Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 87: Cảnh ngôn thắng




Dịch: Phong Nguyệt Lâu

Bí pháp xem như một loại võ học, nhưng chủng loại và số lượng ít hơn võ học bình thường nhiều.

Hôm Cảnh Ngôn đấu với Lý Thiên Phúc trong Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, Lý Thiên Phúc cũng sử dụng bí pháp, nhưng bí pháp đó thua xa Tứ Tượng bí pháp mà Cảnh Thiên Long thi triển.

Loại Tứ Tượng bí pháp này giá trị cao hơn một số võ học cực phẩm.

Nghe Lâm Nam La la lên, người ngồi ghế thượng khách hay người Cảnh gia đều sa sầm nét mặt.

Đại trưởng lão Cảnh gia Cảnh Xuân Vũ sắc mặt như thường, hiển nhiên lão sớm biết Cảnh Thiên Long có bí pháp. Thật ra chính Cảnh Xuân Vũ mất chút thủ đoạn kiếm Tứ Tượng bí pháp cho Cảnh Thiên Long, lão không tin sau khi Cảnh Thiên Long sử dụng bí pháp Cảnh Ngôn còn chống đỡ được.

Lâm Nam La bực bội nói:

- Lần này Cảnh Ngôn thua chắc, nếu hắn còn cản được thì ta tự vả miệng!

Hai lần trước Lâm Nam La dự đoán trật, cảm thấy rất mất mặt. Lần này Lâm Nam La tin tưởng trăm phần trăm, nếu không đã chẳng lên tiếng nữa.

Nếu còn đoán sai Lâm Nam La sẵn lòng tự vả miệng!

Người ngồi gần Lâm Nam La nhìn tộc trưởng Lâm gia này, nhưng không ai châm biếm vì có cùng suy nghĩ như y.

Cảnh Thiên Anh cũng cảm thấy Cảnh Ngôn rất có thể không cản nổi một kích sắp đến này. Dù Cảnh Thiên Long chỉ tu luyện đến Tứ Tượng bí pháp đệ nhất trọng thì ít nhất tăng lên hai, ba mươi phần trăm nguyên khí. Trừ phi Cảnh Ngôn cũng bước vào cảnh giới Tiên Thiên, không thì chẳng thể nào đỡ được.

Bùm!

Muôn vàn bóng kiếm bắn hướng Cảnh Ngôn.

Người Cảnh Ngôn căng thẳng nhìn chằm chằm Cảnh Thiên Long.

- Trảm Nguyệt kiếm pháp!

Lần này Cảnh Ngôn không giữ sức nữa, từ lúc bắt đầu đến bây giờ Cảnh Ngôn không sử dụng võ học dung hợp, lúc này hắn buộc lòng phải dùng.

Trảm Nguyệt kiếm pháp mới hóa thành vầng trăng khuyết quét qua.

Trước khi nguyên khí của Cảnh Ngôn hóa sương mức độ Trảm Nguyệt kiếm pháp mới dung hợp khoảng hai mươi phần trăm, sau khi nguyên khí hóa sương tăng lên ba mươi phần trăm.

Trảm Nguyệt kiếm pháp mới mức độ dung hợp ba mươi phần trăm uy năng vượt xa võ học cực phẩm bình thường.

Cảnh Thiên Long nhìn Cảnh Ngôn vẫn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp thì nhếch mép khinh thường:

- Hừ! Vẫn là võ học thượng phẩm này! Cảnh Ngôn, ngươi nghĩ võ học thượng phẩm bình thường có thể ngăn cản ta được sao?

Cảnh Thiên Long công nhận Trảm Nguyệt kiếm pháp uy lực rất mạnh, nếu gã không vận dụng Tứ Tượng bí pháp thì khó đánh tan Trảm Nguyệt kiếm pháp của Cảnh Ngôn. Nhưng Cảnh Thiên Long đang sử dụng Tứ Tượng bí pháp, Trảm Nguyệt kiếm pháp không thể nào cản được gã.

Bùm!

Hai bên va chạm mạnh.

- Cái gì?!

- Chuyện gì xảy ra?

Tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã đứng ở mép lôi đài, hay các vị trưởng lão Cảnh gia trên đài cao, đám đại nhân vật ghế thượng khách, những người vây xem trong quảng trường. Tất cả trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.

Một cảnh tượng khác với tưởng tượng của họ.

Bọn họ cho rằng sau đợt va chạm này Cảnh Ngôn nên bị đánh bại hoàn toàn.

Nhưng sự thật là hai bóng người trên lôi đài cùng văng ra, bay ngược với tốc độ siêu nhanh.

Một số võ giả thực lực mạnh mẽ thậm chí thấy trong lúc bay hai người hộc vài ngụm máu, đều bị thương.

- Phụt!

Bùm!

Hai người bay ra một khoảng cách rồi rớt xuống cùng lúc.

Khác biệt là Cảnh Ngôn rơi xuống đất vẫn giữ tư thế đứng, hơi lảo đảo một chút nhưng cuối cùng trụ vững.

Cảnh Thiên Long thì té cái bịch xuống đất sau đó trượt ra ngoài mấy thước.

Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, không có bất cứ người nào phát ra âm thanh, toàn bộ nhìn chằm chằm hai người trên lôi đài.

Cảnh Thiên Long nằm dưới đất thở hổn hển, vùng vẫy mấy lần, qua vài giây mới lồm chồm bò dậy. Ánh mắt Cảnh Thiên Long kinh hoàng tuyệt vọng nhìn Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn nhấc chân đến gần Cảnh Thiên Long, mặt hắn không biểu tình, tay cầm Lưu Quang kiếm, nguyên khí vận chuyển tuôn ra.

Cảnh Thiên Long khó khăn rít qua kẽ răng:

- Ta thua!

Cảnh Thiên Long cảm nhận kinh mạch Võ Đạo toàn thân đau rát, nếu tiếp tục vận chuyển nguyên khí thì kinh mạch sẽ bị phế bỏ.

Cái kẻ điên đứng đối diện còn có thể vận chuyển nguyên khí.

Cảnh Thiên Long biết gã đã thua trận chiến này, nếu không chịu thua thì chờ đợi gã là kết cục thê thảm hơn nữa. Cảnh Thiên Long không muốn chết, so với mặt mũi gã cảm thấy mạng sống quan trọng hơn.

Nghe Cảnh Thiên Long nhận thua, Cảnh Ngôn nhếch mép nhìn hướng Cảnh Thành Dã.

Cảnh Thành Dã thấy Cảnh Ngôn nhìn mình mới tỉnh táo lại:

- Cảnh Ngôn thắng, Cảnh Thiên Long thua!

Tộc trưởng Cảnh gia như gã cũng không đoán được kết quả trận chiến này. Cảnh Ngôn đánh bại Cảnh Thiên Long Tiên Thiên cảnh, còn là một người đã tu luyện Tứ Tượng bí pháp.

Tiểu tử Cảnh Ngôn này thật là quái vật, nếu Cảnh Ngôn bước vào Tiên Thiên cảnh thì sức chiến đấu mạnh đến mức nào nữa?

Cảnh Thành Dã ở gần lôi đài vốn định ra tay khi Cảnh Ngôn gặp nguy hiểm, nhưng gã không ngờ chẳng cần gã nhúng tay vào. Mắt Cảnh Thành Dã nhìn đăm đăm, lòng thầm mong đợi.

Cảnh Ngôn cười cười:

- Tộc trưởng, tiền cược của ta!

Cảnh Ngôn không quên ước hẹn đặt cược với Cảnh Thiên Long, tận năm vạn khối linh thạch.

Cảnh Thành Dã gật đầu, nhìn sang Cảnh Thiên Long:

- Ừm! Thiên Long, ngươi phải giao ra năm vạn khối linh thạch!

Cảnh Thiên Long rất ức chế, nhưng ở trước mắt bao người gã không thể ăn quỵt. Cảnh Thiên Long bất đắc dĩ ngoan ngoãn lấy ra một tấm thẻ vàng đưa cho Cảnh Thành Dã.

Cảnh Thành Dã xem xét thẻ vàng, gật đầu nói:

- Không sai, là thẻ vàng năm vạn linh thạch.

Cảnh Thành Dã đưa thẻ vàng cho Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn cất thẻ vàng, lại nhìn Cảnh Thiên Long, lòng thầm cười nhạt.

Cảnh Thiên Long có thể đứng, thoạt trông vết thương không quá nặng, nhưng Cảnh Ngôn biết đó chỉ là hiện tượng mặt ngoài. Thật ra kinh mạch Võ Đạo đã bị hư hoại, nếu sau này Cảnh Thiên Long không có cơ duyên gì lớn thì kiếp sống Võ Đạo của gã đã hết.

Cảnh Ngôn chơi ác với Cảnh Thiên Long mà không chút áy náy, nếu không phải ngại giết gã gây ảnh hưởng lớn thì hắn rất muốn diệt tên khốn này. Lúc đánh nhau Cảnh Ngôn cảm nhận rõ sát ý của Cảnh Thiên Long, còn cần khách sáo với kẻ muốn giết mình sao?

Cảnh Ngôn không thánh mẫu đến mức đó.