Cận Thân Bảo Tiêu

Chương 254: Danh thiếp mập mờ, trả lời bá đạo (2)




Hàn Ấu Lăng sắc mặt âm trầm ngồi một góc sô pha uống rượu, từ sau sự kiện kia, hắn luôn thích những vị trí như vậy, tuy rằng biểu hiện ngày thường như không việc gì, nhưng chính biểu hiện nhỏ này của hắn khiến hắn hiểu rằng, hắn không thể dứt khỏi bóng ma kia.

Bên người hắn là một cô gái Tiệp Khắc, cô nàng này tư sắc thuộc loại nhất phẩm, hơn nữa còn là loại chưa đập hộp ^^, có lẽ Liên Phong Duệ tặng cô nàng cho Hàn Ấu Lăng nên không động tay động chân vào.

Nữ nhân này hiển nhiên cũng hiểu thân phận nam nhân ngồi cạnh không đơn giản, quyến luyến quấn lấy người hắn, bàn tay nhỏ mò đến phía dưới, có thể là kích thích một vài bộ vị.

Liên Phong Duệ nhìn cao thủ bên người mình mời về, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Đối thủ thân thủ kinh khủng, chỉ số thông minh không cao, không ngờ hắn đồng ý xa luân chiến."

"Cổ Kiệt, anh lên đài lần đầu, tôi không cần biết anh dùng thủ đoạn gì, đánh hắn một quyền tôi cho anh mười vạn, nếu như giết được tôi cho anh một trăm vạn." Liên Phong Duệ quay đầu sang một tên Thái lan đầu buộc dây, dùng ngữ khí thành thạo nói.

Gã người Thái Lan gật đầu, ánh mắt chợt lóe hung tàn rồi biến mất: "Thượng Dã Hữu Nhị, anh là người thứ hai lên sàn, giống Cổ Kiệt, nếu anh có khả năng đánh bại đối thủ, thưởng như nhau, Kim Vũ Trung, anh là người thứ ba, đối thủ nếu chiến thắng hai tràng cũng không còn nhiều khí lực, thế nhưng không bao giờ được nương tay."

Những người này khi được mời sớm đã rõ yêu cầu của cố chủ, vốn là mãi mới có cơ hội đối phó với Diệp Thu, tự nhiên phải dùng hết thủ đoạn.

"Đại ca, anh điên à?" Quách Thành Chiếu nhìn Liên Phong Duệ an bài, có chút nghi hoặc hỏi, bọn họ đã từng đánh nhau với quái nhân, không ngờ tên quái vật này thắng liên tục ba tràng.

Liên Phong Duệ nhìn thoáng qua quái nhân đang liều mạng ăn uống trong góc phòng, cười vỗ vai Quách Thành Chiêu nói: "Kẻ điên có thể đánh bại ba người, Diệp Thu cũng có thực lực như vậy, nếu ba người họ cũng không phải đối thủ của Diệp Thu, nhưng khi kẻ điên lên tràng, hẳn là dễ dàng thắng a?"

Quách Thành Chiếu gật đầu, có thể mời được cao thủ như kẻ điên, hắn cũng có chút đắc ý. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

"Hàn đệ, chú còn bổ sung gì không?'' Liên Phong Duệ nhìn Hàn Ấu Lăng hỏi.

"Nói với bọn họ, nếu đánh trúng đối thủ một quyền, em thưởng năm mươi vạn, nếu ai giết chết, em cho hắn năm trăm vạn." Hàn Ấu Lăng không hiểu tiếng, nên chuyện này chỉ có thể giao cho Liên Phong Duệ, Liên Phong Duệ gật đầu, Hàn Ấu Lăng trả giá cao như vậy có thể thấy cừu hận của hắn với Diệp Thu sâu bao nhiều.

Cô gái Tiệp Khắc kia hiểu được Hoa ngữ, nghe Hàn Ấu Lăng ra tay hào phóng như vậy, hầu hạ càng thêm ân cần, hận không thể cởi quần giúp hắn khẩu giao, như vậy hắn có lẽ sẽ vui vẻ mà thưởng cho ả.

Quách Thành Chiếu đi tới trước mặt kẻ điên vỗ vai hắn, cười nói: "Diễn viên tối này sẽ là ông."

Kẻ điên gật đầu, không trả lời, miệng đầy thức ăn.

"Nói cho bọn họ, màn đặc sắc sắp bắt đầu rồi." Liên Phong Duệ quay lại nói với Vu Lan.

"Được, em ra thông báo." Vu Lan quyến rũ mỉm cười sau đó quay người bước đi.

Vu Lan ra tuyên bố bỉ đấu bắt đầu, mời các đại gia quyền anh ra ngoài, bầu không khí nhất thời sôi trào, một đám nữ nhân biểu diễn lúc trước cũng mơ hồ, nghe người khác phiên dịch mới biết chuẩn bị đấu võ đài.

CLB Hồng Trang quả nhiên đầy đủ mọi thứ, bên ngoài có thứ gì, bọn họ đều có thể cung cấp cho hội viên.

Phòng quyền anh cực lớn, vào hơn trăm người mà vẫn rộng rãi, bên cạnh còn có thính phòng, lôi đài quyền anh dựa theo tiêu chuẩn quốc tế, khác chính là không có trọng tài, đương nhiên, giao chiến như vậy cũng không cần phải trọng tài. Chỉ có quy củ thắng bại, như vậy mới gọi là hắc quyền.

Một gã Thái Lan thân thể rắn chắc nhảy lên đài, toàn trường vỗ tay như sấm, còn không ít nữ nhân quay ra huýt sáo, nhìn cực kì hạ lưu, bất luận nữ nhân có tiền đoan trang cỡ nào, trên thế giới này cũng sẽ không chỉ có một Hilton. (Chắc là Paris Hilton ^^)

Trầm Mặc Nùng xoay người nhìn Diệp Thiên Vân nói: "Cẩn trọng."

"Yên tâm, rất nhanh giải quyết xong thôi." Diệp Thu đưa âu phục cho Trầm Mặc Nùng, quét mắt lên đài nhìn gã Thái Lan, vẻ mặt ôn nhu gật đầu với Trầm Mặc Nùng.

Chị em Tống gia bộ dạng muốn nói lại thôi, do dự nửa ngày, thẳng đến khi Diệp Thu lên đài, hai nàng cũng không thốt ra nổi một câu cổ vũ.

Liên Phong Duệ, Quách Thành Chiếu, Hàn Ấu Lăng đều tay ôm đàn bà đi ra, tuy rằng có thiết bị theo dõi, nhưng xem hắc quyền chỉ có tận mắt mới kích thích, bọn họ sao lại bỏ qua trang diện Diệp Thu mất mặt cho được?

Bối Khắc Tùng không biết có phải cố kỵ gì không, chưa thấy tới tham gia buổi tối hôm nay, vì vậy ở đây chỉ có tam đại công tử, nhưng những người xem ở đây không ai không đủ phân lượng.

Trong đám người có người biết cao thủ quyền thái là do Liên Phong Duệ mời tới, để lấy lòng tam đại gia tộc, liền lớn tiếng cổ vũ gã Thái Lan, mà một vài cô gái lại thấy Diệp Thu đẹp trai hơn gã Thái Lan, nên lớn tiếng cổ vũ cho hắn.

Vu Lan đi tới trước đài, vẻ mặt tươi cười nói: "Cổ Kiệt là cao thủ quyền thái, ở nước ngoài đã giành được giải nhất thái quyền, hơn nữa đánh bại co thủ Taekwondo Hắc Kỳ Kiện. Diệp Thu tiên sinh là khách quý của Tô Hàng, là bạn của Trầm Mặc Nùng tiểu thư, trận đấu này nhất định vô cùng đặc sắc."

Gã Thái lan khởi động rườm ra, Diệp Thu đứng chờ đến buồn ngủ, tiểu tử này mới cúi chào tứ phía.

"Mày hết trò chưa?" Diệp Thu phiền muộn nói: "Liên Phong Duệ muốn cho chúng mày xa luân chiến, chẳng lẽ là kéo dài thời gian cho ta chán mà chết?"

Diệp Thu không biết gã Thái Lan này mù Hoa ngữ, những lời này hắn nói cũng không phải cho Cổ Kiệt nghe, mà là cho đám Liên Phong Duệ nghe. Liên Phong Duệ tuy hiểu ý tứ Diệp Thu nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười ngồi xem chiến đấu, trên mặt không toát ra chút bất mãn nào.

Cổ Kiệt rút cuộc cũng hoàn toàn lễ tiết, bẻ có đốt ngón tay, hung hãn nhìn Diệp Thu, thấy đối phương uể oải đứng một chỗ, không hề có ý phòng bị, tròng lòng thầm lắc đầu, đối thủ như vậy không đáng coi trọng.

"Bắt đầu rồi sao? Tao đánh đây." Diệp Thu hỏi.

Cũng không cần biết thằng nhóc này nghe hiểu gì không, Diệp Thu đá ra một cước, đá thẳng đến trước mặt Cổ Kiệt.

Cổ Kiệt cũng xứng hai chữ cao thủ, hắn tiến vào lôi đài đều luôn ở trong tư thế phòng bị, vì vậy Diệp Thu công kích hắn cũng không thấy bất ngờ, hai chân ngồi xổm như ngựa ngồi, đến khi Diệp Thu tới, song chưởng đánh ra.

Diệp Thu một cước đá vào cổ tay Cổ Kiệt, như là đá vào cao su, mơ hồ có chút phản hồi.

Một kích thất bại chưa kịp đổi chiêu, Cổ Kiệt đã điên cuồng công kích Diệp Thu, ôm lấy cổ chân Diệp Thu sau đó cùi trỏ hung hăng hướng đùi hắn giáng xuống.

A!

Dưới đài vang lên tiếng kinh hô, không ngờ vừa đánh là quyết liệt đến cỡ này.Cao thủ Thái Lan này cũng thật lợi hại, dễ dàng bắt được cổ chân Diệp Thu, hơn nữa ra tay càng nhanh hơn, bắt được cơ hội liền ra sát chiêu.

Nếu chân Diệp Thu bị trúng một cùi trỏ này, hơn nữa lại ở trạng thái lơ lửng, khẳng định gãy chân.

Âm thanh xương gãy không có xuất hiện, khi cổ chân Diệp Thu bị Cổ Kiệt nắm, không chút khẩn trương, ngược lại mượn tay hắn co đầu gối lại, không chút ý tứ né tránh khuỷu tay Cổ Kiệt mà trái lại hung hăng đạp mặt chân vào mặt Cổ Kiệt.

Cổ Kiệt tay buông ra, thân thể mau chóng lùi lại.

Diệp Thu tuy rằng không đá tới mặt Cổ Kiệt, nhưng cũng hóa giải một cùi trỏ của hắn, thân thể bình ổn hạ xuống đật, vẻ mặt cười cợt ngoắc tay, bảo Cổ Kiệt công kích.

Cổ Kiệt không nóng vội, đi quanh Diệp Thu hai vong, đến lần thứ ba đến sau lưng Diệp Thu không có ý tứ quay lại, thân thể vọt mạnh tới gần Diệp Thu ba bước thì dừng lại, chân phải đạp mạnh, vắt sang một bên, quyền phải đánh thẳng ra.

Bởi thân thể vắt sang, lại có lực đạp của chân, nên một quyền của Cổ Kiệt lực đạo cực mạnh, tốc độ nhanh, đây là chiêu thức đơn giản nhất cũng là công kích mạnh nhất trong quyền thái.

"Lực hơi yếu." Diệp Thu ngăn cản một quyền sắc bén, lắc đầu nói.

Cổ Kiệt sắc mặt hơi giận, giơ chân phải lên, thân thể nghiêng về bên trái, chân trái làm trụ, gót chân xoay vuông góc với thân thể, chân phải vẽ một đường vòng cung đá qua Diệp Thu.

"Giống như Liễu âm thối, nhưng là lại thiếu xảo quyệt, uy lực cũng thấp, cũng như xoay ngang một vòng." Diệp Thu nhìn tư thế sớm đã đoán ra, chiêu Thái quyền này không chút tổn thương được hắn.

Có chút tiếc nuối nói: "Nếu người mà Liên Phong Duệ mời chỉ đến trình độ này, thật làm ta thất vọng."

Diệp Thu nói, ánh mắt lười biếng bỗng nhiên sắc bén, thân thể như quỷ mị nhoáng lên vài lần, không biết chuyện gì xảy ra, đã hiện ra phía sau Cổ Kiệt, sau đó hai tay vòng cung ôm lấy đầu Cổ Kiệt.

Quay phải, lắc trái.

Rắc, một tiếng rợn tóc góc vang lên, thân thể Cổ Kiệt cứ như vậy gục xuống, nện lên nền lôi đài ầm một tiếng.

"Kế tiếp." Diệp Thu va chạm ánh mắt với Liên Phong Duệ, lạnh lùng nói.

Làm người ai cũng có máu nóng, đối với kẻ nhiều lần khiêu khích mình là Liên Phong Duệ, Diệp Thu quyết định dùng phương thức bá đạo đáp trả.