Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 542: Cú ngã ái muội!: Lực lượng tà ác!




Từ xưa đến nay, người Ấn Độ trong lòng luôn có sự kính sợ đối với người biết xà vũ, những người này thường đeo đôi bông tai và vòng đeo cổ rất khác người, được tôn vinh như thánh nhân hoặc "người tu hành Yoga" trong các truyền thuyết cổ của Ấn Độ.

Ở bất kì điểm du lịch nổi tiếng nào của Ấn Độ, bạn đều có thể phát hiện ra những người điều khiển rắn đang thổi chiếc sáo gỗ, sau đó con rắn hổ mang trong chiếc giỏ nghe theo điệu nhạc mà nhảy múa. Tuy nhiên, nghề vũ xà từ xa xưa này có khả năng mất đi cùng với lệnh cấm nuôi rắn của chính phủ Ấn Độ.

Kĩ xảo vũ xà có hàm lượng kĩ thuật cực cao này hầu như đã bị mai một, những người có thể biết môn tuyệt học này càng là vô cùng hiếm thấy, ngoài một số cao thủ ẩn thế thật sự ra, môn vũ xà này chỉ sợ đã biến mất trong sự đổi khác từng ngày của khoa học kĩ thuật cao hiện nay.

Nghĩ đến đây, Diệp Thu lại là nét mặt cười khổ, món bảo bối còn quý hơn gấu mèo này của Ấn Độ, không ngờ lại để hắn gặp phải, không biết điều này đối với hắn mà nói là may mắn hay là bất hạnh đây.

Nếu như có thể lựa chọn, Diệp Thu cũng chỉ hi vọng hắn không bao giờ gặp phải những người như này, nếu được như vậy thì lúc này hắn đang nằm trên giường, cố tình không đóng cửa để cho Đường Quả hoặc Nhiễm Đông Dạ mò vào phòng, rồi khi thấy họ nói rằng lạ giường không ngủ được, đến để nói chuyện với hắn, thế là ôm luôn người đẹp kéo vào trong chăn, thả hồ sung sướng.

Người ta cũng nói rồi, nếu như bạn không làm cầm thú, vậy thì bạn chính là không bằng loài cầm thú.

Nhưng sự thực hiện nay là, hắn đang đứng trên một đỉnh núi trọc lốc, gió lạnh thổi táp vào mặt, một người phụ nữ không có ngực, trên người vẽ màu da rắn sặc sỡ đang đứng đối diện, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, hai cánh tay gập lại đó lúc nào cũng có thể xuất ra một đòn tấn công chí mạng.

Trong tay của xà nữ tuy không có vũ khí, nhưng móng tay của cô ta sắc nhọn vô cùng, dưới sự chiếu rọi của ánh trăng, lóe lên những ánh sáng màu xanh lam.

Nếu như người phụ nữ này không có thói quen chạy theo mốt nhuộm móng tay, vậy thì rất rõ ràng, móng tay cô ta có màu như vậy là do thời gian dài tiếp xúc với chất độc của rắn, dựa vào trình độ IQ của Diệp Thu để suy đoán, vế phía sau có tính khả năng là tương đối lớn.

Ziiii….

Xà nữ lại một lần nữa thè lưỡi ra, sau đó thân người lao vụt về phía Diệp Thu, hai cánh tay giơ cao đó lắc lư qua trái qua phải, làm Diệp Thu rất khó xác định phương vị của nó, khi cự li giữa hai người còn không đến 1m, hai cánh tay có hình thù như đầu rắn đó liền bắt đầu thế tấn công nhanh như chớp giật.

Bạn không thể nào tưởng tượng ra được, tốc độ tấn công của một con người sao lại có thể nhanh đến như vậy.

Diệp Thu, Hỏa Hầu – kẻ dựa vào cách thức tấn công nhanh để giành thắng lợi mà Diệp Thu gặp trong đại hội tỉ võ đặc chủng binh, và kẻ thường xuyên động thủ với Diệp Thu là Tiểu Bạch, những người này đều là những kẻ vô cùng mạnh trong các đòn tấn công tốc độ. Nhưng so sánh với xà nữ đang ở trước mặt này, quả thực là cách nhau một khoảng cách rất lớn.

Tay trái của xà nữ mổ thẳng vào mắt của Diệp Thu, Diệp Thu vừa vừa mới đỡ xong, tay phải của cô ta liền đột ngột lại tấn công vào cổ họng của hắn, hắn vội vàng vàng giơ tay ra đỡ, chiêu thức bằng tay phải của cô ta đã chuẩn bị hoàn thành.

Diệp Thu không có thời gian để suy nghĩ, rơi vào lượt chống đỡ tiếp theo.

Ngay từ lúc bắt đầu, quyền chủ động trong tấn công đã thuộc về xà nữ. Mà điều làm Diệp Thu đau đầu nhất là, chiêu thế của xà nữ căn bản là không thể chống đỡ.

Vốn dĩ cô ta tấn công vào mắt của Diệp Thu, Diệp Thu đưa tay ra gạt cổ tay của cô ta, không ngờ cổ tay của cô ta xoay một góc 360 độ, tránh được cú gạt tay đó của hắn, rồi tiếp tục mổ thẳng vào ngực của Diệp Thu.

Cơ thể của cô ta giống như là không có xương vậy, có thể thay đổi phương hướng tấn công bất kì lúc nào, không những thế còn là với tốc độ cực cao, phải làm sao mới có thể đánh bại được cô ta đây?

Diệp Thu quả thực thấy kinh hãi, hắn đã liên tiếp ăn hai quả thiệt ngầm, thân người lùi về sau đến mấy bước, tuy không bị móng tay của cô ta làm bị thương, nhưng cũng làm hắn cảm thấy rất không thoải mái trong lòng. Bây giờ nghĩ lại thì thấy lời của lão đầu tử Diệp Không Nhàn hoàn toàn không phải là không có căn cứ.

Linh xà vũ kì dị linh hoạt, xứng đáng là thiên hạ đệ nhất.

Bất kì cao thủ nào đều có phong cách của riêng mình, hoặc là đại khai đại hạp, hoặc là xảo trá sắc bén, hoặc là trầm tĩnh thiện thủ, còn loại phong cách kì dị linh hoạt này khi mà luyện được đến trình độ cao nhất thì cũng là vô cùng khó xơi.

Diệp Thu cũng không biết hắn đã đắc tội với ai, tại sao vừa mới đến Hongkong mà đã có nhiều quái nhân đến gây phiền phức cho hắn như vậy.

Chẳng nhẽ cô ta cũng là đến để cướp chiếc nhẫn Phệ Hồn này? Diệp Thu ngầm định sẵn trong lòng, nếu như đánh không lại cô ta, mà cũng không có cách nào tháo chạy được, thì mình cứ nhanh nhanh mà dâng cho cô ta thứ bảo bối đó.

Cứ để lại một núi cây xanh, thì không lo thiếu củi đốt, một trăm năm sau lão tử đến tìm ngươi báo thù.

Ziii…

Xà nữ tránh được cú đấm thẳng của Diệp Thu, khéo léo chui qua khe hở cánh tay giơ ra của Diệp Thu, không những thế còn có ý đồ chơi bài khỉ con hái đào, muốn hái luôn thằng nhỏ của hắn.

Kẻ sĩ có thể giết, không thể bị làm nhục, Diệp Thu đã triệt để bị con quái vật này chọc tức.

Nếu đi theo đường chính phái mà vẫn không chiếm được lợi thế, Diệp Thu quyết định chơi bài đánh loạn xị ngậu, làm cô ta không đoán được phương hướng của hắn.

Diệp Thu liên tục lắc người qua ba hướng, đột nhiên xuất hiện phía sau lưng cô ta, đạp một cước vào cái mông nhìn bằng phẳng giống như bụng của cô ả.

Lúc này Diệp Thu mới ngỡ ra, tại sao cái khe hở của cánh cổng sắt nhỏ như vậy mà cô ta vẫn luồn qua được, không có ngực, không có mông, cả thân người như một đường thẳng, quả thực tiện cho khối việc. Rõ ràng người phụ nữ này được tồn tại chỉ vì để giết người, bật tường, chui rúc….

Việc Diệp Thu đột nhiên thay đổi phong cách tấn công làm cho xà nữ rất kinh ngạc, vừa nãy còn là đánh đâu chắc đấy, nhưng giờ thì loáng cái đã vòng ra phía sau lưng mình, hơn nữa bước pháp tinh diệu tuyệt luân làm cô không kịp chống đỡ, khi cảm thấy phía mông mình có vật gì đó đập vào, cô liền lộn một vòng trên mặt đất.

Diệp Thu có chút bồn chồn, vốn dĩ cho rằng chiêu này có thể đánh trộm thành công, không ngờ thể chất của cô ta là quá đặc biệt, căn bản không có cách nào tiếp cận.

Đúng vậy, tấn công ở cự li xa là không có hiệu quả, bởi vì cô ta có tốc độ không kém gì hắn, chiêu thức của hắn vừa mới được xuất ra thì cô ta đã có thể tránh được trước rồi.

Diệp Thu cũng bất chấp luôn cái cảm giác ghê rợn khi đối diện với bộ da rắn vẽ trên người ả, thân người nhảy vọt tới, chơi bài đánh đánh giáp lá cà.

Thân người của Diệp Thu áp sát vào thân người của ả, tiếp tục sử dụng chiêu "la hán tiểu cầm nã" mà hắn sở trường nhất, tốc độ được khai triển toàn lực, hai bàn tay dính chặt lấy hai cổ tay của xà nữ, tìm kiếm cơ hội tấn công.

Đánh rắn đánh giập đầu, cái được gọi là đầu của xà nữ này chính là hai cánh tay của cô ta, nếu như khóa chặt được cổ tay của cô ta, thì cô ta sao còn có thể xuất chiêu, sao có thể thoát thân được?

Quả nhiên, món đánh giáp lá cà này của Diệp Thu là vô cùng có hiệu quả, các chiêu thức của xà nữ không được tự nhiên như trước nữa, hai cánh tay linh hoạt bắt đầu có dấu hiệu đình trệ.

Những người nuôi rắn của Ấn Độ có lời tiên tri lâu đời, khi một khúc nhạc linh xà dừng lại thì hoặc là đối thủ đã chết, hoặc là bản thân mình đã chết. Nếu như giữa khúc nhạc mà xuất hiện hiện tượng dừng lại là điều vô cùng nguy hiểm.

Cô ta lấy sự nhanh nhẹn và linh hoạt là sở trường, so về sức mạnh thì có chút không bằng, nếu như người khác lợi dụng cơ hội này tóm chặt lấy cô ta, vậy thì cô ta không còn có cách nào có thể phát huy xà vũ của mình.

Diệp Thu rất ghét cái bộ da rắn quái đản này của xà nữ, nhưng xà nữ cũng chẳng thích thú gì sự tiếp cận sát sàn sạt của Diệp Thu, động vật bò sát thích nhất là sống một mình, bất kì sự tiếp cận nào của con người cũng đều làm cho chúng cảm thấy sự nguy hiểm.

Sự tấn công của Xà nữ không hề ngừng lại, nhưng hai chân thì vẫn đang lùi về sau, muốn nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với Diệp Thu.

Diệp Thu sao có thể để cô ta được như ý, hai cánh tay không ngừng sử dụng chiêu tiểu cầm nã thủ, mỗi một đòn đều là tấn công vào cổ tay của ả, còn chân thì cũng là di chuyển về trước, nửa bước không rời.

Phía sau chính là vách núi, một vách núi sâu khoảng 100m, nếu rơi xuống thì chỉ có con đường chết. Xà nữ đã bắt đầu cảm thấy gió lạnh thổi đến từ sau lưng, nhưng ả vẫn lùi về sau như không phát giác ra điều đó.

Diệp Thu tất nhiên là đã để ý đến điều này, hắn biết cách chắn có cạm bẫy gì trong đó, nhưng hắn không muốn bỏ qua thế tấn công, hơn nữa người phụ nữ này đã không sợ chết, mình cứ ép cho cô ta nhảy xuống vực là xong.

Soạt soạt….

Diệp Thu đã nghe thấy những tiếng bước chân giẫm lên cát sỏi ở mép vực của xà nữ, chỉ cần bức cô ta lùi thêm một bước, thì con rắn độc này sẽ rơi xuống mà mất mạng.

Uỳnh!

Chiêu tam trọng kình mà từ đầu đến giờ Diệp Thu cố tình giấu giếm liền được xuất ra, xà nữ hoàn toàn không có sự phòng bị gì đối với chiêu này của hắn, thân người bay vọt về sau như một con diều đứt dây.

Diệp Thu cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng giải quyết được một chuyện không đâu. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng không ngờ, sau khi thân thể của xà nữ bị đánh trúng đòn này mà ả vẫn có thể thay đổi động tác một lần nữa trên không trung.

Chỉ thấy phần eo của cô ta ưỡn ra, hai chân vẫy một cái, trong tình trạng không có thứ gì để mượn lực mà cơ thể của cô ta vẫn có thể bật ngược trở lại, hai cánh tay bấu chặt lấy Diệp Thu lúc này vẫn đang đứng ở mép vực, sau đó ra sức kéo xuống phía dưới.

Tất cả những điều này đều là cạm bẫy mà xà nữ thiết kế ra, cô ta biết ưu thế của cô ta là gì, nếu như có thể dụ người đàn ông này đến mép vực, cô kéo hắn cùng rơi xuống dưới, hắn chắn chắn sẽ chết, còn cô ta thì có thể dựa vào năng lực phản ứng và sức bật siêu nhiên của mình để bảo toàn mạng sống. Hiện giờ, mục tiêu của cô ta sắp đạt được rồi.

Chẳng nhẽ cô ta muốn đồng quy vu tận?

Không cần biết cô ta muốn hay không, nhưng Diệp Thu thì không hề muốn chút nào, dựa vào sức mạnh hơn hẳn so với cô ta, Diệp Thu giật mạnh người bật về sau, sau đó hai người ngã lên bụi cỏ.

Xà nữ sau khi quấn được lấy người của Diệp Thu, liền giống như cá gặp nước, thân người của Diệp Thu giống như một thân cây cho ả tùy tiện trườn bò, ả không ngờ còn có cả tâm trạng để thè thè cái lưỡi tím ngắt ra với Diệp Thu, sau đó các móng tay sắc nhọn mổ về phía mắt của hắn.

Tuy hiện giờ hai người đang ở tư thế nam dưới nữ trên, nhưng Diệp Thu lại cười một cách rất hài lòng.

Hắn giơ tay ra đỡ đòn đánh đến của xà nữ, sau đó là một đòn cầm nã thủ như hình với bóng được xuất ra, khi xà nữ một lần nữa muốn thoát thân thì phát hiện ra phần chân của cô ta căn bản là không thể động đậy gì được.

"Không cựa quậy được phải không?". Diệp Thu vừa cười lạnh lùng vừa nói. Lúc xà nữ vồ lên thân người hắn, hắn đã lặng lẽ dùng hai chân của mình kẹp chặt lấy chân của xà nữ, hai người 4 chân quấn lấy nhau, tư thế này nhìn thì thấy vô cùng ái muội.

"Người ta đều nói canh rắn cực bổ, xem ra hôm nay có thể no say sướng mồm đây". Diệp Thu vừa nói, vừa đánh một quyền vào khuôn mặt nhỏ nhắn của xà nữ.