Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 611: Nhịn sắp điên rồi: cao thủ vs cao thủ




Diệp Thu đem chuyện gặp phượng hoàng vương nói ra, người của tiểu đội lôi đình hều hai mặt nhìn nhau.

Diệp Hổ trừng mắt, gào lớn: " Sao còn có nhiều kẻ mạnh như vậy?Ta nghĩ mấy tên cậu nói đều là quái vật hết, còn cái gì mà mười tổ chức dị năng giả? Lẽ nào đều như trong phim X-men, người cứng như kim cương, vù một cái là cánh tay có thể biến thành một thanh đao?"

Hắn chỉ đùa một chút, không ngờ Diệp Thu lại nghiêm mặt giải thích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Bộ phim kia tôi cũng đã xem qua, mặc dù có chút ảo tưởng, nhưng cũng có chút tương đồng với hai người kia. Bọn họ đều trải qua quá trình cơ nhân giác tỉnh( đánh thức gen), vì một vài nguyên nhân mà xuất hiện thêm năng lực khác thường. Loại năng lực này trở thành một thành phần trong tổ chức bí mật của quốc gia."

Diệp Thu ngẩng đầu nhìn quanh: lướt mặt hết mười hai thành viên lôi đình tiểu đội, nói: "Một đất nước có hàng trăm triệu người, xuất hiện loại chuyện hi hữu không có gì là lạ. Hơn nữa quốc gia quản lý tương đối nghiêm ngặt, nếu chỉ cần có dị năng xuất hiện, sẽ rất nhanh bị mang đi, sau đó phục vụ cho quốc gia. Vì vậy, vô hình chung tạo thành việc người thường không biết gì đến những dị năng giả này."

Ngân Ly gật đầu, nói: "Không sai, tuy tôi chưa từng tiếp xúc với mười tổ chức dị năng kia, nhưng tôi biết thực sự có loại người này tồn tại. Khi tôi học cấp ba, có một người bạn nam học toán vô cùng tốt. Năng lực tính nhẩm của hắn ngay cả thầy giáo cũng thua xa, khi thầy ra một đề bài xong, hắn đều trong nháy mắt có đáp án. Điều kinh khủng nhất là, sau một lần kiểm tra IQ, chỉ số của hắn lên tới con số hàng ngàn."

" Lúc đó thầy giáo cũng không thèm kiểm tra hắn nữa, trực tiếp cho hắn lên hai khóa, cuối cùng khiến toàn trường oanh động chạy tới xem. Nhưng sau một khoảng thời gian, nam sinh kia không xuất hiện ở trường học nữa, cha tôi và hiệu trưởng có chút giao tình, có một lần hiểu trưởng đến nhà chúng tôi uống rượu có nhắc tới chuyện này, nói lúc đó vài tên quân nhân đến xem tư liệu của hắn, tôi nghĩ hắn nhất định là bị tổ chức bí mật của quốc gia mang di đào tạo."

Lạc Thiên Quân cười khổ nói: "Tôi không phải không tin chuyện này, mười tổ chức dị năng giả cũng không phải chưa nghe qua, nhưng vốn nghĩ những kẻ này so với mình vốn xa xôi, không ngờ trong nháy mắt, một là hợp tác với bọn họ hai là thành đối thủ, khiến trong lòng tôi có chút hoang mang."

Diệp Thu khoát tay, nói: ''Cho dù thế nào cũng vậy, chúng ta đều phải chuẩn bị tinh thần ứng phó họ, lần trước giao thủ với người của Thiên Giới các anh hẳn vẫn nhớ rõ, hiện tại một thử thách mới lại bắt đầu rồi."

"May mắn hơn là, chúng ta đã liên hệ với Andean Fire, bọn họ đã tra tìm đám người có âm mưu phá vỡ cân đối của thiên giới, tuy rằng mục tiêu cuối cùng còn chưa xác định, một vài dị năng giả bị họ mua chuộc để có lẽ có thể xác định thân phận chúng ta, từ giờ trở đi, mọi người không được phân tán, như vậy chỉ làm tăng thêm nguy hiểm."

"Thiên giới đại hội còn hai ngày nữa là dự họp, tôi lấy được hai cái thiệp mời, tôi có dự cảm bọn họ ở thiên giới đại hội sẽ có động tác lớn, đến lúc đó, tôi sẽ đi tham gia cái đại hội này."

"Sư phụ, phần thiệp còn lại để cho con đi, con cùng người đi." Diệp Hổ kêu lên.

"Để ta đi." Lạc Thiên Quân nhìn Diệp Thu nói, Phương diện này ngoại trừ Diệp Thu, còn hắn là mạnh nhất.

"Lạc đội trưởng ở lại chỉ huy đại cục giúp Diệp đội trưởng đi thôi." Ngân Ly nói.

Diệp Thu ý xua tay ý bảo không cần tranh giành, nói: "Thiệp còn lại tôi đã chọn người, các người cần làm hơn là công tác tiếp ứng, hiện tại tôi không có biện pháp biết được địa điểm cụ thể của thiên giới đại hội, sau khi ta đi tất cả đều do Lạc Thiên Quân thống nhất an bài."

"Vâng." Lạc Thiên Quân đáp ứng.

Diệp Thu lái xe quay về Thâm Thủy Loan 3 vừa thấy đoàn xe của Tây Môn Hướng Đông từ xa đi về. Hai trong sảnh sau khi thấy Tây Môn Hướng Đông xuống xe liền ra đón, vẻ mặt tươi cười nói: "Vừa rồi chú Hà gọi điện thoại , khen chúng ta làm việc hiệu suất cao, nhanh như vậy đã chiếm được sòng bạc của gia tộc Vito. Chú ấy đã thông báo cho chính phủ Ma Cao, một lần nữa cấp phép cho sòng bài, cá độ của chúng ta. Hơn nữa còn lấy được từ tay Congo một cái nữa, chúng ta sẽ có hai thẻ môn bài, như vậy tôi đề nghị chúng ta đăng ký hai nhà, lần lượt đưa mấy sòng bạc vào hoạt động, ý của anh thế nào?"

"Như vậy có thể tạo thành áp lực cho Hà thị không?" Diệp Thu lo lắng hỏi, mỗi người đều biết sòng bạc là để kiếm tiền, nhưng chính phủ Ma Cao kiểm soát việc cấp thẻ môn bài cực kì nghiêm ngặt, vậy mà trong tay thoáng cái đã có hai cái, có thể xây dựng không ít sòng bài, nói vậy chắc chắn sẽ đả kích to lớn đến vài sòng bài lâu đời trước đây.

"Cái này, thực ra chúng ta còn có thể nhượng lại mà." Tây Môn Hướng Đông cười ha hả nói.

"Không sai, tôi biết một người thích hợp, năng lực kinh doanh không tệ, kinh doanh một sòng bạc hẳn là không vấn đề."

Diệp Thu cười nói.

Lần trước quay về Yến Kinh Trương Thắng đã nói với hắn về chuyện này, muốn mở mang thế lực ra ngoài Yến Kinh.

Chuyện này hơi khó, một vài chuyện làm ăn không được quá mức, vài sinh ý bởi thân phận Diệp Thu mà Trương Thắng cũng chỉ có thể nhịn đau cắt đi.

Mà Ma Cao chính là địa phương tổ chức cờ bạc hợp pháp, nếu như có thể nhận được giấy phép kinh doanh ở chỗ này, kinh doanh tốt, mỗi ngày tiền sẽ vào như nước, hiện tại vừa lúc có một cái giấy phép, vậy giao cho Trương Thắng làm, thằng nhóc này tính tình vốn độc ác nham hiểm, lại cực kì thông minh, chắc chắn không có hại gì.

"Không thành vấn đề, vậy do Diệp Thu an bài đi." Tây Môn Hướng Đông không có tâm tư tranh chấp với Diệp Thu. Tiền không kiếm cũng không sao, Tây Môn gia tộc hiện tại chỉ cần bồi dưỡng con người, không thể nghi ngờ, tên quái vật đứng sau Lâm gia là Diệp Thu này chính là người được chọn.

Hai người đi vào đại môn, thấy Tây Môn Thiển Ngữ cầm điện thoại đứng ở rìa bồn hoa, vẻ mặt giận dữ quát vào điện thoại: "Thương Sở, tôi nói cho anh biết, chị này không thích loại người xấu xa như anh, anh đừng phiền tôi nữa."

"....Cái gì? Gia gia anh muốn đến nhà tôi cầu hôn? Gia gia anh cũng không cho tới, nếu không tôi cắt hai cái chân chó của anh."

"Anh làm sao bây giở? Ai biết anh làm sao bây giờ? Anh đã nói không thích tôi, nói anh thích người khác. Ai nói? Ai nói cũng được, liên quan gì đến tôi. Lý Âm, Hà Tiểu còn có Thái Giai Tiêm đều có quan hệ với anh? Anh tùy tiện tìm một người mà lấy, đừng làm phiền tôi, cúp đây!"

Diệp Thu nhìn bộ dạng Tây Môn Thiển Ngữ mà há to miệng, lúc này mới nhớ tới lần đầu gặp mặt nàng, lúc đấy nàng còn là một cô bé thích ăn diện, còn tập tành hút thuốc, thoạt nhìn hút thuốc không dưới hai năm.

Nhưng mà, hiện tại sao hình tượng lại chuyển biến dữ vậy?

Bởi vì có Đường Quả, Lâm Bảo Nhi cùng ba cô gái kia bên người, nên Diệp Thu không quá để ý đến biến hóa của Tây Môn Thiển Ngữ, thậm chí nàng lúc nào không mặc quần ngắn áo ngăn, lúc nào nhu thuận, lúc nào không hút thuốc, hắn cũng không biết.

Cho dù lúc này nhận ra, cũng không yên tâm, cho rằng nàng chuyển biến chỉ là bởi trong nhà có khách, muốn trước mắt khác lưu lại chút ấn tượng tốt, dù sao tiểu thư nhà Tây Môn cũng đại biểu cho hình tượng Tây Môn gia tộc.

Hiện tại thấy nàng gọi điện với người khác, Diệp Thu hồi tưởng lại tình cảnh ngày đầu gặp mặt.

Một đầu bốc lửa, mặc quần áo thiếu cải, tính cách kiêu ngạo, mở cưa chiếc xe thể thao Ferrari, lướt qua mình, khiến cho mình một thân đầy bùn.

Tây Môn Thiển Ngữ đang nói điện thoại nhập thần, chợt liếc mắt thấy Diệp Thu cùng anh trai cười cười nhìn mình, mặt lập tức đỏ lên, ngượng ngùng giải thích: "Tên kia làm cho người ta tức giận, cho nên em mới cáu thế."

Tây Môn Hướng Đông tự nhiên biết tính cách em gái, cũng không vạch trần nàng, cười hỏi: "Là Thương Sở gọi điện cho em?"

"Vâng, chính hắn." Tây Môn Thiển Ngữ gật đầu.

"Gia gia cũng nói với anh chuyện này, Thương Sở tính tình không tệ, em cũng nên nhẹ nhàng nói chuyện với hắn thôi, nên thục nữ một chút." Tây Môn Hướng Đông an ủi.

"Em vì sao không thể to tiếng với hắn? Các người thích hắn em lại không thích." Tây Môn Thiển Ngữ liếc mắt nhìn Diệp Thu nói: "Hơn nữa, em không muốn nói chuyện tử tế với hắn, không hắn lại được voi đòi tiên."

"Cái gì mà được voi đòi tiên? Là Gia Gia mời bọn họ đến làm khách, em sẽ không đánh gãy chân họ chứ?" Tây Môn Hướng Đông cũng không có cách với cô em gái này, có lẽ, cũng chỉ trước mặt Diệp Thu, nói mới giống phụ nữ một chút.

"Vậy em đồng ý ai?"

"Em......" Tây Môn Thiển Ngữ chút nữa nói ra, thấy Diệp Thu đứng bên cạnh, trong lòng giật thót, người ta không nói gì, nàng cũng không dám mở miệng.

Liền thở hổn hển nói: 'Em đồng ý ai cần gì anh lo? Anh quản chuyện của mình đi, lớn tuổi như vậy còn chưa có bạn gái, thật đáng thương."

"Nha đầu....." Tây Môn Hướng Đông bị em gái chọc tức, biết nàng không muốn mình quan tâm đến chuyện chung thân của nàng, lại hỏi: "Em nói gặp gỡ là chuyện gì?"

"Chính là gặp mặt CLB đua xe, Thương Sở gọi điện tới hỏi em muốn đi không, em nói muốn suy nghĩ một chút," Tây Môn Thiển Ngữ nói.

"Chị Thiển Ngữ, vì sao không đi? Nhất định phải đi." Lâm Bảo Nhi từ trong phòng chạy ra, vẻ mặt kích động nói: "Em ở Hồng Kong còn chưa có đua xe đâu, chúng ta tối đi gặp mặt đi, Diệp Thu cũng là tay không vừa, để anh ấy đi, chắc chắn đứng đầu đoàn đua xe của các chị."

Lâm Bảo Nhi đến Hông Kong vài ngay, còn chưa ra ngoài chơi, nhịn sắp phát điên lên rồi.