Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Xoẹt!
Càng nhiều kiếm quang đỏ đến gần Triệu Chân Nghiêm.
Triệu Chân Nghiêm cố ý giảm tần suất thi triển Thiên Uyên kiếm pháp, khiến Cảnh Ngôn dễ dàng xuyên thấu khe rãnh kiếm quang bạc hình thành từ Thiên Uyên kiếm pháp. Nên số lượng kiếm quang đỏ trước mặt Triệu Chân Nghiêm càng lúc càng nhiều.
Nhưng kiếm quang đỏ nhiều cỡ nào cũng không thể xuyên qua phòng ngự của bí pháp Tường Đồng Vách Sắt.
Nhìn từ mặt ngoài Triệu Chân Nghiêm bị yếu thế, nhưng gã không nóng nảy, rất thoải mái.
Triệu Chân Nghiêm cho rằng Cảnh Ngôn công kích cường độ cao thì tiêu hao nguyên khí rất kinh người, tin tưởng không bao lâu sau nguyên khí của hắn sẽ cạn kiệt. Khi đó Triệu Chân Nghiêm có thể dễ dàng giết Cảnh Ngôn.
Triệu Chân Nghiêm hưng phấn thầm rít gào:
- Tới đây! Tới đây! Tấn công ta đi!
Cảnh Ngôn càng tấn công dồn dập Triệu Chân Nghiêm càng vui vẻ, hưng phấn nhiều hơn.
- Nguy rồi!
- Hình như Cảnh Ngôn bị lừa!
Tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã dần phát hiện ra, hình như Triệu Chân Nghiêm cố ý phòng thủ, dựa vào bí pháp phòng ngự. So với cường độ công kích của Cảnh Ngôn thì Triệu Chân Nghiêm tiêu hao nguyên khí ít hơn, cộng thêm gã là võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, nguyên khí hùng hậu. Cứ tiếp tục thế này Cảnh Ngôn sẽ tiêu hao hết nguyên khí sớm hơn Triệu Chân Nghiêm.
Cảnh Thành Dã thầm lo âu, gã muốn lên tiếng nhắc nhở Cảnh Ngôn lại lo làm hắn phân tâm, bị Triệu Chân Nghiêm bắt lấy cơ hội cho một kích trí mệnh.
Làm thế nào?
Phải làm sao đây?
Cảnh Thành Dã nôn nóng giậm chân.
Cảnh Thiên Anh mắt lóe tia sáng nói nhỏ với Cảnh Thành Dã:
- Tộc trưởng, có lẽ Cảnh Ngôn có suy xét của mình, ta tin hắn cũng nhìn ra Triệu Chân Nghiêm cố ý làm hắn tiêu hao nguyên khí.
Mắt Cảnh Thành Dã hấp háy:
- A?
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Cảnh Ngôn vẫn tiếp tục công kích.
Từ lúc Triệu Chân Nghiêm bắt đầu phòng thủ phản kích đã qua thời gian một tách trà, Cảnh Ngôn không chút giảm bớt tấn công, như thể không nhận ra dụng ý của gã.
Mặt Cảnh Ngôn không biểu tình, ra tay dứt khoát nhanh gọn, từng đợt kiếm quang đỏ bủa giăng trong không gian.
Triệu Đương Nguyên đắc ý nhếch mép:
- Tiểu súc sinh này có nguyên khí rất hùng hậu, kéo dài được lâu như vậy mà không có dấu hiệu kiệt sức. Nhưng ta tin hắn không kiên trì được bao lâu.
Tộc trưởng Thái gia Thái Vân Kiến nheo mắt vuốt râu xám, vênh váo nói:
- Triệu tộc trưởng nói chính xác, Chân Nghiêm chỉ phòng thủ, nguyên khí tiêu hao có hạn. Cảnh Ngôn cứ công kích hùng hổ thì không chống chọi được lâu, chờ khi hắn cạn kiệt nguyên khí là Chân Nghiêm sẽ cho một kích trí mạng giết hắn ngay.
Thái Vân Kiến rất hưng phấn, vì nguyên chợ khu nam sắp bị Thái gia khống chế hoàn toàn.
Cảnh Ngôn nhảy qua nhảy lại chợt nhỏ giọng nói:
- Là lúc này!
Cảnh Ngôn nhếch môi nở nụ cười quái dị, mắt sáng rực.
Vì tìm sai sót của Tường Đồng Vách Sắt làm Cảnh Ngôn tốn thời gian khá lâu.
Tường Đồng Vách Sắt là một loại bí pháp, khác biệt nhiều với võ học. Nếu là võ học, dù là võ học cực phẩm miễn Triệu Chân Nghiêm thi triển vài lần Cảnh Ngôn sẽ nhìn ra ít nhất một lỗ hổng. Như võ học Thiên Uyên kiếm pháp, Cảnh Ngôn dễ dàng tìm ra khiếm khuyết của nó, nhưng muốn tìm thiếu sót của bí pháp là rất khó khăn.
Cảnh Ngôn luôn vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công tìm lỗ hổng trong bí pháp Tường Đồng Vách Sắt mà Triệu Chân Nghiêm thi triển, giờ hắn đã tìm được một chỗ yếu nhất.
Tuy bí pháp và võ học khác nhau nhưng có chung một điểm là được võ giả nhân loại sáng tạo, được người tạo ra thì sẽ có sai sót, không thể hoàn mỹ không khuyết điểm. Cái gọi là hoàn mỹ chỉ là tương đối, không phải hoàn mỹ tuyệt đối.
Võ học được Thương Khung Đệ Nhất Thần Công chỉnh sửa rồi Cảnh Ngôn cũng không dám bảo đảm đã đến trình độ hoàn mỹ không khuyết điểm.
Cảnh Ngôn trầm giọng quát:
- Phá!
Kiếm quang trăng khuyết màu đỏ quét mạnh một hướng.
Triệu Chân Nghiêm phát hiện khí thế của Cảnh Ngôn thay đổi, vội dốc hết sức thi triển Tường Đồng Vách Sắt ngăn cản, pháp khí trường kiếm màu bạc để lại một mảnh tàn ảnh.
Ong ong ong ong ong!
Võ học của hai người va chạm, Triệu Chân Nghiêm bị đụng thụt lùi một bước.
Sao có thể như vậy?
Từ lúc hai người đánh nhau đến nay Triệu Chân Nghiêm chưa từng bị đánh lui nửa bước. Lần này Triệu Chân Nghiêm bị đánh lui, tuy kiếm quang màu đỏ hoàn toàn bị gã chặn lại nhưng vẫn bị buộc lùi bước.
Cảnh Ngôn càng chiến càng mạnh mẽ.
Lần đầu tiên Triệu Chân Nghiêm có cảm giác bị mất kiểm soát, gã không thể nắm giữ trận chiến này nữa. Triệu Chân Nghiêm hoảng loạn.
Trước khi đánh nhau với Cảnh Ngôn thì Triệu Chân Nghiêm chưa bao giờ nghĩ mình sẽ thua, hắn không phải đối thủ của gã. Giờ Cảnh Ngôn đẩy lùi gã.
Giờ phút này Triệu Chân Nghiêm cảm thấy bí pháp Tường Đồng Vách Sắt vận chuyển hơi trì trệ.
Triệu Đương Nguyên nhìn cảnh này biến sắc mặt, tộc trưởng Thái gia Thái Vân Kiến cũng tái mặt.
Thái Vân Kiến không quan tâm sự sống chết của Triệu Chân Nghiêm, nhưng gã quan hệ nửa chợ khu nam của Thái gia. Lỡ Triệu Chân Nghiêm thua, nửa chợ khu nam của Thái gia phải dâng cho Cảnh gia.
Có người lo có người mừng.
Cảnh Thành Dã, Cảnh Thiên Anh rất vui mừng. Thành chủ Hoắc Xuân Dương cũng lên tinh thần, híp mắt nhìn Cảnh Ngôn.
- Xem ra tìm đúng chỗ rồi.
Cảnh Ngôn biết rõ công kích của mình nhất, một kích kia tuy không hoàn toàn đánh bại phòng ngự của Triệu Chân Nghiêm nhưng buộc gã lùi bước. Nếu không phải vì đánh trúng lỗ hổng của Tường Đồng Vách Sắt thì Cảnh Ngôn không thể nào đánh lùi Triệu Chân Nghiêm.
- Tiếp tục!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cảnh Ngôn liên tục công kích một điểm đó. Triệu Chân Nghiêm liên tục thụt lùi, đến lúc này gã không có cách nào thi triển Thiên Uyên kiếm pháp, vì phân tâm là sẽ ảnh hưởng việc sử dụng Tường Đồng Vách Sắt. Đừng xem thường chút ảnh hưởng này, nó đủ để trí mạng.
Nếu đối thủ là người bình thường thì Triệu Chân Nghiêm hoàn toàn không quan tâm. nhưng đối thủ của gã là Cảnh Ngôn. Xem đoạn thời gian đánh nhau này tiểu súc sinh Cảnh Ngôn bẩm sinh giỏi đánh nhau, khứu giác chiến đấu cực kỳ nhạy bén. Triệu Chân Nghiêm sơ sẩy một cái sẽ bị Cảnh Ngôn chộp được ngay, gã không dám mạo hiểm thi triển Thiên Uyên kiếm pháp buộc hắn lùi lại.
Triệu Chân Nghiêm đành cắn răng tiếp tục vận dụng Tường Đồng Vách Sắt phòng ngự.
Bỗng mắt Cảnh Ngôn lóe sáng:
- A?
Trong lòng Cảnh Ngôn có chút hiểu ra, lĩnh ngộ Trảm Nguyệt kiếm pháp mới. Liên tục thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp mới công kích Triệu Chân Nghiêm khiến Cảnh Ngôn hiểu ra, dung hợp Trảm Nguyệt kiếm pháp nước chảy thành sông lại lên cao.
Trảm Nguyệt kiếm pháp mới dung hợp Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng, Thu Phong Lạc Diệp Kiếm đến chín mươi phần trăm, chỉ còn kém một chút là hoàn toàn dung hợp.
Mức độ dung hợp Trảm Nguyệt kiếm pháp mới lại lên cao khiến uy năng võ học của Cảnh Ngôn tăng lên một mảng.
Mặc dù uy lực tăng lớn không đáng sợ bằng bí pháp Tường Đồng Vách Sắt cộng thêm vào võ học, nhưng vẫn là việc tốt cho Cảnh Ngôn. Vì uy lực của võ học tăng lên là phần cơ sở thực lực cá nhân. Cảnh Ngôn có thể học bí pháp tăng uy lực cho võ học, tu luyện loại bí pháp này sẽ khiến uy năng võ học càng mạnh nữa. Cơ sở càng tốt mức độ bí pháp cộng thêm càng cao.
Bùm!
Trảm Nguyệt kiếm pháp mới tăng cao uy lực cực kỳ hung mãnh oanh kích vào Triệu Chân Nghiêm.
Vang tiếng nổ điếc tai, cơ thể Triệu Chân Nghiêm bị đánh bay lên văng ra xa mấy thước mới hai chân đáp xuống đất.
Triệu Chân Nghiêm kinh hoàng rớt tim thầm nghĩ:
- Chết tiệt! Không lẽ tiểu tạp chủng này luôn ẩn giấu thực lực?
Triệu Chân Nghiêm hiểu rõ nhất uy năng ẩn chứa trong công kích của Cảnh Ngôn, lớn hơn đợt công kích trước rất nhiều.
Mắt Cảnh Ngôn rực cháy ngọn lửa:
- Chết đi! Triệu Chân Nghiêm, ngươi luôn cho rằng ta là phế vật phải không? Hôm nay ngươi phải chết trong tay phế vật này, chắc ngươi không ngờ đúng không?
Xoẹt!
Kiếm ý vận chuyển.
Từ lúc đánh nhau với Triệu Chân Nghiêm đến bây giờ lần đầu tiên Cảnh Ngôn sử dụng kiếm ý mà mình nắm giữ.
Nhân kiếm hợp nhất!
Tuy rằng kiếm ý còn rất yếu nhưng có thể điều động lực lượng thiên địa. Trong khoảnh khắc lấy Cảnh Ngôn làm trung tâm không gian xung quanh xuất hiện thêm lực lượng khác, loại lực lượng này không quá mãnh liệt nhưng cảm giác đại khí bàng bạc, đây không phải võ học nào có thể mang đến lực lượng.
Có kiếm ý phụ trợ, kiếm quang đỏ của Trảm Nguyệt kiếm pháp kèm theo uy năng kinh người dấy lên sóng gợn.
Phập!
Rốt cuộc Tường Đồng Vách Sắt bị đánh tan.
Cùng lúc đó Triệu Chân Nghiêm kinh hoàng hét to:
- Không!
Triệu Đương Nguyên quát chói tai, lắc người định xông lên ngăn cản:
- Dừng tay!
Khi Triệu Chân Nghiêm bị đánh bay là Triệu Đương Nguyên đã cảm giác nhi tử sẽ bị thua. Cảnh Ngôn trực tiếp đánh tan bí pháp của Triệu Chân Nghiêm, mạng sống của gã đã nằm trong tay hắn.
Triệu Đương Nguyên nhanh như tia chớp, nguyên khí hùng hồn xông hướng Cảnh Ngôn. Triệu Đương Nguyên là cường giả Đạo Linh cảnh, ngự không bay nhanh đáng sợ.
Mặt Triệu Đương Nguyên vặn vẹo, khí thế trầm xuống tức giận quát:
- Tiểu súc sinh, dừng tay cho ta!
Hoắc Xuân Dương cũng bay ra:
- Triệu Đương Nguyên, càn rỡ!
Nguyên khí bắn hướng mặt Triệu Đương Nguyên.