Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 117: Đi vào tội ác hiệp cốc




Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Đương nhiên nơi này không phải không có linh thú, chẳng qua số lượng khá ít.

Thông thường linh thú đẳng cấp càng cao phạm vi hoạt động càng rộng. Nhiều linh thú có ý thức lãnh địa chiếm một khoảnh đất thành lãnh địa của mình, nếu linh thú lạ hoặc nhân loại xâm nhập sẽ bị đuổi ra, hay thậm chí giết kẻ đã vào lãnh địa.

Linh thú quần cư là ngoại lệ.

Nên khi đi tới đây Cảnh Ngôn không dám lơ là, mắt thường không trông thấy, thậm chí không cảm nhận được tung tích của linh thú nhưng không có nghĩa là an toàn tuyệt đối.

Cảnh Ngôn cẩn thận tìm kiếm giây lát đã thấy lối vào Tội Ác Hiệp Cốc. Lối vào rất nhỏ, rộng hai thước, cao bốn, năm thước, nhìn từ bên ngoài giống cửa hang hơn.

Lối vào có tấm bia đá loang lổ màu đen khắc chữ Tội Ác Hiệp Cốc, nếu không thấy mấy chữ đó Cảnh Ngôn không chắc đây là lối vào Tội Ác Hiệp Cốc.

Cảnh Ngôn đứng bên ngoài cẩn thận tra xét giây lát, xác định không có nguy hiểm mới đi qua cửa vào.

Bỗng tầm nhìn rộng mở hơn nhiều, hai bên là vách núi cao vút đâm mây, đường dưới chân quanh co khúc khuỷu không ngừng kéo dài tới trước.

Lần đầu tiên Cảnh Ngôn đi vào Tội Ác Hiệp Cốc nên phải thật thận trọng tiến lên, qua khoảng một canh giờ sau hắn mới đi vào hai, ba dặm.

Cảnh Ngôn chợt cau mày vì thấy sương mù ngày càng dày đặc.

Đi vào Tội Ác Hiệp Cốc rồi bên trong có tia sáng, có thể thấy cảnh tượng xa chút. Nhưng càng vào sâu xung quanh nổi lên sương trắng, đi vào sâu thì sương đậm đặc hơn.

Cảnh Ngôn còn phát hiện địa hình luôn đi xuống, đến vị trí hai, ba dặm phỏng chừng thấp hơn mặt đất bình thường hơn mười thước.

Độ dốc xuống không lớn, làm người hầu như không nhận ra, nếu Cảnh Ngôn không có năng lực cảm giác rất mạnh e rằng cũng sẽ bỏ qua điều này.

Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:

- Không lẽ Tội Ác Hiệp Cốc kéo dài xuống lòng đất?

- A? Mễ Lam Thảo?

Cảnh Ngôn giương mắt lên chợt thấy trên vách đá mọc một gốc linh thảo.

Mễ Lam Thảo là một loại linh dược tam giai, đáng giá tới mấy trăm khối linh thạch.

Vèo!

Cảnh Ngôn lắc người đến bên cạnh Mễ Lam Thảo, vươn tay thu linh thảo này.

Tùy tiện vươn tay là kiếm được vài trăm khối linh thạch, tội gì không làm?

Võ giả bình thường không dám vào Tội Ác Hiệp Cốc khiến số lượng linh thảo ở đây khá nhiều. Nếu là bên ngoài linh thảo mọc chỗ dễ thấy thì đã không đợi đến lúc Cảnh Ngôn hái nó.

Grít grít!

Chợt một cái bóng màu vàng từ mé trong tảng đá bắn nhanh hướng Cảnh Ngôn.

- Ha ha ha!

Cảnh Ngôn liếc qua, Lưu Quang kiếm bắn ra kiếm quang cực kỳ chính xác đâm vào luồng sáng vàng.

Phập!

Grít grít!

Bóng vàng liên tục rít gào rớt cái bịch xuống đất.

Cảnh Ngôn nheo mắt nhìn Kim Tuyến Xà bị hắn chém đứt đôi vẫn mấp máy dưới đất:

- Kim Tuyến Xà, một loại linh thú ngũ giai.

Địa hình trong Tội Ác Hiệp Cốc cực kỳ phức tạp, một góc nào đó dễ bị bỏ qua rất có thể ẩn giấu linh thú siêu đáng sợ.

Kim Tuyến Xà dài cỡ nửa thước, thô bằng ngón út nhân loại, nó núp trong khe hở nham thạch làm võ giả nhân loại khó phát hiện. Nhưng ngũ giác của Cảnh Ngôn rất mạnh, khi Kim Tuyến Xà còn chưa tấn công hắn đã cảm ứng được dao động hơi thở của nó, hắn đang chờ nó chủ động công kích.

Cảnh Ngôn tùy tay chém một kiếm giết Kim Tuyến Xà nhìn như nhẹ nhàng, nhưng nếu đối tượng bị công kích là võ giả, dù võ giả này là Võ Đạo thất trọng thiên hay thậm chí là bát trọng thiên rất có thể bị nó cắn trúng. Kim Tuyến Xà có chất độc cực kỳ mãnh liệt, bị nó cắn trúng dù mang theo dược tề giải độc bên mình võ giả có năm mươi phần trăm xác suất chết tại chỗ.

Nếu không có dược tề giải độc thì hầu như chết chắc.

Từ đây đã rõ Tội Ác Hiệp Cốc hung hiểm thế nào.

Răng nọc là tài nguyên giá trị cao nhất trên người Kim Tuyến Xà, lên đến mấy trăm khối linh thạch.

Cảnh Ngôn dùng trường kiếm cắt răng nọc của Kim Tuyến Xà sau đó nhanh chóng rời đi, tiếp tục vào sâu trong Tội Ác Hiệp Cốc.

Thời gian qua mau, chớp mắt đã hơn mười ngày.

Trong hơn mười ngày qua Cảnh Ngôn giết mười mấy con linh thú. Nếu không phải Cảnh Ngôn cố ý né qua một số linh thú thì con số linh thú bị giết nhiều gấp một, hai lần.

Giờ Cảnh Ngôn đã hiểu tại sao võ giả dưới cảnh giới Tiên Thiên không dám vào Tội Ác Hiệp Cốc.

Nơi này hơi bị nhiều linh thú cao cấp, trong số linh thú bị Cảnh Ngôn giết có ba linh thú thất giai.

Linh thú thất giai là khái niệm gì?

Linh thú tứ giai có lực công kích bằng võ giả nhân loại cảnh giới Võ Đạo thất trọng thiên. Linh thú ngũ giai nếu đấu đơn có thể giết đa số võ giả nhân loại cảnh giới Võ Đạo bát trọng thiên. Linh thú lục giai làm võ giả nhân loại Võ Đạo cửu trọng thiên nuốt hận tại chỗ. Linh thú thất giai, không khoa trương khi chúng hầu như ngang ngửa võ giả nhân loại cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ.

Võ giả nhân loại dưới cảnh giới Tiên Thiên đi vào Tội Ác Hiệp Cốc làm sao sống ra ngoài được? Trừ phi siêu may mắn không đụng phải linh thú thất giai hay linh thú càng đáng sợ hơn, nếu không hầu như chết chắc. Đội mạo hiểm đông thành viên, ví dụ như Liệt Diễm nếu dám vào sâu Tội Ác Hiệp Cốc mấy chục dặm thì ít nhất mất hơn một nửa người hoặc toàn quân bị diệt.

Trong hơn mười ngày qua Cảnh Ngôn phát hiện nhiều linh thảo, cộng lại cỡ mấy chục gốc nhưng hầu như là linh thảo cấp thấp tức nhất giai, nhị giai, tam giai. Trong đó chỉ có một gốc là linh thảo tứ giai, thuộc loại giá trẻ nhất, mới có một ngàn khối linh thạch.

Cảnh Ngôn không cho rằng nguyên nhân vì giá trị của Tội Ác Hiệp Cốc không lớn, hắn cảm giác tuy mình đã vào sâu hơn trăm dặm nhưng mới chỉ là một phạm vi nhỏ so với toàn bộ Tội Ác Hiệp Cốc.

Cảnh Ngôn hơi sốt ruột, vì hắn chưa tìm ra Tử Huân Hoa cần thiết.

Tử Huân Hoa tuy chỉ là linh thảo tam giai nhưng không thể mua ngoài chợ, Cảnh Ngôn quyết phải có được nó. Tử Huân Hoa ở trong chợ giá cao bao nhiêu nhưng đối với Cảnh Ngôn thì nó vô giá.

Đến vị trí này Cảnh Ngôn càng cẩn thận hơn, lỡ xuất hiện linh thú bát giai, thực lực như hắn cũng không chịu nổi.