Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 47: Dung hợp võ học




Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

- Chém! Chém! Chém! Chém!

Trường đao đen sau lưng Lý Thiên Phúc, Lưu Quang kiếm của Cảnh Ngôn liên tục va chạm nhiều lần đáng sợ kèm theo nguyên khí vận chuyển.

Trong giao phong một chuỗi tiếng nổ trầm đục khuếch tán bốn phương tám hướng, không khí rung động mạnh.

Bộp!

Cảnh Ngôn thi triển ba lớp màn kiếm lúc này tầng ngoài cùng nổ tung, kiếm quang đen nhanh chóng tan biến trong không gian.

Thấy vậy Cảnh Ngôn hơi cau mày. Tuy hắn có thể nhìn cách Lý Thiên Phúc sử dụng Thương Lãng đao pháp tìm ra một phần điểm yếu ẩn trong đó, nhưng nguyên khí của gã quá mạnh, hơn Cảnh Ngôn rất nhiều. Lý Thiên Phúc có kinh nghiệm chém giết cực kỳ phong phú, những kinh nghiệm này có thể bù đắp một phần lỗ hổng vốn có trong võ học.

Khi tiêu hao nhiều uy năng của võ học Lý Thiên Phúc thì uy năng của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng cũng hao tổn nặng.

Nên khi khí thế của Lý Thiên Phúc rõ ràng yếu bớt, lớp kiếm màn ngoài cùng của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng cũng tan rã.

Con ngươi Lý Thiên Phúc co rút:

- Cảnh Ngôn, ngươi là một trong những đối thủ lợi hại nhất ta từng gặp! Nhưng ngươi dù sao không thể chiến thắng ta! A!

Lý Thiên Phúc lơ lửng giữa không trung bỗng nhiên cánh tay gã biến to gấp đôi, ống tay áo đen rách toạc.

Cảnh Ngôn gần trong gang tấc càng thấy rõ cơ bắp cánh tay Lý Thiên Phúc phồng lên như mấy quả trứng gà.

Cảnh Ngôn nhìn đăm đăm, đáy mắt lóe tia sáng đỏ.

Cảm giác nóng rát trong kinh mạch Võ Đạo lại ập đến. Sau khi đột phá Võ Đạo thất trọng thiên, vì Cảnh Ngôn hấp thu nhiều lực lượng hồn tinh nên trong một khoảng thời gian hắn không thể thúc đẩy nguyên khí đến cực hạn.

Tuy nhiên lúc này Cảnh Ngôn không rảnh lo nghĩ nhiều.

Gò má Lý Thiên Phúc đỏ sắp nhỏ máu:

- Bạo!

Lý Thiên Phúc lại thi triển một loại bí pháp.

Cảnh Ngôn cảm giác nguyên khí của Lý Thiên Phúc hùng hậu cao hơn một chút, hắn đoán gã sử dụng thủ đoạn nào đó trong thời gian ngắn tăng lực lượng nguyên khí. Nhưng loại thủ đoạn này thường kèm theo tác dụng phụ, ví dụ như tổn thương kinh mạch Võ Đạo, nên xem như một loại bí pháp tu luyện, không đến phút then chốt võ giả sẽ không sử dụng.

Hiển nhiên Lý Thiên Phúc muốn đánh bại Cảnh Ngôn trong một kích cuối cùng.

Phụp!

Màn kiếm thứ hai cũng vỡ ra.

Giờ Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng của Cảnh Ngôn chỉ còn lớp kiếm cuối cùng.

Lực lượng cường đại đè ép Cảnh Ngôn liên tục thụt lùi để giảm bớt áp lực.

Cảnh Ngôn lùi từng bước, thân thể Lý Thiên Phúc ở trên cao không ngừng áp sát.

Trong thời gian ngắn Cảnh Ngôn đã lùi ra lôi đài đối chiến, cơ thể hắn mà ra khỏi lôi đài thì trận đối chiến này đặt dấu kết thúc, hắn thua cuộc.

Người đặt cuộc nhìn vách tường thủy tinh thấy cảnh này thì mắt đỏ ngầu, ai đều nhìn ra Cảnh Ngôn sắp thua.

Mặc dù Cảnh Ngôn thua không phải kiểu trong tưởng tượng của họ: Trực tiếp bị Cảnh Ngôn một chiêu đánh chết. Nhưng lúc này không ai yêu cầu nhiều, miễn Lý Thiên Phúc thắng là được, quá trình đã không quan trọng.

Nhiều người thở phào nhẹ nhõm.

Vì họ đặt cược quá nhiều cho Lý Thiên Phúc, nếu gã bị Cảnh Ngôn đánh bại sẽ hại họ mất mác rất nhiều. Có nhiều người đặt cược hết tài sản vào Lý Thiên Phúc.

Mắt Nhiễm Kỳ sáng lấp lánh chậm rãi nói:

- Thật khiến người khó tin, nhưng cuối cùng vẫn bị Lý Thiên Phúc đánh bại. Nếu cảnh giới của Cảnh Ngôn cao thêm chút nữa đến bát trọng thiên thì Lý Thiên Phúc phải thua.

Trong giọng nói của Nhiễm Kỳ chất chứa tiếc thương, dường như nàng cũng mong được thấy Cảnh Ngôn đánh bại Lý Thiên Phúc.

Hội trưởng nghe vậy nở nụ cười:

- Đã rất hiếm có, hắn buộc Lý Thiên Phúc sử dụng bí pháp, thực lực như thế đủ khiến nhiều người tôn trọng. Tin tưởng về sau hắn nhất định có thể tiếu ngạo Đông Lâm thành, thậm chí toàn Lam Khúc quận.

Nhiễm Kỳ vụt ngoái đầu hoảng sợ nhìn hội trưởng, nàng ở trong Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến lâu rồi nhưng chưa bao giờ nghe hội trưởng khích lệ một hậu bối trẻ tuổi như vậy.

Cảnh Ngôn này được hội trưởng khen nức nở, thật khiến người khó tin.

Trong một phòng riêng khác.

Triệu Đăng Thiên cười hả hê, mắt lấp lánh tia sáng:

- Ha ha ha ha ha! Hù chết lão tử, còn tưởng phế vật Lý Thiên Phúc sẽ thua. Mau mau mau, Lý Thiên Phúc mau giết nhãi ranh Cảnh Ngôn cho lão tử!

Mới rồi Triệu Đăng Thiên sợ đứng tim, nếu Lý Thiên Phúc thua trận đấu này thì gã mất hai vạn linh thạch. Gã đi về biết ăn nói thế nào với gia tộc? Dù phụ thân của gã là tộc trưởng Triệu gia cũng phải có một lời giải thích cho gia tộc.

Nếu thua mất hai vạn khối linh thạch dùng để mua tài nguyên Triệu Đăng Thiên sẽ bị ăn đòn, có lẽ kèm theo cấm túc một thời gian.

Nhưng thấy Cảnh Ngôn sắp bị Lý Thiên Phúc đẩy ra lôi đài đối chiến làm Triệu Đăng Thiên nhẹ lòng, vừa rồi gã hồi hộp lo lắng gần chết.

Lão nhân râu xanh đứng cạnh Triệu Đăng Thiên nhẹ gật đầu.

Trận đối chiến này không chỉ mình Triệu Đăng Thiên treo tim, lão nhân râu xanh cũng căng thẳng thần kinh. Triệu Đăng Thiên dù gì là nhi tử của tộc trưởng, dù gã làm sai cũng sẽ không bị trừng phạt nặng nề. Còn lão là phòng thu chi, làm mất nhiều linh thạch sẽ gặp hậu quả cực kỳ thê thảm. Cho dù lão bị phạt nhẹ thì cùng lắm là đuổi ra Triệu gia, đưa đi đào mạch khoáng linh thạch, đời này cũng tàn.

Trên lôi đài đối chiến.

Cảnh Ngôn thầm rít gào:

- Chết tiệt!

Thương Khung Đệ Nhất Thần Công điên cuồng vận chuyển, kinh mạch Võ Đạo tùy thời vỡ ra. Cảnh Ngôn phải vận dụng Thương Khung Đệ Nhất Thần Công áp chế nguyên khí gần như cuồng bạo.

Cảnh Ngôn tập trung tinh thần vào đối thủ Lý Thiên Phúc, dù vậy hắn nhận ra mình cách mép lôi đài đối chiến chỉ còn vài bước, cứ tiếp tục thế này hắn sẽ thua. Cảnh Ngôn không ngờ Lý Thiên Phúc có bí pháp tăng mạnh nguyên khí ngay, người bình thường sẽ không lộ ra đòn sát thủ dễ dàng như vậy.

Cảnh Ngôn không dễ chịu thua:

- Không! A? Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng!

Khi Thương Khung Đệ Nhất Thần Công hết sức vận chuyển Cảnh Ngôn bỗng ngộ đạo như rẽ mây mù thấy trăng sáng. Hai loại võ học trong khoảnh khắc có dấu hiệu dung hợp.