Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 638: Ngửi thấy mùi máu!




Thiên Diệp Huân tài khí ngút trời, cũng không ngờ được Kristyna trả lời như vậy, nha đầu này không khác gì mười năm trước, làm chuyện gì cũng không quan tâm cảm thụ người khác, cứ vậy nói thẳng nói thật.

"Kristyna, em một chút cũng không thay đổi." Thiên Diệp Huân cười khổ nói, thầm nghĩ may mà không có ai bên cạnh, nếu không hắn không biết giấu mắt vào đâu.

"Tôi sao lại phải thay đổi?" Kristyna hỏi ngược lại, nàng từ trước đến giờ vẫn vậy, nàng chưa phát hiện ra có cái gì không tốt.

Nếu là cô gái khác, Thiên Diệp Huân sẽ giải thích cho nàng, tính cách như vậy đi vào xã hội sẽ không tốt, nhưng ai có thể làm hại đến tiểu thư của gia tộc Atlantis?

Cẩn thận nghĩ lại, nàng thực sự không cần phải thay đổi.

Chỉ có người có địa vị cao, mới không cần thay đổi tính tình, phụ nữ không cần lo tới cơm ăn áo mặc, vĩnh viễn chỉ là đứa trẻ.

Nhưng Thiên Diệp Huân không ghét Kristyna, ngược lại hắn cảm nhận được một loại giao tiếp mới, mà trên người người khác hắn không cảm nhận được.

Bọn họ đều như Quỷ anh, đứng trước mặt mình là khom lưng cúi mặt, đến tận khi không thể cúi thấp hơn mới thôi.

Nếu như nàng cũng như mọi người vậy còn gì là thú vị nữa?

"Được rồi, không nói cái này." Thiên Diệp Huân thủ thế mời Kristyna ngồi xuống.

Kristyna coi như không thấy, cứ đứng tại chỗ, hắn cũng chỉ có thể đứng nói chuyện với nàng.

''Thực không dám giấu, anh với Diệp Thu xảy ra chút mâu thuẫn, nếu như là người khác anh đã bất chấp mà nghiêm phạt, nhưng anh nghe nói hắn có quan hệ với em, cho nên anh phải hỏi rõ, Thiên Diệp gia tộc quan hệ thân thiết với gia tộc AtLantis, anh không muốn phá hỏng mối quan hệ này."

Thiên Diệp Huân thành khẩn hào hiệp nhìn Kristyna nói: "Nếu như các người thật thực không có quan hệ mật thiết, anh thực thích kết giao với một người như hắn, nếu hắn lần sau còn khiêu khích anh, anh thực sự không phải là một người rộng lượng, thờ ơ với ke vũ nhục mình."

Kristyna suy nghĩ một chút nói: ''Chúng tôi là bạn."

"Bạn rất thân?" Thiên Diệp Huân cười, nếu thực sự như thế, mình sợ là không cần ra tay, người của Atlantis cũng giết chết Diệp Thu.

Bọn họ sao có khả năng dễ dàng tha thứ cho hoàng kim huyết mạch bị dòng dõi khác dung hợp?

Kristyna không rõ từ thân trong lời của hắn có hàm nghĩa gì, cũng không hiểu hắn muốn cái gì, nói: "Chuyện phát sinh giữa các người, tôi sẽ không tham dự nhiều, nếu lựa chọn, tôi chỉ là một người chứng kiến."

"Anh hiểu." Thiên Diệp Huân gật đầu nói.

"Nếu không có chuyện gì, tôi đi trước." Kristyna buông ly rượu trong tay, quay người đi ra ngoài.

"Em là người chứng kiến?" Thiên Diệp Huân uống cạn ly rượu, nói: "Thà tin lời của quỷ còn hơn tin miệng phụ nữ, nhiều năm như vậy em vẫn quên một chuyện... đó là em cũng là phụ nữ."

"Một phụ nữ quyến rũ."

Tiếng đập cửa nhẹ vang lên, Quỷ anh cung kính nói: "Thiếu gia, bên kia truyền tín hiệu muốn nói chuyện với cậu."

"Ồ, Nói tiếp đi." Thiên Diệp Huân cười nói: "Chuyện của bọn họ chúng ta đã giải quyết, hiện tại nhận thù lao của bọn họ trả cho, đúng không?"

"Đúng vậy, thiếu gia." Quỷ ảnh chắc chắn nói.

...................

Trên một khoang độc lập, Y Đằng Huân đang nói chuyện với Thiên Diệp Huân thông qua thiết bị truyền tin.

"Thiên Diệp Huân, xin chào, chủ nhân nhờ tôi vấn an ngài, tôi đã truyền tin chiến thắng ở bên đó cho chủ nhân, chủ nhân nói sẽ ghi nhớ trong lòng sự giúp đỡ của ngài." Y Đằng Huân khách khí nói.

"Cảm ơn mấy lời khách sáo của cô, nhưng nó không có ý nghĩa gì với tôi, đây chỉ là giao dịch, tôi giúp các người nắm thiên giới, đồng thời giúp các người phát huy năng lực kinh khủng của thiên giới, mà các người đã đáp ứng chuyện của tôi, tôi cũng cần các nỗ lực hết sức." Bên trong thiết bị truyền âm, giọng nói trầm thấp của Thiên Diệp huân truyền tới.

''Vâng, chủ nhân nói, lúc này không dám quên yêu cầu của Thiên Diệp Huân, chỉ cần thời cơ chín muồi là lúc đưa binh tiến vào, vì chuyện tái nhậm chức của Thiên Diệp gia mà dẹp loạn." Y Đằng Huân không vòng vo, trực tiếp nói ra giao dịch của mình với Thiên Diệp Huân."

"Được, hợp tác vui vẻ."

"Thiên Diệp Huân, tôi muốn biết bước tiếp theo của kế hoạch." Y Đằng Huân nói.

"Bước tiếp theo của kế hoạch? Các người sao gấp gáp như vậy?" Thiên Diệp Huân có chút do dự, lo lắng cứ phát triển như vậy, sẽ có ảnh hưởng không hay.

"Đúng thế, không có cơ hội nào tốt hơn đâu." Y Đằng Huân kiên định nói.

"Tổ chức dị năng giả này đến thiên giới theo lời mời của tôi, nếu như bọn họ ở vùng biến quốc tế xảy ra chuyện gì, quốc gia chỗ bọn họ ở nhất định truy cứu trách nhiệm của tôi." Thiên Diệp Huân nói.

"Thiên Diệp Huân, tục ngữ Hoa Hạ có câu. làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, ngài hẳn hiểu rõ lần này không diệt trừ bọn họ, đợi bọn họ quay về quốc gia, chúng ta sẽ khó có cơ hội, đối với việc Thiên Diệp gia tiếp tục nhậm chức cũng sẽ ảnh hưởng lớn, địch nhân của chúng tôi chính là đối thủ của ngài." Y Đằng Huân dùng tiếng anh lưu loát khuyên bảo.

Thấy Thiên Diệp Huân vẫn chờ một xác minh thuyết phục, Y Đăng Huân trong lòng cũng sốt ruột: "Thiên Diệp Huân nếu sợ dính dáng đến vậy có thể rời đi trước, thiên giới đại hội cho dù do anh phụ trách nhưng, chuyện xảy ra khi anh đi rồi, cũng không thể đổ lên người anh."

"Các người vì sao không đợi Hùng chính thức tiếp nhận ba chi phong hỏa lôi tiểu đội lại tiếp tục động thủ? Khi đó mọi sự đã thành, làm việc cũng đỡ mạo hiểm."

"Thiên Diệp Huân, chúng tôi thực sự không có thời gian, lần này chín tổ chức dị năng đáp ứng lợi mời tham dự đại hội, thứ nhất bởi vì bọn họ hiếu kì với thiên giới đại hội, tất nhiên tôi hiểu. Mặt khác bọn họ cũng không thể không nể mặt Thiên Diệp gia tộc, căn cứ vào tình báo của chúng tôi, tại Hồng Kong thì Phượng vương đã từng tiếp xúc với Diệp Thu, bọn họ đã trao đổi tin tức qua."

"Ồ, Diệp Thu?" Thiên Diệp huân nói, hai người đúng thật trời sinh đối đầu, mọi chuyện đều quan hệ đến hắn.

"Nhưng, hắn xứng sao?" Thiên Diệp Huân tin tưởng nghĩ.

"Phải để bọn họ không phát hiện ra chuyện gì trước khi tàu chìm giữa vùng biển quốc tế." Y Đằng Huân nghiêm túc nói.

Tuy rằng thiếu gia đã dặn, hợp tác với bọn họ thì phải luôn giữ thái độ cung kính, nhưng bởi nàng quá nóng ruột, chuyện này liên quan đến đại kế của thiếu gia, nàng không có biện pháp duy trì bình tĩnh, nàng thực sự muốn mọi chuyện dựa theo kế hoạch của bọn họ mà phát triển: "Thế giới này vốn không nên có những quái nhân xuất hiện, bọn họ không nên tồn tại."

Bên kia điện thoại vang lên giọng âm trầm: "Tôi sẽ tổ chức tiệc rượu tối nay sau đó rời đi, các người liên hệ với Hùng."

Nói xong cúp điện thoại.

Y Đằng huân rút cuộc đợi được một câu hứa hẹn, biểu tình trên mặt rút cuộc dãn ra, đồng thời cả người nóng rực.

"Hắn gì sao đồng ý?" Khi nghe Y Đằng Huân nói kết quả, Tá Khi hỏi: "Phải biết rằng, nếu chúng ta thành công, Thiên Diệp gia tộc sẽ thành điểm nhắm của mọi người."

"Hắn còn biết tính sao? Ngôn ngữ có thể đả thương người, hành động có thể giết người, con người hắn chỉ vĩnh viễn nhìn thấy lợi ích trước mắt, bản thân Huân là kẻ điên, hắn làm ra quyết định như vậy ta đã sớm dự liệu."

"Tôi đúng là không có cách nào hiểu hắn." Tá Khi nói.

"Tá Khi, anh đã từng một mình đứng ở vị trí cao chưa?" Y Đằng Huân đột nhiên hỏi.

"Một mình đứng ở chỗ cao? Quê tôi có một ngọn núi cao, tên là Bất Quy sơn, tôi đã từng một mình đứng trên đỉnh núi đó." Tá Khi có chút không rõ ý của Y Đằng Huân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

"Tá Khi, nói cho tôi biết, khi anh đứng ở đỉnh ngọn núi đó, anh cảm thấy thế nào?" Y Đằng Huân liếc mắt nhìn Tá Khi hỏi.

"Cảm giác?" Tá Khi nhắm mắt, nỗ lực nhớ lại cảm giác đem hôm đó hắn đứng trên đỉnh núi. "Lạnh lẽo, bóng đêm vô tận."

"Còn có cô độc, loại cảm giác xung quanh mờ mịt, nhưng không có một người bạn nào bên cạnh, thực sự cô độc." Tá Khi mở mắt, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Thiên Diệp Huân lại mạo hiểm như vậy.

"Đúng vậy, tục ngữ Hoa Hạ có câu: Trên cao thường lạnh lẽo, Thiên Diệp Huân năng lực xuất chúng, Thiên Diệp gia tộc nhiều nắm đào tạo, hắn là người kiêu ngạo, làm sao nguyện ý cứ an phận như thế đến cuối đời?"

"Thiên Diệp Huân muốn tung hoành, nhưng lại bị hai gia tộc tài quyết khác áp chế, vì thế hắn muốn vũ lực của đại Nhật Bản ra trợ giúp, đó là nguyên nhân hắn giao dịch với chúng ta, hắn là người thông minh, hắn biết chỉ có chúng ta, mới có khả năng làm một giao dịch như vậy với hắn." Y Đằng Huân vuốt tóc giải thích hiểu biết về nàng với Thiên Diệp Huân cho Tá Khi nghe.

"Tôi hiểu." Tá Khi nói: "Mấy vạn dũng sĩ hắc long chúng tôi nguyện xung phong tiền tuyến."

"Tá Khi tướng quân, trăm năm trước, hắc long hội tung hoành ngang dọc châu Á, trăm năm sau, các người gánh trách nhiệm lấy lại uy nghiêm của Long kỳ."

Y Đằng Huân thâm ý nhìn Tá Khi, nói: "Tất cả, trông chờ vào anh."

................

Du thuyền đủ lớn, nhưng mỗi tổ chức dị năng giả chỉ được phân một căn phòng, những người này cũng không cần giường ngủ, chỉ cần ngồi ở sô pha tĩnh dưỡng một hồi, tỉnh dậy là tinh thần lại sảng khoái như thường.

Thiên giới đại hội kết thúc, Diệp Thu cũng không có tập tức gặp Kristyna và Long Nữ, mà trước tiên đến bái kiến Phượng Vương.

Diệp Thu vào phòng, cửa phòng vẫn mở, Diệp Thu như đã quen biết, nở nụ cười trực tiếp đi vào.

Phượng Vương ngồi ở một góc sô pha, những thành viên khác trong phượng hoàng tiểu đội đều phân tán đứng ở hia bên, thấy Diệp Thu tới cũng chỉ liếc mắt sau đó rời đi.

Phượng Vương vẫn giống như lần đầu gặp mặt, mặc áo da màu đen ngồi đã, vẫn như cũ có thể nhìn được bộ mông rộng của nàng chiếm không ít vị trí trên sô pha, đôi nhũ phòng đẫy đà khiến người ta nghĩ liệu nó có thể phá áo không nếu còn tiếp tục phát triển?

Cô nàng này thuộc kiểu "Dương mã" ngực lớn mông lớn điển hình, tính tình cương liệt, khó có thể chế ngự.

"Trước mắt tôi có thể cam đoan, hùng nhất định là người của bọn họ." Diệp Thu hiểu Phượng Vương là người dứt khoát không thích dài dòng.

"Đúng vậy, đó cũng là nguyên nhân tôi mời anh đến bàn bạc." Phượng vương thủ thế mời: "Thực lực của bọn họ lớn hơn chúng ta nhiều."

"Tôi sợ phía sau còn mạnh hơn." Diệp Thu bĩu môi, phiền muộn nói. Hùng tại thiên giới đại hội nhận được 72 phiếu bầu, nói cách khác sẽ có khoảng trên dưới 70 người ủng hộ hắn làm chấp hanh giả.

Một cỗ thế lực cường đại như vậy, nếu con hồ ly Thiên Diệp Huân không phát hiện ra đó mới là chuyện kì lạ.

"Anh cũng hoài nghi có gia tộc tài quyết tham gia vào chuyện này?" Ánh mắt Phượng vương sáng lấp lánh nhìn Diệp Thu.

"Đúng thế, chẳng lẽ cô không đoán ra? Chỉ cần người có đủ thông minh là có thể nhìn ra vấn đề, chỉ là tôi không rõ vì sao Thiên Diệp Huân lại không kiêng nể gì như vậy?"

"Diệp Thu, chuyện này nhất định có âm mưu." Phượng Vương chậm rãi nói, Diệp Thu xoay người nhún vai với Tiểu Bạch, thầm nghĩ, không phải thừa lời hay sao? Thằng ngốc cũng biết trong đó có chuyện.

.........................

Yến hội vẫn tổ chức ở khoang thuyền tầng một, kết hợp phong cách phương đông và phương tây.

Vẫn như trước, tiệc tùng phần lớn là các loại thịt, nhưng khác là trong đại sảnh còn thêm nhiều rượu trắng, rượu nho, cùng nhiều loại rượu chưa biết tên rực rỡ muôn màu bày trên đó, thoạt nhìn có chút ngon mắt ^^

"Xem ra Thiên Diệp Huân đã có chuẩn vị, chuẩn bị thực sự đầy đủ." Diệp Thu nhìn bàn tiệc rượu nói.

Tiểu Bạch gật đầu, tiếp tục thành toán đống đồ ăn ở trong tay, không uống rượu. Nàng hôm qua cùng Diệp Thu đi bái kiến Phượng Vương, cuộc nói chuyện của hắn và Phượng Vương, Tiểu Bạch đều nghe rõ, trong lòng luôn có dự cả không hay.

Diệp Thu thực ra không chút cố kỵ, chạy đi bưng đủ các loại rượu cùng một đống đồ ăn thưởng thức. Rượu do Thiên Diệp Huân chuẩn bị không phải loại thường, hương vị thuộc loại nhất lưu.

Phải biết rằng, hồng tửu chân chính không bán ngoài thị trường, mấy chai rượu dán nhãn bán ở siêu thị đều là hàng nhái.

Tuy rằng nói tiệc rượu chúc mừng tân chấp hành giả, nhưng bầu không khí lại nặng nề vô cùng.

Thiên Diệp Huân chỉ công bố đầu buổi tiệc sau đó rời đi, các dị năng giả khác thì độc hành không qua lại với ai, hình như bọn họ sợ nói với ai câu gì sẽ lây bệnh truyền nhiễm vậy. Ngoại trừ một hai người thỉnh thoảng nói với nhau vài cây, những người khác đều là "im lặng là vàng" bưng đống thịt to tướng vùi đầu vào ăn, tay cầm cả chai rượu cứ thế nốc cho ỏng bụng.

Như đây không phải tiệc rượu mà là hội thi ăn uống vậy

Chín tổ chức dị năng đứng ở góc phòng, không nói chuyện với các dị năng giả khác, tư thế dự tiệc của họ cũng ưu nhã hơn nhiều, hơn nữa có vài tổ chức không biết đứng đó xì xào với nhau cái gì.

"Yến hội quái dị thật, có phải thế không?" Ngân Nhãn đứng sau cầm ly rượu nói với Diệp Thu.

Diệp Thu quay đầu nhìn Ngân Nhãn, nói: "Tôi còn tưởng cô đã rời thuyền chứ."

"Rời thuyền? Chúng ta hiện ở vùng biển quốc tế, nếu không có thuyền đi ngang qua, thật sự không có khả năng rời đi." Ngân Nhãn liếm đôi môi sáng bóng, nói: "Thế nào? Anh muốn tôi rời đi như vậy sao?"

"Đương nhiên, ai lại muốn một sát thủ nguy hiểm như oan hồn không tan đi theo sau mình chứ?" Diệp Thu cười nói.

Ngân Nhãn cười, khuôn mặt xinh đẹp khiến người ta mê hồn.

Nàng như thích chống đối với Diệp Thu, nói: "Xin lỗi, tôi khiến anh thất vọng rồi, tôi không có biện pháp rời đi, số phận chúng ta đã định cột vào một chỗ rồi."

"Cô biết cái gì sao?" Diệp Thu híp mắt hỏi.

"Tôi biết những chuyện mọi người đều biết." Ngân Nhãn nói: " Lẽ nào anh không cảm giác không khí có chút áp lực hay sao? Nhìn xung quanh xem, có bao nhiêu con mắt kín đáo nhìn chúng ta? Diệp Thu, tôi biết anh có thể ngửi được mùi của súng, nhưng ở chỗ này tôi có thể ngửi thấy mùi máu."

"Mùi của máu? Thật là câu nói thú vị."

Diệp Thu cũng là một sát thủ, hắn có nhiều thứ nhạy cảm hơn người thường, hắn sau lại không phát hiện ra nhãn thần hung ác của vài kẻ nhìn hắn. Sao lại không phát hiện ra nhân vật chính của bữa tiệc là Hùng không ở trên sân khấu, hơn nữa Brahma cũng không thấy bóng dáng.

Tất cả đã khẳng định, bão tố sắp kéo tới.

Răng rắc!

Tiếng thủy tinh vỡ vang lên, có người lớn tiếng kêu la.

Đại sảnh loạn thành một đoàn, ai cũng như bị hút về phía trung tâm, muốn nhìn xem chuyện gì xảy ra.