Dịch: Phong Nguyệt Lâu
- Ta tuyên bố đại tái Cảnh gia mùa này hiện tại chính thức bắt đầu! Đại tái Cảnh gia mùa này chia ra ba giai đoạn trắc nghiệm, khiêu chiến, chung kết. Đại tái mùa này có một ngàn hai trăm bốn mươi tên tử đệ Cảnh gia tham gia. Bất cứ tử đệ gia tộc nào tham gia đại tái đều được thưởng thấp nhất là mười khối linh thạch. Tử đệ gia tộc qua giai đoạn khiêu chiến đi vào giai đoạn chung kết sẽ được nhận phần thưởng càng phong phú. Danh ngạch chung kết có năm mươi người. Tử đệ gia tộc cuối cùng xếp ba hạng đầu trừ được thưởng linh thạch ra có một cơ hội vào tầng thứ hai bảo khố võ học gia tộc chọn lựa võ học. Hạng nhất được ba khối linh thạch cực phẩm, hạng hai được hai khối linh thạch cực phẩm, hạng ba được một khối linh thạch cực phẩm.
Giọng Cảnh Thành Dã quanh quẩn trên quảng trường rộng lớn.
Đám tử đệ Cảnh gia ở bên dưới, dù là tử đệ không được tham gia đại tái khi nghe tộc trưởng Cảnh Thành Dã đọc giải thưởng đều hưng phấn mắt sáng rỡ.
- Cái gì? Hạng nhất được ba khối linh thạch cực phẩm?
Ba khối linh thạch cực phẩm giá trị hơn một vạn.
- Trời ạ!
- Gia tộc đại tái đợt này giải thưởng phong phú quá, ta nhớ mùa trước hạng nhất mới được hai khối linh thạch cực phẩm, hạng hai một khối, hạng ba không có linh thạch cực phẩm nào.
- Đúng rồi, lần này ba hạng đầu được vào tầng hai bảo khố võ học gia tộc nữa. Mùa trước chỉ có hạng nhất mới được cho phép.
- Chết tiệt, chết tiệt! Ta mới hai mươi sáu tuổi, dư thêm một tuổi vậy là không được tham gia đại tái!
Tử đệ tham gia đại tái càng nhiệt tình hơn.
Mặc dù nhiều người biết mình không có khả năng vào chung kết, nhưng không kiềm được cảm xúc hưng phấn.
Hơn một ngàn người chỉ có năm mươi người vào chung kết, hiển nhiên khó khăn rất lớn. Võ giả cấp thấp, võ giả trung cấp hầu như không có cơ hội vào chung kết.
Cảnh Thành Dã không nói quá dài dòng:
- Bây giờ bắt đầu giai đoạn trắc nghiệm!
Cảnh Thành Dã dứt lời, một nhóm hộ vệ áo đen lục tục đi lên từ mé bên cạnh quảng trường. Mỗi hai người nâng một thủy tinh trắc nghiệm.
Có tổng cộng hai mươi thủy tinh trắc nghiệm.
Giai đoạn trắc nghiệm tức là trắc nghiệm cảnh giới của võ giả, mỗ người tham gia đại tái đều phải qua trắc nghiệm thực lực.
Lát sau hai mươi thủy tinh trắc nghiệm được sắp hàng trên quảng trường, lại có hai mươi chủ quản nhảy từ đài cao xuống bước tới đằng trước thủy tinh trắc nghiệm, trên tay mỗi người cầm một tờ danh sách.
Chủ quản đứng trước thủy tinh trắc nghiệm đầu tiên nhìn danh sách, đọc tên võ giả tham gia đại tái:
- Cảnh Văn tới chỗ của ta trắc nghiệm!
Tử đệ Cảnh gia tên Cảnh Văn bước nhanh ra từ đám người, đến trước thủy tinh trắc nghiệm.
Chủ quản lớn tiếng tuyên bố:
- Cảnh Văn trắc nghiệm xong, cảnh giới Võ Đạo ngũ trọng thiên.
Chủ quản đứng trước thủy tinh trắc nghiệm thứ hai bắt đầu kêu tên:
- Cảnh Đông Học đến chỗ ta trắc nghiệm!
- Cảnh Liên Hoa đến chỗ ta trắc nghiệm!
- ...
Lần lượt từng cái tên được xướng lên.
Hai mươi thủy tinh trắc nghiệm cùng trắc nghiệm, các tử đệ Cảnh gia lục tục tiến lên trước kiểm tra cảnh giới thực lực của mình.
Theo thời gian trôi qua ngày càng nhiều võ giả Cảnh gia trắc nghiệm xong.
Trắc nghiệm là chuyện rất nhanh lẹ, từng người đi ra, số lượng võ giả trên quảng trường chờ trắc nghiệm thưa dần.
Một vị chủ quản gật gù lớn tiếng nói:
- Cảnh Lan, cảnh giới Võ Đạo thất trọng thiên! Khá lắm!
Xôn xao!
Võ giả vây xem hơi xôn xao.
Võ giả trắc nghiệm đa số là võ giả sơ cấp và trung cấp, võ giả cao cấp rất ít, có lẽ mười người mới có một. Nên mỗi lần xuất hiện võ giả cao cấp sẽ dẫn đến chấn động nhỏ.
- Cảnh Tam Khai, cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên, rất tốt!
Rốt cuộc xuất hiện võ giả cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên.
Sau khi chủ quản tuyên bố, võ giả tên Cảnh Tam Khai khóe môi nhếch lên, cao ngạo nhìn quét bốn phía sau đó rời đi.
- Oa, cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên!
Một nam võ giả mặc trường bào màu đỏ hớn hở khoe với người xung quanh:
- Ha ha ha! Cảnh Tam Khai là đại ca của ta. Ha ha, nửa năm trước đại ca của ta đã đột phá đến cảnh giới cửu trọng thiên, bước vào Tiên Thiên cảnh là chuyện sớm hay muộn. Đại ca của ta chắc chắn sẽ giành hạng nhất!
Một người khác bất mãn cách nói chuyện của nam nhân áo đỏ, nói:
- Ngươi đừng quên Cảnh Ngôn! Cảnh Ngôn đã đánh bại Lý Thiên Phúc trong Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến, tuy hắn không phải Võ Đạo cửu trọng thiên nhưng thực lực đáng sợ.
Nam nhân áo đỏ khi nói đến Cảnh Ngôn lộ rõ vẻ khinh thường:
- Cảnh Ngôn? Ha ha, một Võ Đạo thất trọng thiên tầm thường cũng dám so sánh với đại ca của ta? Chờ xem đi!
***
Giai đoạn trắc nghiệm đã kéo dài một canh giờ, lúc này không còn nhiều người chờ trắc nghiệm, bọn họ đứng rải rác trên quảng trường chờ tới lượt.
Cảnh Ngôn nằm trong số đó, hắn báo danh quá trễ nên thứ tự trắc nghiệm gần như xếp chót. Cảnh Ngôn nheo mắt, không gấp gáp.
Trên đài cao quảng trường.
Một nam nhân mặt chữ điền mặc áo lam ngồi trên ghế khách, cười nói với Cảnh Thành Dã:
- Cảnh tộc trưởng, chúc mừng, đại tái Cảnh gia lần này xuất hiện nhiều võ giả cửu trọng thiên, đến giờ đã được chín người đúng không? Còn một số chưa tham gia trắc nghiệm, xem ra có hy vọng được mười người cửu trọng thiên.
Nam nhân là tộc trưởng Lưu gia. Lưu gia xem như gia tộc hạng hai trong Đông Lâm thành, có quan hệ không tệ với Cảnh gia, đại khái phụ thuộc vào Cảnh gia. Nên Cảnh gia đại tái, tộc trưởng Lưu gia đích thân đến dự.
Cảnh Thành Dã nghe vậy cười nói:
- Ừm, đúng là không tệ. Những người này đều là tử đệ Cảnh gia dưới hai mươi lăm tuổi.
Cảnh Thành Dã khá vừa lòng, nửa tháng trước trong đại tái Lâm gia, tử đệ cửu trọng thiên dưới hai mươi lăm tuổi của Lâm gia chỉ được tám người.
Cảnh gia dù kém xa gia tộc số một Triệu gia nhưng vượt mặt Lâm gia đã đủ vui rồi.
Chợt từ ghế khách khác vang lên tiếng hừ chen ngang, cao ngạo:
- Hừ!
Người này hừ lạnh xong quái dị nói:
- Tiểu tử áo xanh kia là Cảnh Ngôn đúng không? Gần đây tiểu tử này hoạt động sôi nổi, rớt xuống cảnh giới Tiên Thiên mà còn hăng hái như thế, da dày thật. Cảnh tộc trưởng, đệ nhất thiên tài Cảnh gia bây giờ là cảnh giới gì?
Người này là tứ trưởng lão của Triệu gia.
Cảnh Ngôn đánh bị thương Triệu Đăng Thiên tiểu nhi tử của tộc trưởng Triệu gia, tứ trưởng lão Triệu gia gai mắt Cảnh Ngôn là lẽ tất nhiên. nhưng nói câu đó trong trường hợp này thì hơi quá đáng.
Đám người Cảnh Thành Dã đen mặt.