Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 343: Xào xáo




Tin tức Vương Cẩm Tú theo đuổi chủ tịch tập đoàn Đường Quả không biết bị ai truyền ra ngoài, bỗng chốc mọi người đều biết. Không chỉ có nhân viên của Đường Thụ tương truyền, thậm chí cả các phóng viên truyền thông khứu giác nhạy cảm cũng nghe được tin tức, chạy tới Đường Thị chầu chực để moi tin tức.

Tin tức bên lề này dường như là liều thuốc siêu đại hưng phấn, mọi người đều vẻ mặt kích động bàn luận. Con trai của một đổng sự của tập đoàn theo đuổi người phụ trách cao nhất của tập đoàn, lẽ nào đây không phải là đề tài câu chuyện hay nhất ngoài giờ làm việc sao?

Cho dù thế nào, Vương Cẩm Tú cũng là người đầu tiên ăn cua, tinh thần nếm thử này đáng được ca ngợi.

Trước đó, không có ai cho rằng mình có tư cách theo đuổi Đường Quả- một cô gái xinh đẹp có tài sản trị giá hơn bốn trăm tám mươi tỷ nhân dân tệ.

Cho dù bỏ qua tướng mạo cô, chỉ nghĩ tới con số chuỗi dài trên trán cô cũng đủ khiến người ta hoa mắt, có thể đánh bại tự tin của cánh đàn ông. Huống chi cô còn có tướng mạo xinh đẹp động lòng người, được báo "Tài chính kinh tế Trung Quốc" và "Nhật báo Wall Street" của Mỹ bầu là nhà doanh nghiệp xinh đẹp nhất Trung Quốc.

"Biết gì không? Hôm nay Vương Cẩm Tú tới công ty tặng hoa chủ tịch Đường".

"Đồng chí Trương Tiểu Hoa, đây đã không còn là chuyện gì mới mẻ rồi? Chúng tôi đều đàm luận lâu rồi".

"Thật sao? Lúc tớ vào WC một lát, vậy mà lại bỏ qua nhiều như thế à? Mặc dù mình bội phục dũng khí của hắn, nhưng mình cảm thấy hắn không đùa giỡn".

"La Phách Đạo, bạn ghen tị với người khác chứ gì? Mình lại cảm thấy Vương Cẩm Tú và chủ tịch Đường là Kim Đồng Ngọc Nữ của Đường Thị, châu liên bích hợp…"

"Mao Trữ và Dương Ngọc Oanh vốn cũng là Kim Đồng Ngọc Nữ, kết quả một người được phú bà bao, một người được phú hào bao, thành tinh đồng….

"Bạn….không thể gộp tất được"

Trừ một số nam giới coi Đường Quả là thần tượng hoặc là nữ thần trong lòng có thái độ phản đối với hành vi hoang đường của Vương Cẩm Tú, những người khác vẫn khá là xem trọng đôi tình nhân này. Ở Đường Thị, nếu có một người có thể xứng đôi với Đường Quả, đó chắc chắn là Vương Cẩm Tú rồi.

Gia thế hiển hách, phong thần tuấn, phong độ nhẹ nhàng, du học nước ngoài, lại sắp gia nhập bộ phận nghiệp vụ của Đường Thị, năng lực cũng khá xuất chúng.

Vợ chồng đồng tâm, hai người cùng cố gắng, Đường Thị chắc chắn sẽ không ngừng phát triển.

Đương nhiên, cũng có một số thanh âm không hài hòa xuất hiện.

Nếu Đường Quả lấy Vương Cẩm Tú, lại thêm số cổ phần Vương Hậu Hoa vốn giữ. Lúc đó, Đường Quả còn mang họ Đường sao?

Tình cảm của Vương Cẩm Tú với Đường Quả lại có mấy phần chân thật?

Phóng viên truyền thông lại bắt được Vương Hậu Hoa tiến hành phỏng vấn, sắc mặt Vương Hậu Hoa bình tĩnh nói: "Tôi cũng vừa có được tin tức. Người trẻ tuổi luôn dễ làm ra những chuyện hồ đồ."

"Vương tổng cảm thấy Vương Cẩm Tú tiên sinh tặng hoa cho chủ tịch Đường là vì trẻ tuổi hồ hồ?" Có phóng viên truyền thông nắm được sơ hở trong lời nói của hắn không tha.

"Có một chút, nhưng chắc cũng có lòng ái mộ. Năng lực của chủ tịch Đường chúng tôi siêu việt, tướng mạo cũng tuyệt vời, yểu điệu thục nữ. Quân tử hảo cầu. Năm trước Cẩm Tú hỏi thăm tôi một số tin tức của chủ tịch Đường, tôi cũng không để ý tới. Không ngờ hôm nay nó lại làm ra hành động khiến tôi cũng giật mình…. Tôi không thể đánh giá quan niệm tình yêu của một thế hệ trẻ, nhưng vì nó là con trai tôi, chuyện nó nhận định, tôi chỉ có thể lựa chọn cách tán thành.

Đây là ủng hộ của người đứng trên lập trường một người cha, tôi nghĩ mẹ nó cũng cho như thế".

Đường Quả ngồi trong văn phòng, không ngừng nghe Lôi Vũ báo cáo sự kiện tiến triển gần đây. Vốn chỉ là một chuyện nhỏ. Không ngờ vì tính đặc biệt của thân phận hai bên và truyền thông đột nhiên tham dự, diễn thành một chuyện theo đuổi oanh liệt.

Phát triển như vậy sợ là người trong cuộc Vương Cẩm Tú cũng không ngờ tới. Đương nhiên, hắn tất nhiên là vô cùng thích thú với kết quả này rồi.

"Chủ tịch Đường, Phóng viên của "Nhật báo Yến Kinh", "Báo đô thị Yến Kinh", "Đệ nhất tài chính kinh tế", "Cánh cửa mới"… gọi điện tới hẹn, hi vọng chủ tịch Đường có thể chấp nhận phỏng vấn của họ". Thư ký vào trong báo cáo.

Đường Quả ngẩn ra, sau đó bật cười, nói: "Số lượng truyền thông gia tăng nhanh thật. Vừa nãy chỉ có hai nhà truyền thông nhỏ, không ngờ một lát sau, những nhà truyền thông chủ yếu quan trọng cũng xuất hiện rồi. Những người này đúng là ăn no rỗi việc, chuyện như vậy cũng đáng ghi lại sao?"

Lôi Vũ thấy tâm trạng Đường Quả khó mà tốt lên được, cũng cười nói: "Chủ tịch Đường, cô tự xem nhẹ sức ảnh hưởng của mình rồi. Đường Thị mặc dù vì một số nguyên nhân mà chưa trúng cử vào năm trăm doanh nghiệp mạnh, nhưng sức ảnh hưởng của nó lại không hề kém năm trăm doanh nghiệp mạnh trong nước. Bill Gate đánh một con ruồi cũng bị giới truyền thông trắng trợn đưa tin ra, huống hồ chuyện liên quan tới đại sự cả đời chủ tịch Đường. Nếu chủ tịch Đường đứng ra nói chấp nhận tình cảm của Vương Cẩm Tú, sợ là giá cổ phiếu của mấy công ty thị trường cấp dưới sẽ tăng vọt.."

"Cô chắc chắn không sụt?" Đường Quả cười lắc đầu. Quay người nói với đáp án với thư ký của công ty: "Nói là tôi rất bận, không có thời gian nhận phỏng vấn."

Đường Quả đứng dậy khỏi ghế đang ngồi, đi tới trước cửa sổ rộng của tầng mười sáu, cố gắng nhìn xuống dưới, có thể thấy xe cộ và dòng người hối hả phía dưới. Ánh mắt không thể xuyên qua địa tầng tới tầng bảo vệ của Đường Thị.

Chắc là anh ấy biết chuyện này?

Bây giờ anh ấy đang nghĩ gì?

Lôi Vũ cũng chầm chậm thu lại nụ cười, nghiêm túc suy nghĩ ý đồ Đường Quả làm như vậy. Thân là một trợ thủ đắc lực, điều quan trọng nhất là cố gắng theo sát ý nghĩ của lãnh đạo. Nếu không, chính là thất bại.

Trương Triển cũng nghe thấy tin đồn Vương Cẩm Tú bày tỏ tình yêu với Đường Quả, trong lòng cuống quýt chết đi sống lại.

Hắn bất hòa với Diệp Thu, vốn còn muốn tìm cơ hội đấu đá hắn. Nhưng nếu Đường Quả chấp nhận tình yêu của Vương Cẩm Tú, vậy thì chức chủ tịch của Đường Quả càng thêm ổn định. Diệp Thu là người một tay Đường Quả nhấc lên, sau này mình còn dùng cái gì tới đấu với hắn?

Cho dù tin heo mẹ có thể leo cây, Trương Triển cũng không thể tin Diệp Thu có thể có quan hệ mật thiết gì vượt qua tình bạn với chủ tịch Đường.

Mọi người đều không coi Diệp Thu là món ăn. Chỉ cảm thấy hắn là một tiểu tử vận may quá tốt mà thôi.

Tiếng bàn luận như vậy tất nhiên truyền tới tai Diệp Thu. Nhưng hắn ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn chuyên chú chăm chỉ làm công việc của mình.

Gia cố gia cố, không ngừng gia cố cho tới khi Đường Thị biến thành tường đồng vách sắt, không có bất kỳ điểm mù giám sát nào.

Sau khi Lữ Bưu báo cáo hoàn thành công việc, Diệp Thu vừa bưng chén trà xanh trên bàn, điện thoại trong túi vang lên.

"Alo, Đông Nhi, có chuyện gì không?" Diệp Thu cười nói.

"Diệp Thu, đang làm việc sao?" Giọng nói trong trẻo của Nhiễm Đông Dạ truyền tới

"Ừ, vừa may có chút thời gian rảnh rỗi" Diệp Thu cười nói.

"Hì hì, thượng đế biết em muốn gọi điện cho anh, luôn dự báo thời gian cho em" Nhiễm Đông Dạ cười rất tự đắc.

Diệp Thu vốn muốn nói mình không tin thượng đế, nhưng nhớ tới dáng vẻ cô cầu nguyện chuyên chú tối hôm Giáng Sinh, vội vàng kìm lại.

"Có chuyện gì không?" Diệp Thu hỏi.

"Hừ, anh đúng là vô tình. Người ta nhớ anh muốn nói chuyện với anh không được sao? Được rồi, vậy em nói ngắn gọn. Vì album đầu tiên tiêu thụ rất tốt, để cảm ơn các fan, công ty chuẩn bị tổ chức một hoạt động ký tặng. Người phụ trách công ty bảo em hỏi anh, có muốn tỏa sáng ở hiện trường không? Anh ấy nói nếu anh có ở đó, hiệu quả càng tốt hơn."

Trong giọng nói của Nhiễm Đông Dạ tràn đầy vui sướng, có lẽ nàng xuất lực không ít trong chuyện này.

Diệp Thu nghĩ ngợi, vẫn phải từ chối thôi, nói: "Đông Nhi, anh sợ tới lúc đó anh không có thời gian. Mấy ngày nay đều rất bận".

"Như vậy hả?" Giọng Nhiễm Đông Dạ bỗng chốc phụng phịu. "Em biết là kết quả thế này mà"

Diệp Thu cũng có chút không đành lòng, nói: "Lễ ký tặng tổ chức ở đâu?"

"Quảng trường Tân Thiên"

"Quảng trường Tân Thiên? Chỗ đó rất gần nơi anh làm việc. Đông Nhi, hay là thế này, em nói thời gian cho anh, tới lúc đó anh tới xem thử. Không lên trên sân khấu nữa, bị truyền thông thấy thì không tốt" Diệp Thu nói an ủi.

"Hừ, có gì không tốt? Bọn họ thích viết thế nào thì viết, chúng ta không thừa nhận chẳng phải thế là được sao?" Giọng Nhiễm Đông Dạ lại bay lên cao. Mặc dù Diệp Thu không muốn lên trên sân khấu, nhưng có thể tới hiện trường, trong lòng cô đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.

Con gái khi yêu chính là vậy, cho dù làm bất cứ chuyện gì, đều hi vọng người con trai mình yêu có thể tham dự. Cô cũng biểu hiện ra khuôn mặt đẹp nhất của mình.

Nhiễm Đông Dạ nói cho Diệp Thu thời gian buổi ký tặng là chín giờ sáng hai ngày sau, hai người nói thêm vài câu, rồi cúp máy. Nhiễm Động Dạ bỗng chốc trở thành người nổi tiếng, trở thành người càng bận rộn. Bay tới bay lui cả nước, các hợp đồng cũng không ngừng tìm tới cửa, cũng không có quá nhiều thời gian tới dính lấy Diệp Thu. Mặc dù Đường Quả không chấp nhận phỏng vấn của giới truyền thông, nhưng truyền thông vẫn xáo xào trắng trợn. Ngày thứ hai, trang đầu các tờ báo giải trí đều là tin tức Vương Cẩm Tú bày tỏ tình yêu với Đường Quả.

"Châu liên bích hợp, con trai Vương Hậu Hoa, tỏ tình với chủ tịch mỹ nhân"

"Chủ tịch mỹ nhân của tập đoàn Đường Thị hoa đã có chủ, nguyên là con trai của phó chủ tịch tập đoàn"

"Người biết chuyện tiết lộ, hai người đã quen biết nhiều năm trước…"

Một số người tài chính kinh tế còn đặc biệt mở một chuyên mục phân tích chuyện của Đường Quả và Vương Cẩm Tú, chỉ ra việc hai người kết hợp có ảnh hưởng tới cổ phiếu của các công ty con trực thuộc tập đoàn trên thị trường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mary sáng sớm đã ôm một đống tin tức báo lớn báo nhỏ như vậy vào văn phòng chủ tịch Đường, đôi chân còn có chút run. Sợ chủ tịch Đường thấy những tin tức này sẽ tức chết thôi.

Tối qua Đường Quả nghỉ ngơi rất tốt, Đường Thị mặc dù họ Đường, nhưng khi cô muốn toàn tâm hòa nhập, lại phát hiện trở ngại lớn. Bây giờ khó khăn lắm mới chờ được cơ hội, tất nhiên phải lợi dụng triệt để.

"Chủ tịch, đây là tin tức hôm qua cô giao phó bảo tôi thu thập" Mary cẩn thận đặt báo lên bàn.

"Uh," Đường Quả đặt chén trà xuống, đọc qua một đống báo.

Mary xứng đáng là một thư ký, mỗi tờ báo đều giở tới mục có liên quan tới Đường Quả và Vương Cẩm Tú. Như thế có thể tiết kiệm không ít thời gian cho Đường Quả.

Có thể nghe thấy tiếng kim rơi trong phòng, Mary đứng một bên, đợi sau khi Đường Quả xem hết tin tức sẽ nổi trận lôi đình.