Mặc dù đội mũ, vẻ đẹp tuyệt sắc của Christina vẫn là tiêu điểm trong đám người. Mỗi người đứng chờ ở phòng chuẩn bị vào rạp đêu không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần, cho dù là nam hay nữ đều sẽ phát ra tiếng khen ngợi.
"Oa, tiểu Phiêu, ở đó có một đại mỹ nữ kìa. Rất đẹp đó. Một cô gái cộn trẻ sau khi thấy dung mạo của Christina liền giật này mình, ôm bạn trai tiểu Phiêu của mình mặt đầy kích động nói.
"Ừ. Ðẹp thật". Chàng trai đeo kính tên tiểu Phiêu gật đầu nói. Gã cũng chủ ý tới Christina hạc giữa bầy gà cách đó không xa. Chưa bao giờ ngờ lại có người có thể đẹp như thế, càng không ngờ mình lại có thể có cơ hội mở rộng tầm mắt.
"Vậy anh nói, là em đẹp, hay là cô ấy đẹp?" Cộ gái hờn dỗi nói.
"Ðường nhiều tiểu Phấn em là đẹp nhất rồi". Tiều Phiêu nói trái lương tâm
"Anh nói dối Cho anh thêm một cơ hội nữa, nói, rốt cuộc là em đẹp, hay là cô ấy đẹp?" Cô gái trừng mắt lạnh lùng nói.
"Cô ấy... cô ấy đẹp". Tiều Phiêu do dự một phen, rốt cuộc đành nói thật.
"Được lắm, anh dám nói cô gái khác đẹp. Vậy là nói em không đẹp chứ gì? Thấy em không đẹp, sao anh còn theo đuôi em hả? Anh thấy cô ấy đẹp, Vậy anh đi theo đuôi cô ấy đi... tiểu Phiêu chết tiệt, xem em véo chệt anh". Cô gái nổi giận, véo eo bạn trai nói.
"A.Ðau đau... tiểu Phấn đẹp, tiểu Phấn là cô gái đẹp nhất thế giới. Anh lấy nhân cách và danh dự của anh đề thề... mau thả tay ra, đau qua". Tiểu Phiêu rít lên.
Bởi vi sự có mặt của Christina, trong phòng Xuất hiện không ít cảnh "Chiến. đấu" như Vậy. Những cô gái kia vì sự có mặt của Christina mà sinh ra áp lực cực lớn, cho nên, các nàng muốn tìm lại tự tin từ trên người bạn trai của mình. Mỗi cô gái rơi vào lưới tình đều ngốc nghếch đang yêu như thế, nên những nam nhân chịu đủ bắt nạt này tuy đau nhưng cũng vui vẻ.
Bạn Diệp Thu của chúng ta cũng không phải là một nam nhân keo kiệt, cho nên, hắn cũng giống những nam nhân khác, mua coca cola và bỏng ngộ cho bạn gái Christina của mình. Bình thuờng thức ăn nước uống của Christina đểu có bốn gã vệ sĩ siêu cấp phía sau phụ trách, thật đúng là chưa từng thử qua loại mỹ thực dân gian này, nên tò mò bốc mấy viên bỏng bỏ vào trong miệng, nói: "Ngon".
"Ha ha! Ngon thì em cứ ăn nhiều một chút". Diệp Thu cười nhét bọch bỏng vào trong lòng Christina
"Ừm". Christina khộng ngờ cũng chằng khách khí, Vẫn ôm bịch bỏng đi theo sau Diệp Thu
"Anh đẹp trai, anh rốt cuộc có kiềm vé hay không vậy?" Diệp Thu giơ vé trong tay hồi lâu, nhưng anh chàng đẹp trai phụ trách kiểm vé kia vẫn về mặt trư ca mà nhìn chằm chằm Christina. Thưởng thức khoảng cách gần, dung mạo của Christina càng đánh mạnh vào thị giác. Ðương nhiện, nếu cởi quần áo ra, có thể sức quyến rũ sẽ hơi giảm một chút, dù sao ngực của nàng... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"A! Thật Xin lỗi, thật xin lỗi". Viên kiểm vé rốt cuộc cũng giật mình tỉnh lại, mặt đầy vẻ áy náy mà nói. Rất nhanh liền kiểm xong vé của hai người, hơn nữa còn mời hai người vào rạp. Vé là Tây Môn Huớng Ðông đưa cho Diệp Thu Cho nên vị trí chỗ ngồi của hai người cũng là chỗ... kín nhất so với chỗ khác
Đèn tắt, màn hình bắt đầu phát quảng cáo chen vào trước. Diệp Thu thấy một đôi tình nhân ngồi ở bên trái hắn đang ôm nhau, ôm hôn thản nhiên không coi ai ra gì. Diệp Thu liền cảm thấy môi của mình có hơi khô nóng. Sau khi đã uống hết hai lon coca, không những không nén được loại bệnh trạng này, ngược lại càng cảm thây miệng khô hơn.
"Christina". Diệp Thu gọi.
Christina đang ăn bỏng rất nghiêm túc, phần bỏng đó đã bị nàng giải quyết hết hơn nửa bịch. Nghe Diệp Thu gọi nàng liền quay đầu lại nhìn Diệp Thu đầy vẻ mờ mịt.
"Rạp có quy định..."
"Là gì?"
"Hễ là nam nữ trẻ tuổi vào xem, nữ đều phải tựa vào trong ngực nam". Diệp Thu miệng Xem mũi, mũi xem tâm mà nói.
"Như vậy a?" Ánh mắt Christina nhìn quanh, quả nhiên, có không ít cô gái đều tựa vào trong lòng nam nhân.
"Em xem. Người khác đều như vậy". Diệp Thu chỉ một đôi tình nhân phía trước bọn họ nói.
Christina gật đầu, tựa đầu trên vai Diệp Thu
"Diệp Thu Em cảm thấy có chút kỳ lạ". Christina vừa bỏ bỏng vào trong miệng vừa nói.
"Là sao? Có thể là em còn chưa quen đó. Em là lần đầu tiên đi xem à? Nếu tới đi thêm vài lần là được rồi". Diệp Thu an ủi nói.
Christina ngẫm lại cũng đúng, Vì vậy ăn bỏng hết sức chuyên chú.
Là phim bản tiếng Anh, có điều phía trên có phụ đề tiếng Trung, Christina là lần đầu tiên xem, vừa cảm thấy hồi hộp, vừa cảm thấy tình tiết câu chuyện rất hay, cho nên xem say sưa.
Diệp thu đã từng xem mấy lần, có điều xem lại cũng không chán, có điều bây giờ người đẹp như ngọc nằm ở trong lòng, hắn liền mất hứng với phim. Dù sao, so giữa hai người, sắc đẹp của Christina còn hơn cả Ruth, mà người kia chỉ có thể xem không thể sờ, còn người trước mắt này có thể xem, cũng có thể... cũng có thể sờ. Chỉ là có tặc tâm nhưng không có tặc đảm, không dám sờ mà thôi.
"Diệp Thu, mau xem kìa, bọn họ học chúng ta". Khi Diệp Thu tham lam ngửi mùi hương trên người Christina, nhìn say sưa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cô bé trong ngực đột nhiên lại lên tiếng. Vốn trong lúc không hay không biết, nội dung bộ phim đã tới cảnh đóng lãng mạn Jack ôm Ruth đứng ở đầu thuyền, thấy tư thế này quen thuộc, Christina kích động mà nhắc nhở.
"Không phải đâu, là chúng ta học bọn họ đấy". Diệp Thu cười khổ giải thích. Mặc dù da mặt mình dày, cũng không thể chiếm quyền phát minh tư thế này được.
"Không đúng". Christina lắc đầu, nói nghiêm túc: "Là chúng ta làm trước, bọn họ làm sau, nên phải là bọn họ học chúng ta".
"... được rồi, em thấy sao thì là vậy đi". Diệp Thu cười gật đầu, lần này cũng không phải là mình xâm phạm bản quyền, mà là người khác gắn quyền sáng tác lên người mình, vậy thì không nên bàn nữa
Khi nội dung bộ phim tới đoạn cuối, Jack động cứng ở trong nước biển, Ruth kêu tên của gã khản cả giọng, trong phim vang lên âm nhạc u buồn Christina ngay cả bỏng cũng không thèm ăn, mặt nhìn màn hình lớn đến ngây ra.
"Thật ra hắn có thể không cần phải chết. Nếu hắn bơi không ngừng trong nước biển., ít nhất có thể kiên trì hai tiếng. Nếu chỗ âm *** của hắn có thể đả thông, hắn có thể ngâm ở trong nước biển năm tiếng... hắn có thể không cần phải chết rồi". Giọng Christina thương cảm nói.
"Ðiều này... có lẽ do người này vẫn là người bình thường". Diệp Thu đầu đầy mồ hôi mà an ủi.
"Nếu em quen hắn thì tốt rồi. Em có thể giúp hắn". Christina nói.
Không chỉ em không quen, anh cũng không quen ấy chứ.
Khó trách người ta nói tiền của nữ nhân là để gạt nhất. Bởi vì tình cảm nữ nhân phong phú, dễ dàng nhập tâm. Anh xem, ngay cả dạng nửa người nửa yêu như Christina cũng bị một bộ phim hư cấu lừa thành bộ đang này. Vậy những cộ gái khác càng khói phải nghi.
Sắp kết thúc, đã có một bộ phận người xem bắt đầu ra khỏi rạp. Diệp Thu do dự nửa ngày, rốt cuộc có dũng khí, nói với Christina: "Rạp còn có quy định, lúc phim kết thúc, nữ nhất định phải hôn nam một cái".
Cho dù thể nào, phải chiếm chút tiện nghi lại mới được, ít nhất phải khiến tiền mua bỏng này đáng giá. Giá hàng Hong Kong đắt như vậy, hai lon coca, một bịch bỏng mà trên tận trăm tờ đô la Hong Kong.
"Người đến xem một mình kia làm sao làm?" Trong đôi mắt to của Christina đầy về thắc mắc, chỉ vào một nam nhân rời đi một mình hỏi.
"... Quy định này chỉ dùng cho nam nữ trẻ tuổi cùng đi".
Bốp!
Một cái tát vang dội vang lên, không biết nguyên nhân gì, một đôi tình nhân đột nhiên cãi nhau, cô bạn gái rất dữ dằn tát một cái lên khuôn mặt của người đàn ông.
"Ðó cũng là quy định của rạp à?" Christina chỉ vào đôi tình nhân cãi nhau kia hỏi.
"... Cái này thì không phải, cái này thì không phải đây là hoạt động tự do của bọn họ. Ði thôi, chúng ta mau đi ra". Diệp Thu cũng không dám hôn nữa, kéo Christina đi ra ngoài.
"Coi hay không?" Diệp Thu cười hội.
Christina lắc đầu
"Không hay à? Vì sao?" Diệp Thu nghi ngờ hỏi, không thể nào, bộ phim tình cảm kinh điển như vậy, ai tùng xem đều nói hay mà.
"Bời vì Jack chết. Hắn quá ngu ngốc. Không nên chết". Christina nói.
Diệp Thu liền trầm mặc, mình và cô gái này vẫn còn tồn tại sự khác nhau quá nhiều.
Ra khỏi rạp, hai người tản bộ trên đường cái Hong Kong. Hong Kong là một thành phố sống về đêm, mặc dù một bộ phim tốn thời gian hai tiếng, bây giờ đã hớn mười giờ tối, nhưng người đi đường vẫn rất nhiều cuộc sông hối hả về đêm chân chính vẫn chưa bắt đầu.
"Có muốn đi quán bar ngồi chút không?" Diệp Thu đề nghị nói.
"Em với chị đã từng đi". Christina lắc đầu nói
"Vậy em với chị chưa từng làm gì? Chúng ta đi làm thử". Diệp thu nói rất không lương thiện
"Em muốn về". Christina nói
"Ðược rồi. Vậy anh đưa em về".
"Không cần! Có bọn họ đằng sau, sẽ không có nguy hiểm". Christina nói. Nàng tưởng là Diệp Thu nói muốn đưa nàng về là lo cho an toàn của nàng mà không biết, giữa những cặp tình nhân trẻ còn có một loại "đưa" khác.
Thật ra mỗi nam nhân khi đưa nữ nhân về nhà, đều ước gì đưa cả mình vào nhà.