Hỏa độn: hỏa cầu chi thuật.

Một quả cầu lửa phóng ra từ miệng của Sasuke….

Tozuki cũng nhanh chóng niệm ấn:

– Thủy độn: thủy cầu chi thuật…..

Quả cầu nước xuất hiện, lao thẳng đến chỗ quả cầu lửa của Sasuke…..

1 tiếng nổ đinh tai phát ra, mặt đất lõm sâu xuống thành 1 cái hố lớn….

– Chết tiệt. – Sasuke gầm gừ trong miệng. Anh có thể nhìn thấy chakra và cách đánh của hắn nhưng tốc độ thì hắn không thua gì anh cả.

Sasuke điên tiết nhìn tên Tozuki đáng chết lù lù trước mắt….

hận đến thấu xương…..

Anh dùng Rinnegan di chuyển đến đối mặt với Tozuki….

Bằng cái nhìn lạnh lẽo…..

anh để Tozuki nhìn thẳng vào con mắt Sharingan của mình:

-Tsukuyomi …..

Lập tức, Tozuki bị chìm vào ảo giác do Sasuke tạo ra….

anh loay hoay trong đó, cố gắng chống lại sự hành hạ do nhãn thuật Sasuke tạo ra…..

cơ thể anh đau đớn vô cùng….

Tozuki ngã khuỵu xuống chân của Sasuke….

– Ha ha ha- Một tràng cười man rợn nở trên môi Sasuke….

Anh túm lấy tóc Tozuki, nhấc nó lên khỏi mặt đất….

– Mày còn muốn gì nữa không? – Sasuke nghiến răng.

Anh đưa thanh Kusanagi ở trong tay kề vào cổ Tozuki ……thích thú nhìn khuôn mặt đau đớn của chàng trai mắt xám….

– Giờ thì chết đi. -Sasuke ấn mạnh thanh kiếm.

Nhưng bất ngờ….

Tozuki đã hóa giải được ảo thuật vào đúng lúc đó……

Anh rút thanh bạch long ra từ ngực áo, vận chakra….

lập tức, 2 lưỡi kiếm được phóng ta từ 2 đầu thanh bạch long…..

Tozuki chém nó vào người Sasuke…..khiến anh bị 1 vết thương sâu ở ngực. Thanh Kusanagi chệch khỏi cổ Tozuki, nhưng lại chém qua xương đòn của chàng trai tóc nâu đỏ….

Máu….

từ vết thương trên ngực Sasuke…

từ vai Tozuki….

từ miệng của Tozuki trào ra do ảo thuật….

chảy đầy trên mặt đất…..

– Ngươi nghĩ tấn công vật lý có thể hạ được ta ư?- Tozuki mở đôi mắt vô hồn ra nhìn Sasuke.

– Cái quái quỷ gì vậy? – Sasuke nhìn Tozuki….

Không biết bằng cách nào, những vết thương trên người Tozuki đang dần dần lành lại…..những làn khói nhỏ bao phủ miệng vết thương và tái tạo lại mọi tế bào….

Tozuki cười…..

– Trái tim này còn đập….-Tozuki chỉ về phía ngực trái mình. – thì ta không bao giờ chết, Sasuke ạ!

– Vậy hả?

Sasuke lại tiếp tục cười 1 lần nữa. Nhưng lần này, nó còn tàn độc hơn……

Kích hoạt Susanoo……

Sasuke lại tiến đến phía trước….

Tozuki dùng thanh bạch long 2 lưỡi đánh lại

Những âm thanh kinh khủng phát ra …..

tất cả mọi người trong làng đều tỉnh dậy, trong lòng không giấu nổi hoảng sợ…..

Naruto, bạn bè và các shinobi khác đều nhảy đến chỗ đó…

Họ sốc nặng khi thấy cảnh hoang tàn do Sasuke và Tozuki tạo ra…..

– Sakura-chan! – Naruto chỉ về phía 1 bóng người bé nhỏ đang nằm gọn trong 1 góc, ngay cạnh đống đổ nát….

Tất cả đều đến chỗ Sakura….

Cô vẫn tỉnh….

nhưng hơi thở thì yếu vô cùng……

– Cậu không sao chứ Sakura…? – Naruto nâng đầu cô bạn trên tay, vẻ mặt lo lắng tột cùng.

– Mình…..- Sakura nhìn Naruto, ánh mắt cầu xin.- …xin cậu hãy ngăn 2 người họ lại….

– Được rồi mà…- Chàng trai tóc vàng hét lên. – Cậu nghỉ ngơi đi Sakura…

Trong lúc đó, Sasuke và Tozuki vẫn sống chết muốn lấy mạng nhau….

nhưng do không đủ chakra….

Tozuki đã bị Sasuke đánh văng vào 1 góc tường, đất đá vỡ vụn đè lên cơ thể Tozuki….

anh hét lên vì đau….

Sasuke lững thững tiến đến….

anh lôi Tozuki ra và quăng đến khoảng không trước mắt….

nhìn cơ thể trong thương nghiêm trọng của Tozuki….

Sasuke cảm thấy thoải mái khôn cùng….

Anh ngồi lên người Tozuki và găm thanh Kusanagi lên 1 vai của Tozuki, để anh ta không thể chạy trốn được….

– Mày bảo mày chỉ chết khi tim mày ngừng đập đúng không? – Vừa nói, Sasuke vừa nghiêng đầu nhìn Tozuki.- Thế chuyện gì sẽ xảy ra khi tao moi quả tim của mày ra?

Tozuki trợn mắt khi nghe câu nói của Sasuke….

Vừa nói…

Sasuke vừa bấm 5 đầu ngón tay mình xuống ngực trái Tozuki….

càng ngày càng sâu hơn…..

những dòng máu đỏ từ 5 đầu ngón tay bắn đầy lên gương mặt và cơ thể Sasuke kèm theo tiếng gào thét của Tozuki….

Sasuke muốn dùng chính bàn tay mình….

để móc quả tim của Tozuki…..

Và….

anh đang làm việc đó….

với một sự vui thích đến kì lạ….

Trông Sasuke bây giờ….

không khác gì 1 con quỷ vậy…..

Anh sung sướng trên nỗi đau của người khác

cái nhìn khát máu ẩn chứa trong đôi mắt anh….

– Để tao cho mày biết, tao sẽ làm gì khi mày động đến Sakura của tao.À, phải rồi… cô ấy là của tao…. SAKURA LÀ CỦA TAO MÀY HIỂU KHÔNG? Tao sẽ móc tim mày rồi đưa mày xuống địa ngục…..Ha ha ha….

“SAKURA LÀ CỦA TAO”

Câu nói của Sasuke làm cho tất cả mọi người không khỏi bất ngờ…

và 1 phần nào hiểu lí do của cuộc chiến này……

Tozuki không ngừng phun máu từ miệng ra….

có vẻ như….

anh sắp không thể chịu nổi được nữa……

– Dừng lại, Sasuke! – Naruto xông đến. Nhưng anh nhanh chóng bị Sasuke đánh văng ra bên ngoài….

Sự căm thù khiến Sasuke không còn biết một ai nữa….

Sakura ngồi đó…

nhìn Sasuke bằng ánh mắt hoảng sợ….

Đó không phải Sasuke của cô?

Chắc chắn là không….

Sakura cố gắng đứng dậy và bước đi, nhưng đôi chân cô không thể đứng vững….

Lấy hết sức mình, Sakura nói lớn:

– DỪNG LẠI ĐI, SASUKE!

Ánh mắt Sasuke hơi dao động khi nghe thấy giọng nói của Sakura. Nhưng bàn tay anh vẫn ấn ngày 1 sâu hơn….

– ĐỪNG BIẾN MÌNH THÀNH ÁC QUỶ. SASUKE! EM XIN ANH. -Sakura khóc nấc. Nước mắt chảy xuống môi, mặn đắng….

“Ác quỷ?” – Sasuke đột ngột dừng lại….

Anh rút bàn tay đang ngập trong ngực Tozuki ra, nhìn những giọt máu đang nhỏ xuống….

Anh nhìn những người xung quanh….

Nhìn những đứa trẻ từ đằng xa đang khóc vì sợ….

Rồi anh nhìn Sakura- bông hoa anh đào của anh….

Nhìn cô ấy đang khóc vì anh….

Sasuke đứng dậy…

anh loạng choang bước về phía cô gái anh yêu….

đôi mắt mờ đi…..

– Sakura….

Anh ôm cô vào lòng, đưa bàn tay đầy máu lên vuốt mái tóc Sakura…

những sợi tóc hồng bị nhuốm bởi máu đỏ….

Giọt nước mắt lăn trên má Sasuke…..

– Anh xin lỗi em…….

——————————————-

“Anh là kẻ ngu ngốc nhất tôi từng thấy. Tôi đã quan sát anh từ đầu đến giờ rồi.”

Chàng trai tóc nâu đỏ mỉm cười- nụ cười hiền hậu vốn có của anh, sau khi anh đọc được mảnh giấy từ thanh kunai của ai đó phóng ra.

“Nét chữ của một cô gái…..” – Tozuki nghĩ sau khi quan sát.

Anh thật tò mò về cô gái dám chửi anh như thế này.

Nhưng….

anh phải đi rồi…..

sau trận đánh 2 hôm trước, anh đã hiểu ra nhiều thứ….

trong đó có cả những điều về bản thân anh…..

Viết lại thứ gì đó vào mảnh giấy…. Tozuki bước đi……

“Tôi sẽ còn gặp lại em, cô gái giấu mặt”

Bĩu môi khi đọc xong dòng chữ ngắn ngủn Tozuki để lại…..

cô gái trẻ lẩm bẩm,…..

đôi mắt bạc ngước lên nhìn trời xanh:

– Hanabi, mày có nên tin tên ngốc đó không?

Rồi nụ cười nở trên môi….

của cả chàng trai và cô gái…..

Một câu chuyện khác, sẽ lại bắt đầu thôi……