"Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu." Diệp Thu vừa cười vừa nói, mạnh mẽ nhảy dựng lên khỏi ổ chăn, ôm lấy cổ Long Nữ, sau đó đẩy thân thể mềm mại của nàng ngã xuống giường: "Lâu rồi, em chưa được sờ thân thể đẫy đà này."
"Em không sờ làm sao biết nó đẫy đà?" Long Nữ chống hai tay lên ngực Diệp Thu, từ trong lòng hắn đứng lên, nhìn gương mặt gầy gò của hắn, có chút si ngốc cười nói.
"Chị là của em, cho nên chị phải bảo vệ thật tốt, đừng là cho chúng ngày càng nhỏ đi." Diệp Thu không dám nhìn thẳng vào mắt nữ nhân này, bị nàng nhìn như vậy Diệp Thu toàn thân khô nóng, hận không thể đẩy nàng lên giường phát tiết một phen mới hả dạ.
Huống chi hiện giờ đã ở trên giường rồi, hơn nữa nàng lại mặc một bộ quần áo như vậy, chỉ một cúc áo, một khóa kéo, chỉ cần dùng sức một chút là có thể tưởng tượng được vị Dịch tiên sinh trong [Sắc Giới] kia có cuộc sống hạnh phúc cỡ nào.
Long Nữ nhẹ nhàng cầm tay Diệp Thu, đặt nó vào giữa bộ ngực kiều đĩnh của nàng, ôn nhu nói rằng: "Nó là của em, thích thì sờ đi."
Giai nhân mong nhớ, hơi thở như lan, thân thể mềm mại đặt lên trên người Diệp Thu, vốn làm cho bộ phận dưới hạ thân của Diệp Thu kiên quyết dựng lên. Sau khi nghe xong những lời nói này, trán Diệp Thu nóng lên.
Bàn tay Diệp Thu nhẹ nhàng vuốt ve bộ vị mềm mại đó, cảm thụ được sự mềm mại co dãn kinh người, cười cười nói: "Chị quen không mặc nội y sao?"
"Nếu là thói quen, làm sao có thể thay đổi được?" Long Nữ mặt mày như tơ, sắc mặt dần dần ửng đỏ lên.
"Như vậy cũng tốt, càng tiện, mặc rồi cũng phải cởi thôi." Diệp Thu vừa cười vừa nói, tay phải chậm rãi vuốt ve thân thể Long Nữ, nhè nhẹ, mỗi một tấc cũng cũng cảm giác như điện giật.
Lụa mỏng quấn quanh thân thể Long Nữ tuy rằng màu sắc sặc sỡ, nhưng vô luận nhìn thế nào cũng không thể biết được nội dung bên trong của nàng. Thế nhưng vải sa mỏng, lấy tay sờ lên như xoa vào da thịt trắng mịn của nàng.
Tay Diệp Thu vuốt toàn thân nàng tới tận bàn chân nhỏ mới ngừng lại được, nhẹn nhàng nhấc mảnh vải làm lộ ra nửa bàn chân nhỏ của nàng, nói rằng: "Có người nói bộ y phục trên người nàng người bình thường không thể cởi ra được, có đúng vậy không? Vải vóc rất mỏng, hình như chỉ kéo một cái thì rách."
Long Nữ nở nụ cười khanh khách, nói rằng: "Em cho rằng nam nhân khắp thiên hạ đều háo sắc như em sao? nhìn thấy người ta đã muốn ăn liền rồi, y phục khó cởi nhưng thật ra không phải, từ trên xuống dưới tổng cộng có chín chín tám mốt mối kết. Còn có một nguyên nhân nữa --- những người muốn cởi đều bị chị giết cả rồi."
Diệp Thu ra vẻ sợ hãi, nói rằng: "Chị cũng thật hung hãn đi, nữ nhân thành phật, sao lại không có chút tấm lòng từ bi thế? Chị cũng để nó vài chục năm rồi, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục làm bà già xử nữ sao?"
"Phật tâm không phải là tâm dễ dàng tha thứ mọi chuyện, phật độ người có duyên, những người đó vốn đáng chết, chị chỉ là độ hóa một đoạn đường cho họ mà thôi. Hơn nữa, chị làm như thế --- không phải là vì chờ em sao?"
Diệp Thu đưa tay xốc lụa mỏng lên, muốn tiến tới bộ ngực đã thuộc về mình kia, thế nhưng tay làm thế nào cũng không thể vươn lên được nữa. Thật đúng là bị cái này chắn ở bên ngoài, vô luận Diệp Thu có nỗ lực thế nào cũng không cởi được, gấp tới mức đầu đầy mồ hôi.
Long Nữ cười khanh khách, rút tay của Diệp Thu ra khỏi hạ thân, nói rằng: "không được làm vậy, nếu chị động tình thì phải làm sao?"
"Chúng ta phát tiết tình cảm đi được rồi."
"Em thật muốn sao." Long Nữ thu bàn tay tác quái của Diệp Thu đặt lên ngực mình, nói rằng: "Phật chuyển cửu thế, thân thể cửu âm của chị tạm thời em còn chưa thể tiêu hóa được. Đợi khi em đủ cường đại, chị sẽ giúp em cởi tám mốt mối kết ra, được không?"
Diệp Thu ngẩng đầu nhìn bảo bối sung huyết dưới hạ thân, cười khổ mà nói: "em có thể đáp ứng, nhưng nó phải làm sao bây giờ?"
"Em đang cầu xin chị sao." Long Nữ mỉm cười quyến rũ.
"Em cầu xin chị thì có lợi ích gì? Chị cũng không thế biến một nữ nhân ra cho em, cái thân thể cửu âm trời sinh của chị cũng biến thái quá mà, lão nhân nhà em cũng không muốn cho em lấy chị." Tay Diệp Thu cố sức nhào nặn nhũ phong của Long Nữ, vừa cười vừa nói.
"Ngốc, luôn luôn có biện pháp giải quyết mà."
"Lẽ nào chị muốn? em làm sao dám để cho nữ thần làm việc này cho em? Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, còn không bị tín đồ của chị truy sát mất?"
"bọn họ không biết chính là, nữ thần, đầu tiên chính là nữ nhân, sau đó mới là thần à." Long Nữ cảm thán nói, nhưng đột nhiên vươn cánh tay nhỏ bé trắng nõn của mình ra nhẹ nhàng vuốt ve hạ thân đang dựng lên của Diệp Thu. Sau đó giật cái quần, nhẹ nhàng nhéo vật đang ngẩng đầu ưỡn lên vào trong tay.
"A" Diệp Thu thoải mái rên rỉ kêu một tiếng "Không ngờ chị cũng làm việc này" ….
Long Nữ cười không nói gì, bò lên người Diệp Thu, đầu duỗi tới phía trên bảo bối của Diệp Thu, đầu tiên lấy tay vuốt ve một hồi, sau đó nhẹ nhàng vươn chiếc lưỡi đinh hương của mình ra liếm, nàng dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình mà nhấm nuốt mệnh căn của Diệp Thu.
Lúc tình cảm mãnh liệt trong cơ thể Diệp Thu dâng trào bởi tay và miệng của Long Nữ xong thì hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường lớn. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Sao lại tới đây?" Long Nữ ôn nhu hỏi.
"Làm một giao dịch với chính phủ, giúp bọn họ lấy lại một món đồ gì đó." Diệp Thu chăm chú nhìn Long Nữ, nói. Lần đầu tiên gặp mặt thì nàng nói hắn là vận số của nàng. Cái gì là vận số, Diệp Thu cũng không hiểu. Thế nhưng hắn biết, nữ nhân này ở đằng sau yên lặng nhìn hắn.
"Chị sẽ giúp em." Long Nữ nói.
"Tuyệt đối không nên, chị hạ thủ lưu tình à, nếu như chị động vào, một ít lão quái vật khác cũng sẽ lao vào. Tới lúc đó nhiệm vụ của em sẽ khó mà hoàn thành được, còn không để em tự đi làm đi. Chính phủ cũng sắp xếp hết cả rồi." Diệp Thu thẳng thắn thành khẩn nói.
Những người như bọn họ vốn không nên quản chuyện thế gian, không chỉ càng giúp càng loạn.
"Sao chị lại chạy tới đây? La Mã cùng Âu Châu mấy tên kia có đuổi theo không?"
"Đi chơi một chút mà thôi." Long Nữ nói, người như các nàng, liệu có bao nhiêu vui vẻ đây.
"Chính là chơi trò chơi có tính kích thích thế này sao?"
"Cuộc sống không thú vị, luôn luôn phải tìm việc làm cho hết thời gian. Nhưng mà, lần này gặp được không ít người thú vị." Long Nữ hai mắt lóe sáng nhìn Diệp Thu nói.
"Có thể được chị gọi thành người thú vị, chắc là một đám yêu quái đi?"
"Đáng ghét, ý của em là nói chị cũng là yêu quái sao?" Long Nữ giả bộ làm một tiểu nữ nhân, nện một quyền vào ngực Diệp Thu. "Vua Thái Lan không biết bởi vì chuyện gì mà chạy tới New York, thủ lĩnh đội số hai La Mã đã chạy tới nước Mỹ, hình như là muốn tham gia một tụ hội bí mật gì đó. Còn một người nhất định em cảm thấy hứng thú, đó là một nữ nhân."
Diệp Thu vuốt mũi cười khổ nói rằng: "Em là loại sắc lang nhìn thấy nữ nhân là muốn sao?"
"Đúng, vừa rồi em vừa nhìn thấy đã muốn chị rồi." Long Nữ gật đầu nghiêm túc.
" ---- cái đó không tính. Vừa rồi chỉ là ---- tiếp xúc thân thể một chút, vi trí không hợp." Diệp Thu xấu hổ giải thích nói "Nữ nhân kia là ai? Đáng cho chị tán thưởng vậy sao?"
"Công chúa Atlantis cửa hành đại lễ tròn một tuổi, đi dạo vòng quanh thế giới, vừa mới tới nước Mỹ." Long Nữ lúc nói những lời này, chăm chú nhìn vẻ mặt Diệp Thu.
"Atlantis?" Diệp Thu kinh hãi hô lên một tiếng: "Lời tiên đoán kia có thật sao?"
Diệp Thu trong lòng chấn động vô cùng, Atlantis là tồn tại trong truyền thuyết, làm sao lại có thực như thế?
Truyền thuyết kể rằng Atlantis là do Poseidon tạo ra, văn minh của nó thịnh vượng vô cùng. Người dân Atlantis căn bản không cần dùng sức lao động chân tay để sinh sống, tất cả đều là tự động hết, người dân được hưởng tiện lợi vô cùng. Đại đa số người dung mạo phi thường tuấn mỹ, y phục làm bằng bảo châu, mọi người khiêu vũ, tụ hội, dùng dược vật mê huyễn. Người Atlantis dùng não cao tới 90%, có thể đơn giản giao tiếp với động vật.
Một ít sử học gia đã lớn mất suy đoán, nói bọn họ bởi vì hưởng lạc quá độ mà rời xa nghị lực, vi phạm thượng đế, cho nên thượng đế mới khiến cho bọn họ chìm xuống đáy biển. Thế nhưng nhà Ngôn Ngữ học lớn Cathy đã từng tiên đoán như vậy: "Địa vực nơi Atlantis bị nước bao phủ, là ở ngoài biển gần đảo Haibimini thuộc Florida, mọi người sẽ rất nhanh chóng phát hiện ra dưới lớp trầm tích của hòn đảo có chùa chiền. Chúng chính là vật tái hiện huy hoàng của một thời."
"Đúng vậy" Long Nữ gật đầu nói rằng: "Cũng bởi vì vậy, cho nên mới có nhiều quái nhân chạy tới. Có thể chúc phúc cho công chúa Alantis có phải là một chuyện rất vinh quang không?
"Nói không chừng bọn họ là muốn tiếp thu chúc phúc của Long Nữ cũng nên?" Diệp Thu cười ca ngợi nói. Trong lòng cũng sầu lo vô cùng, bọn họ tới cũng chẳng sao, chỉ mong là không làm ảnh hưởng tới kế hoạch của mình thôi. Hoàn thành nhiệm vụ rồi nhanh chóng trở về Yến Kinh, cùng với mấy người đẹp ở một chỗ, cần gì phải trường mặt ra ngoài tìm kiếm mấy quái vật kia mà liều mạng chứ.
"Công chúa Alantis, chị thật muốn gặp." Long Nữ cảm thán nói, " Rời giường đi, chị mang em đi tham gia một canh bạc."