Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm khe rãnh bạc ập đến ẩn chứa uy năng kinh người đè ép, hắn cảm giác như rơi vào vũng bùn.
Lần này Triệu Chân Nghiêm ra tay uy năng đáng sợ hơn lần đầu tiên nhiều.
Lần đầu tiên Thiên Uyên kiếm pháp có áp lực Cảnh Ngôn chỉ cần thúc giục một phần nguyên khí là hóa giải được, lần này áp lực đè nặng lên hắn. Dù Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí triệt tiêu một phần lực ép thì động tác của hắn vẫn bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Cảnh Ngôn quát to:
- Mở!
Nguyên khí trong vụ tuyền bỗng nổ tung tuôn trào ra, nguyên khí hung hăng bài trừ lực ép không gian xung quanh ra xa mấy thước.
Về mức độ nguyên khí hùng hậu Cảnh Ngôn không thua kém Triệu Chân Nghiêm là bao, so với khi đấu với Ngụy Chấn Chí thì nguyên khí của hắn đã tăng lên nhiều, có thể miễn cưỡng đối kháng lại Triệu Chân Nghiêm võ giả mới thăng cấp Tiên Thiên hậu kỳ, chênh lệch không quá lớn.
- Thiên Không Chi Dực!
Nương nguyên khí đẩy lực lượng trói buộc ra khoảng trống Cảnh Ngôn liền thi triển võ học Thiên Không Chi Dực.
Ngay lúc đó khe rãnh màu bạc từ không trung giáng xuống.
Có thể nói Cảnh Ngôn chậm một chút xíu là đòn công kích kia đã xé rách người hắn.
Sau khi thi triển Thiên Không Chi Dực thì Cảnh Ngôn để lại tàn ảnh trong không gian, công kích của Thiên Uyên kiếm pháp quét trúng tàn ảnh này.
Lực lượng hình thành công kích sát thương với Cảnh Ngôn thật sự chỉ sót lại một ít. Cảnh Ngôn chém ra kiếm quang màu đỏ đánh tan chút lực lượng sót lại.
Bùm!
Xung lực đáng sợ của Thiên Uyên kiếm pháp đập mạnh xuống đất.
Quảng trường này được xây bằng tài liệu là khoáng thạch phẩm chất rất cao, mức độ cứng rắn không thể nghi ngờ. Nhưng sau cú va chạm dưới đất để lại vết nứt kinh người, từ đó thấy được lực công kích của Triệu Chân Nghiêm khủng bố cỡ nào.
Cảnh Ngôn thầm hoảng sợ, sức chiến đấu của Triệu Chân Nghiêm khủng bố hơn đại trưởng lão Ngụy gia Ngụy Chấn Chí nhiều. Nếu Ngụy Chấn Chí đánh nhau với Triệu Chân Nghiêm thì người chết sẽ là lão.
Triệu Chân Nghiêm biến sắc mặt, con ngươi co rút:
- Cái gì?
Triệu Chân Nghiêm quyết tâm chém ra nhưng vẫn bị Cảnh Ngôn hóa giải.
Sao có thể? Làm sao Cảnh Ngôn tránh thoát lực lượng trói buộc của Thiên Uyên kiếm pháp được?
Triệu Chân Nghiêm sử dụng bí pháp Kim Phật Tẩy Lễ thì Thiên Uyên kiếm pháp dù là lực công kích thuần túy hay lực lượng trói buộc đều tăng mảng lớn. Vậy mà Cảnh Ngôn tránh thoát vào phút then chốt nhất. Trong khi né tránh tốc độ của Cảnh Ngôn mau kinh người, đó không phải tốc độ võ giả Tiên Thiên bình thường nên có.
Đầu óc xoay chuyển, Triệu Chân Nghiêm mơ hồ đoán Cảnh Ngôn có lẽ cũng tu luyện một loại bí pháp, bí pháp thân pháp, nếu không hắn chẳng thể có tốc độ kinh người như vậy.
Triệu Chân Nghiêm điên cuồng rống to:
- Chết! Chết cho ta!
Triệu Chân Nghiêm là võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ vậy mà không giết được một võ giả cảnh giới Tiên Thiên, đây đúng là sỉ nhục. Giờ dù Triệu Chân Nghiêm có thể giết Cảnh Ngôn cũng không đáng giá khoe khoang.
Xoẹt!
Kiếm quang màu bạc đáng sợ tràn ngập không gian.
Cảnh Ngôn nhanh nhẹn lướt tới:
- Trảm Nguyệt kiếm pháp mới!
Lực lượng trói buộc của Triệu Chân Nghiêm quá mạnh, Cảnh Ngôn tuy có Thiên Không Chi Dực nhưng tốc độ cũng bị hạn chế lớn, nên hắn phải đối mặt tình hình cực kỳ hung hiểm.
Đối diện Triệu Chân Nghiêm công kích điên cuồng, Cảnh Ngôn buộc phải thi triển thủ đoạn công kích mạnh nhất của ình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phập phập phập!
Màu bạc và đỏ đan xen vụt tắt.
Cảnh Ngôn và Triệu Chân Nghiêm đối chiến làm đám cường giả Tiên Thiên biến sắc mặt.
Đừng nói cường giả cảnh giới Tiên Thiên, dù là thành chủ Hoắc Xuân Dương, tộc trưởng Triệu gia Triệu Đương Nguyên cũng nín thở. Triệu Đương Nguyên đã tức giận xanh mặt.
Mắt Hoắc Xuân Dương bắn ra tia sáng.
Hoắc Xuân Dương không ngờ Cảnh Ngôn có thể đấu với Triệu Chân Nghiêm đến trình độ này, gã thấy mình đã coi thường hắn. Lúc trước Hoắc Xuân Dương cho rằng Cảnh Ngôn hành động theo cảm tính, có lẽ gã trách lầm hắn.
Cảnh Ngôn có thực lực chiến một trận với Triệu Chân Nghiêm! Võ giả nên có tinh thần đấu tranh, lúc trước Hoắc Xuân Dương khuyên Cảnh Ngôn vì cảm thấy hai bên cách biệt quá lớn. Có thể đấu tranh, nhưng nếu tự tìm đường chết thì không hay ho gì.
Lòng Cảnh Ngôn trầm xuống, mắt lóe tia sáng:
- Là lúc này!
Cảnh Ngôn đánh với Triệu Chân Nghiêm đã một thời gian, hắn luôn vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công tìm sai sót giấu trong kiếm pháp của đối phương. Giờ Cảnh Ngôn phát hiện một sai sót dễ phá Thiên Uyên kiếm pháp.
Kiếm quang đỏ chợt bắn ra, một điểm trong khe rãnh hình thành từ kiếm quang bạc run lên bị xuyên qua.
Kiếm quang đỏ xuyên qua kiếm quang xanh cực nhanh chém vào Triệu Chân Nghiêm.
Mắt Cảnh Ngôn nóng bỏng nhìn Trảm Nguyệt kiếm pháp mới của mình chém vào Triệu Chân Nghiêm.
Một kích này chắc sẽ làm Triệu Chân Nghiêm bị thương, chỉ cần tổn thương được đối phương thì thực lực sẽ suy yếu, sau đó tìm cơ hội đánh chết thoải mái hơn.
Triệu Chân Nghiêm giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Từ lúc đánh nhau đến lúc này Triệu Chân Nghiêm luôn đè đầu Cảnh Ngôn, mỗi tội hắn quá ngoan cường. Rất nhiều lần thoạt trông Cảnh Ngôn không chịu nổi nữa nhưng hắn luôn dùng thân pháp nhanh nhẹn né qua. Giờ võ học của Cảnh Ngôn xuyên qua Thiên Uyên kiếm pháp của gã.
Triệu Chân Nghiêm thấy kinh hoàng.
Kiếm quang của tiểu tạp chủng này rõ ràng không bằng Thiên Uyên kiếm pháp, nhưng vì sao có thể xuyên qua Thiên Uyên kiếm pháp?
Khi cảnh tượng này diễn ra, mọi người xoe tròn mắt, bọn họ cũng không ngờ biến đổi này.
Cảnh Ngôn khẽ quát:
- Chết đi!
Triệu Chân Nghiêm giật mình qua đi liên tục huơ pháp khí trường kiếm bạc, ánh sáng đen mờ phát ra từ người gã:
- Tiểu tạp chủng, ngươi cho rằng làm như vậy có thể tạo thành uy hiếp với ta? Ngươi quá ngây thơ rồi! Ta nói rồi, ngươi chỉ là phế vật trong mắt ta!
Cảnh Ngôn hơi giật mình:
- Cái gì?
Không ngờ Triệu Chân Nghiêm còn có loại bí pháp thứ hai. Ánh sáng vàng là một loại bí pháp, giờ ánh sáng thứ hai hiển nhiên là bí pháp loại thứ hai.
Đùng đùng đùng!
Kiếm quang đỏ bay tới trước mặt Triệu Chân Nghiêm, pháp khí trường kiếm bạc trong tay gã múa ra màn kiếm bạc lóe ánh sáng đen. Kiếm quang đỏ va chạm vào màn kiếm này không thể xuyên thủng nó, bị chặn lại.
Các cường giả cảm thán:
- Lại một loại bí pháp, Tường Đồng Vách Sắt!
- Triệu Chân Nghiêm tu luyện hai loại bí pháp, tuy bí pháp Tường Đồng Vách Sắt không trợ giúp cho công kích nhưng phòng ngự thì đến trình độ kinh người.
- Trận chiến này thật là phập phồng lên xuống.
Võ học của Cảnh Ngôn đánh xuyên võ học của Triệu Chân Nghiêm, nhiều người cho rằng gã sẽ bị thương. Không ngờ Triệu Chân Nghiêm còn có một loại bí pháp phòng ngự, khiến đòn công kích bất ngờ của Cảnh Ngôn không có hiệu quả.
Triệu Chân Nghiêm cười to bảo:
- Ha ha ha! Tiểu tạp chủng, ngươi nghĩ có thể đánh bị thương ta sao? Ta đứng yên mặc cho ngươi công kích cũng không thể tổn thương ta một li!
Ngoài miệng Triệu Chân Nghiêm dõng dạc nhưng suy nghĩ trong lòng hoàn toàn đổi khác, vì gã biết nếu không nhờ bí pháp Tường Đồng Vách Sắt thì lần này gã đã bị Cảnh Ngôn đánh lén tổn thương. Tức là lúc trước Triệu Chân Nghiêm hoàn toàn không để bụng, không xem Cảnh Ngôn làm rối uy hiếp nhưng hắn thật sự tạo thành uy hiếp đến gã.
May mắn Triệu Chân Nghiêm tu luyện bí pháp Tường Đồng Vách Sắt, gã cực kỳ tin tưởng vào phòng ngự của bí pháp này.
Thành chủ Hoắc Xuân Dương nhẹ lắc đầu nói:
- Rắc rối rồi, Triệu Chân Nghiêm còn tu luyện bí pháp Tường Đồng Vách Sắt, Cảnh Ngôn muốn bị thương hắn là vô cùng khó khăn.
Với ánh mắt của Hoắc Xuân Dương thấy lúc trước võ học của Cảnh Ngôn xuyên qua võ học của Triệu Chân Nghiêm là nhờ may mắn.
Hoắc Xuân Dương không ngờ rằng Cảnh Ngôn hiểu rõ điểm yếu của Thiên Uyên kiếm pháp, vì dù là gã cũng không thể trong thời gian ngắn tìm ra điểm yếu của võ học cực phẩm Thiên Uyên kiếm pháp. Bất cứ loại võ học nào đều có điểm yếu, võ giả nào cũng biết điều đó. Cảnh Ngôn có thể xuyên qua Thiên Uyên kiếm pháp chắc chỉ là trùng hợp đánh ra võ học trúng ngay điểm yếu của Thiên Uyên kiếm pháp, hắn rất may mắn.
Nhưng Triệu Chân Nghiêm tu luyện bí pháp Tường Đồng Vách Sắt, khiến vận may của Cảnh Ngôn không còn. Dù Cảnh Ngôn lại có cơ hội xuyên qua võ học Thiên Uyên kiếm pháp cũng không tạo uy hiếp lớn cho Triệu Chân Nghiêm.
Lữ Cầm nhỏ giọng nói:
- Triệu Chân Nghiêm muốn giết Cảnh Ngôn là rất khó.
Hoắc Xuân Dương lắc đầu nói:
- Thời gian ngắn thì khó nhưng đánh lâu thì... Triệu Chân Nghiêm dù gì là cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ.
Nghe Hoắc Xuân Dương nói câu đó Lữ Cầm hiểu ngay.
Đúng rồi, Cảnh Ngôn mới chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, Triệu Chân Nghiêm thì là Tiên Thiên hậu kỳ. Đánh lâu Cảnh Ngôn sẽ trước tiên không chịu nổi, nguyên khí không theo kịp thì Cảnh Ngôn có thể né nhanh như bây giờ không?
Lữ Cầm hồi hộp hơn.
Triệu Chân Nghiêm đánh nhau với Cảnh Ngôn cũng nghĩ đến điều này, gã thay đổi sách lược từ bỏ cách giết nhanh Cảnh Ngôn, gã nghĩ cách làm hắn tiêu hao nguyên khí. Chỉ cần cuối cùng giết Cảnh Ngôn thì kết quả sao cũng được.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai người vẫn đánh nhau nhưng số lần Triệu Chân Nghiêm thi triển Thiên Uyên kiếm pháp giảm bớt, Cảnh Ngôn liên tục công kích bằng Trảm Nguyệt kiếm pháp mới.
Triệu Chân Nghiêm cười nhạt thầm nghĩ:
- Tiểu tạp chủng, để xem ngươi có thể kiên trì bao lâu!