Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 636: Tôi phản đối!




Thiên Diệp Huân đợi đến khi nhân viên công tác thu hết phiếu bầu, lúc này mới cao giọng nói: "Tuyển chọn theo nguyên tắc công bằng và công khai, bầu phiếu tại chỗ, hơn nữa để đảm bảo tính công bằng trong lần bỏ phiếu này, nhân viên kiểm phiếu đều là nhân vật tinh anh trong các tổ chức dị năng giả, tôi nghĩ mọi người ngồi đây cũng như tôi, tin tưởng phẩm cách tốt đẹp của họ."

Thiên Diệp Huân quay đầu nhìn về phía ghế khách quý, nho nhã nói: "Mời từng tiểu đội cử một người lên phụ trách kiểm phiếu, làm phiền các vị."

Chín tổ chức dị năng giả đồng ý, đều tự mình đề cử một người lên đài làm công việc kiểm phiếu.

Diệp Thu nghe nội dung Thiên Diệp Huân, cười nói với Tiểu Bạch: "Vừa mới bắt đầu còn tưởng là giống như trong nước nghe báo cáo sau đó quyết định sự việc ở quốc hội, nghĩ một ngoại nhân có thể hùng biện như vậy cũng quá xuất sắc. Nhưng mà gia tộc Thiên Diệp ở đâu? Vì sao trước đây một chút tin tức cũng chưa nghe qua? Mặc dù đã nghe đồn, cũng chưa từng nghe chút sự tích nào của gia tộc Thiên Diệp, cậu đi theo Long Nữ một thời gian, có nghe nàng nói qua về chuyện này không?"

Tiểu Bạch lắc đầu, kỳ thực hắn cũng không rõ Thiên Diệp gia tộc ở đâu.

Diệp Thu nói: " Công việc lúc trước chúng ta cũng đủ nhiều rồi, tràng diện hiện tại có thể phát sinh tình huống chúng ta không mong muốn, lên thuyền mới phát hiện mọi thứ không nằm trong tầm khống chế của chúng ta, xuất hiện nhiều nhân tố không có khả năng nắm bắt."

Tiểu Bạch hiểu tâm sự của Diệp Thu, nếu như bảo vệ mạng bọn họ hẳn là làm tốt, nhưng trên người hắn còn gánh vác trọng trách của quốc gia, trong lòng lại càng áp lực hơn một chút.

Qua sự nỗ lực của nhân viên kiểm phiếu từ 9 tổ chức dị năng, rút cuộc cũng hoàn thành việc kiểm phiếu.

Thiên Diệp Huân cầm kết quả trong tay, nết mặt không có biểu tình gì, điều này khiến vài người muốn từ mặt hắn nhìn ra cái gì đều phải thất vọng.

"Cảm ơn các vị đã giúp đỡ, Diệp Huân cảm kích vô cùng, hiện tại tôi công bố kết quả cuối cùng." Thiên Diệp Huân quét mắt nhìn toàn bộ mọi người, nhỏ giọng: "Hồng Dăng 32 phiếu, Độc Nhãn Lang 29 phiếu, Thụy Sĩ lão binh 40 phiếu, Hùng 72 phiếu, Hồng Đào K Cát Mỗ 19 phiếu, Thái Quốc lực vương 9 phiếu."

Thiên Diệp Huân hơi cao giọng, lớn tiếng nói: "Vì thế, Chấp hành giả mới của thiên giới được sinh ra, do Hùng đảm nhiệm."

Hùng vốn là một trung niên hơn bốn mươi tuổi mặc áo dài màu đen kiểu như Tôn Trung Sơn, toc bóng lộn, đôi mắt khiến cho người ta sinh ra cảm giác bất thiện.

Nghe mệnh lệnh Thiên Diệp Huân, Hùng đứng từ ghế lên, quay bốn phía chắp tay.

Diệp Thu nhạy cảm phát hiện, khi Hùng quay về phí mọi người chắp tay, Brahma dường như có chút chạm ánh mắt với hắn, hai người như là gật đầu thăm hỏi, động tác cực nhỏ này khiến Diệp Thu hoài nghi mình có quá đa tâm hay không.

Trong nháy mắt, đầu Diệp Thu lóe sáng.

Brahma là người của Độc xà, tổ chức độc xà không biết có mục tiêu gì ở thiên giới đại hội, sở dĩ cử hắn đến đại hội là vì nhắm tới chức vị chấp hành giả thiên giới.

Theo như lời Phượng vương, một cỗ lực lượng lớn mượn hơi thiên giới đại hội, đồng thời có chút cỗ thế lực đó đang dần hiện ra, không thể nghi ngờ là Brahma đại biểu cho độc xà tổ chức, lại có liên hệ với Hùng người vừa nhậm chức chấp năng giả, có thể thấy quy mô của tổ chức phía sau màn.

Bảy hai phiếu, không phải là chuyện dễ, phải biết rằng, mặc dù là chín tổ chức dị năng cũng đến tới 92 người, như vậy, Thiên Diệp Huân đóng vai gì? Lẽ nào hắn nắm chắc mọi chuyện phát sinh.

Đây là chân tướng sao? Nếu như vậy năng lực của Thiên Diệp Huân này thực khiến người người ta nghi hoặc a.

"Thiên Diệp gia tộc chính là bàn tay sau màn ư?'' Diệp Thu nhìn khuôn mặt anh tuấn của Thiên Diệp Huân hận không thể xông lên cho hắn một đao.

Thiên Diệp Huân đi tới trước mặt Hùng, bắt tay hắn, nói: "Nếu không ai phản đối, như vậy mệnh lệnh này có hiệu lực.

"Tôi phản đối." Diệp Thu nói.

Giọng nói tuy không lớn, nhưng giữa toàn trường yên lặng như vậy, ai cũng có thể nghe rõ ràng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

Không ngờ có người cả gan đứng ra phản đối, hơn nữa còn là thời điểm then chốt.

Thiên Diệp Huân xoay người, nhìn chằm chằm tên không biết sống chết đang tươi cười phía dưới.

Hắn nhận ra tên này, hắn đã thấy Diệp Thu ôm công chủ của Atlantis ở mũi thuyền.

"Lẽ nào, có gia tộc Atlantis làm chỗ dựa phía sau cho hắn?" Thiên Diệp Huân xẹt qua cái ý nghĩ này trong đầu.

Diệp Thu không sợ hãi đối nhãn với hắn, tia điện bắn ra, nhưng hai người trẻ tuổi vẫn duy trì nét cười trên mặt.

"Lực lượng ngang nhau, anh hùng xuất thiếu niên." Không ít người trong lòng thầm đánh giá.

"Anh có thể trình bày lý do." Thiên Diệp Huân nhìn Diệp Thu nói.

"Không có lý do gì, tôi chỉ không thích hắn làm chấp hành giả." Diệp Thu chỉ vào Hùng nói.

Hùng vốn mắt một mí, bình thường đã khiến người ta không nhìn rõ con mắt, tóc hắn lại dài che khuất mặt, Diệp Thu có thể cảm nhận sát khí ẩn hiện từ người hắn.

"Đây là lựa chọn của đại hội, chúng ta phải tôn trọng ý nguyện của mọi người." Thiên Diệp Huân nói: "Không thể vì ý kiến của một người mà thay đổi kết quả, mặc dù anh không thích, nhưng anh phải chấp nhận."

Diệp Thu nhún vai, nói: "Tôi có thể chấp nhận chuyện này, cũng chỉ thuận miệng nói thôi, không phải anh hỏi có ai phản đối không sao? Tôi phản đối, hơn nữa mấy người Hồng Dăng, Độc Nhãn Lang không phản đối sao?"

"Anh có ý gì?" Thiên Diệp Huân thu lại bộ dạng tươi cười, lạnh lùng hỏi.

"Không có." Diệp Thu lắc đầu, cười nói: "Có thể chuyện này phiền phức cho anh một chút."

"Chúc mừng, anh đã đạt được mục đích." Thiên Diệp Huân sắc mặt âm trầm nói.

Hai người một lần nữa đối nhãn, đại chiến hết sức căng thẳng.

Lão nhân đi phía sau Thiên Diệp Huân quét mắt đánh giá Diệp Thu, mà ngồi bên cạnh Diệp Thu là Tiểu Bạch cũng nắm chặt tam giác hoàng kim cương xoa, chỉ cần bọn họ động, hắn có thể trong nháy mắt xuất kích.

........................

Từ bên ngoài nhìn vào, đây là một con thuyền chạy trên vùng biển quốc tế, thuyền không mới, thoạt nhìn có chút lâu năm.

Đầu thuyền cắm cờ Hồng Kong, để thể hiện con thuyền xuất phát từ Hồng Kong.

Nhưng khiến người ta kì quái là, trên thuyền không có nhân viên công tác mà đều là tráng hán lực lưỡng, bọn họ đều là người châu á, vóc người rắn chắc, trong mắt ánh lên tia sáng, nhìn là biết đây là cao thủ tinh thông võ thuật.

Trên khoang lầu hai, một cô gái xinh đẹp ngồi đó, tuy rằng trên người nàng mặc áo da bó sát, cùng với cặp tất chân quyến rũ, nhưng không khiến người nhìn có cảm giác thoải mái.

Ngồi đối diện nàng là một tên nam nhân ăn mặc kiểu Hứa Văn Cường.

Trên người hắn mặc âu phục màu xám, thân thể thắng tắp, biểu tình nghiêm túc, mặc dù ngồi trước hắn là một mỹ nữ tuyệt sắc, nhưng hắn rất ít khi dừng mắt trên người nàng.

"Tá Khí, cảm ơn các vị hiệp trợ lần này, thiếu gia nhờ tôi chuyển lời cảm ơn đến mọi người." Y Đằng Huân hơi cúi đầu, cung kính nói.

"Huân tiểu thư, tôi vì hàng tỉ người mà phục vụ, Tá Khi ngàn khó không từ." Tá Khi có chút xúc động nói.

"Nhật Bản có nhiều anh kiệt như Tá Khi, thiên chiếu đại thần sao có thể không thành? Tôi nghĩ, Brahma sẽ rất nhanh truyền tới." Y Đăng Huân khuyên bảo, hai người chờ lâu ở đây, nàng cũng lo lắng mọi người mất kiên trì.

vừa dứt lời, cửa khoang thuyền bị đẩy ra, một người mặc áo đen đi vào, cung kính nói: "Thủ lĩnh, thiên giới đại hội bên kia truyền tin tới, Hùng thắng."

Đôi lông mày đang nhíu của Y Đằng Huân rút cuộc dãn ra, lúc này khoang thuyền bỗng trở nên nhưu sáng bừng lên.

"Được, tiếp tục quan sát động thái bên kia, có tin lập tức báo lại." Y Đằng Huân nói.

"Vâng." Hắc y cung kính lui ra ngoài.

Y Đăng Huân cười nói với Tá Khi: "Cảm ơn thiên chiếu đại thần phù hộ, tôi muốn gặp thiếu gia báo tin vui, còn muốn liên hệ với gia tộc Thiên Diệp, bàn bạc kế hoạch tiếp theo."

Tá Khi so dự một phen nói: ''Tiểu Thư, tôi còn có một chuyện không hiểu, lẽ nào chúng ta thực sự muốn hợp tác với bọn họ?" Y Đằng Huân ngẩng đầu nhìn biển rộng bên ngoài, nói: "Hợp tác cũng có nguy hiểm, đây là nguyên nhân thiếu gia nói chúng ta cẩn thận, cần mượn lực lượng của bọn họ, vì trên thế giới này lực lượng không bị các quốc gia quản chế, không phải ai cũng có thể nắm được."

"Tá Khi tướng quân, vì hàng vạn người của Nhật Bản Đế quốc, xin ông hãy cho tôi mượn lực lượng, mấy trăm trước ước nguyện của tổ tiên không làm được, mấy trăm năm sau sẽ ro thiếu gia nhà chúng tôi thực hiện."

Lần này nhất định không được thất bại.