- --o0o---
Tại một địa phương khác bên trong di chỉ.
Mặt đất nơi này đã thành bùn nhão do máu từ các thi thể chảy ra, trên mặt đất thì thể khắp nơi, đa phần những thi thể này đều bị một kiếm chém làm đôi, , chết đến không thể chết lại. Hiển nhiên những kẻ này gặp phải địch nhân mạnh quá mức bản thân.
Nhìn quần áo trên người những thi thể này thì liền có thể biết được thân phận của bọn họ, tất cả đều là người của Lam Gia. Lại nhìn về cách đó không xa trận chiến vẫn đang diễn ra, hơn 300 người của Lam Gia đang bị 20 người của Thái Gia vây giết.
20 người của Thái Gia đều là cường giả vương cấp sơ kì(Tinh Vương Tiên Cảnh sơ kì), còn bên Lam Giả chỉ có 6 người. Sáu người kia thì có một người là trung kì, vì có người này là trung kì nên bên phía Lam Gia mới không bị diệt ngay lập tức.
Tuy không có bị diệt ngay lập tức nhưng số lượng người chết đi vô cùng nhiều, cứ sau một hô hấp là lại có một đám tộc nhân Lam Gia chết đi. Nhìn tình thế này không qua bao lâu tất cả những người Lam Gia ở đây đều phải chết.
Tiên thuật thần thông nổ vang, xen lẫn những tiếng kêu thảm thiết, cùng với đó là những tiếng mắng chửi.
" Thái Gia các người đây là phá hư quy củ, các ngươi vậy mà lại xuống tay với tiểu bối. Các ngươi đây là muốn chiến tranh giữa hai gia tộc có phải không? "
Tiếng gầm vang dội, mang theo sát ý, nộ ý kinh người. Nhưng cũng vào lúc này một âm thanh lạnh lùng mang theo sự xem thường từ bên phía đội ngũ Thái Gia vang lên.
" Chiến tranh, nực cười. Lam Gia là cái thá gì. Hừ. Hôm nay lão già ngươi phải chết, không chỉ ngươi phải chết mà tất cả người của Lam Gia đi vào trong này cũng phải chết. Hừ. Đến lúc đó Lam Gia còn cái gì để chiến với Thái Gia chúng ta. "
Cùng lúc này một người khác lạnh lùng nói:
" Nói nhảm nhiều với lão già này làm gì, giết. "
Vừa dứt lời thì tất cả bên phía người của Thái Gia dốc toàn lực ra tay, ngay lập tức áp lực lên đám người Lam Gia tăng thêm gấp mấy chục lần. Ngay lập tức số người chết bên phía Lam Gia tăng nhanh, từ hơn 300 người nhanh chóng còn 200 người, 100 người, cuối cùng chỉ còn vài chục người. Bên trong đám người này còn Lam Thiên là kì lân tử của Lam Gia.
Khi nhân số chỉ còn vài chục người thì lão giả có tu vi Tinh Vương Tiên Cảnh trung kì dứt khoát buông tha đối thủ sau đó bắt lấy Lam Thiên bỏ chạy, hắn biết làm như vậy thì những người khác đều phải chết nhưng hắn có ở lại thì cũng chỉ là góp thêm một cái xác mà thôi, vì vậy hắn quyết định lựa chọn buông bỏ.
Người Lam Gia thấy lão giả mang theo Lam Thiên bỏ chạy thì kinh hoàng nhưng ngay sau đó bọn họ liền hiểu ra. Mấy tên Tinh Vương Cảnh lúc này có hai tên đuổi theo lão giả, còn lại 3 người thì lao về phía địch nhân hét lớn:
" Ta chết các ngươi cũng đừng nghĩ sống khá giả."
Ngay khi hắn hét lên thì những thành viên khác thuộc Lam Gia cũng điên cuồng, cả đám đều không muốn
nữa bắt đầu tự bạo.
" Ầm ầm ầm.... Ầm ầm ầm.."
Vụ bạo tạc sinh ra làn sóng năng lượng mạnh mẽ lan ra bốn phương tám hướng khiến cho đám người Thái Gia sắc mặt xanh lét, một người nhịn không được chửi tục.
" Mẹ kiếp, đám người Lam Gia đều là lũ điên."
Cả đám đành phải nhanh chóng lui về phía sau không dám tiếp tục truy kích. Vì nơi đây là di chỉ có không gian chi lực đặc biệt khiến cho vụ tự bạo của đám Tinh Vương Tiên Cảnh uy lực giảm đi 3 phần, vụ tự bạo chỉ có thể làm cho đám người Thái Gia chật vật một chút, chứ không thể làm bị thương hay giết được người nào.
Nhưng nhờ có đám tộc nhân không tiếc hi sinh cả mạng sống, tranh thủ thời gian quý giá giúp cho mấy người còn lại chạy thoát, Lam Thiên nhìn thấy vô số tộc nhân vì mình mà không tiếc tự bạo thì hai mắt hắn đỏ thẫm, dù là người vô tình thì lúc này thấy một màn như vậy cũng phải cảm thấy đau lòng, huống chi hắn lại là người có tình có nghĩa.
Hận ý của hắn với người của Thái Gia lúc này đã đạt tới đỉnh điểm, hắn rất muốn lúc này quay lại chém giết tất cả những kẻ kia nhưng hắn bất lực, hắn không có sức mạnh chém giết những người kia,không những không có sức mạnh có thể chém giết vương giả của Thái Gia mà ngay cả lực lượng bảo vệ bản thân hắn cũng không có. Hắn lúc này cũng chỉ có thể cắn răng.
......
Bốn người bị thương nặng nên tốc độ không nhanh, đã vậy bọn họ còn không may gặp phải một cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh trung kì của Băng Lam Tộc. Vì để cầm chân người này mà hai tên Tinh Vương Tiên Cảnh sơ kì của Lam Gia không tiếc tự bạo.
Nhờ có hai người này mà lão giả của Lam Gia mới có thể một lần nữa thoát khốn mang theo Lam Thiên chạy đi.
Thấy hai người lại một lần nữa bỏ chạy thì người của Thái Gia cùng cao thủ của Băng Lam Tộc cũng đuổi theo, bộ dạng nếu không giết được hai người thể không bỏ qua.
.........
Liên tục đào mệnh, thương thế trên người của lão giả Lam Gia càng thêm nghiêm trọng, dần dần tốc độ của hắn ngày càng chậm lại. Cảm nhận được địch nhân đuổi phía sau càng ngày càng gần thì hắn không khỏi cười thảm.
Ngay lúc hắn cười thảm thì hắn cảm nhận đằng trước có người, đã vậy lại khí tức không hề yếu. Hắn mang theo hi vọng duy nhất vọt thẳng về phía trước. Hắn cầu nguyện rằng người phía trước là người của Lam Gia, nếu là người của Lam Gia thì hắn cùng Lam Thiên còn có một đường sinh cơ, nếu là người của Thái Gia thì hắn chắc chắn phải chết.
.......
Vì là liều mạng nên tốc độ của hắn tăng nhanh lên không ít. Nhưng khi hắn nhìn thấy người phía trước con đường thì sắc mặt hắn trở nên ảm đạm, trong lòng hắn cười thảm nói:
" Ông trời không muốn ta sống. Hai lần gặp đều là người của địch nhân."
Hắn lúc này cũng không có chạy tiếp mà dừng lại, hắn cười khổ nói với Lam Thiên:
" Đại công tử, hôm nay hai người chúng ta hẳn không thể rời đi nơi này rồi. Nhưng trước khi chết cũng phải để cho đám cẩu vật Thái Gia này trả một cái giá lớn."
Nghe ông lão nói vậy thì người Thái Gia đang chặn đường phía trước cười lạnh:
" Lam Thần, ngươi toàn thịnh ta còn không sợ, ngươi bây giờ đã thành bộ dạng này lại còn muốn cắn ta. Đến đến, lại đây cắn ta một cái xem nào, xem là răng người sắc hay giầy ta bền."
Cùng lúc này đám người Thái Gia ở phía sau cũng đuổi tới, cả đám đều dùng ánh mắt xem thường cùng giễu cợt nhìn hai người.
Nhưng vào đúng lúc này một cột ánh sáng màu xanh sáng lên, cùng lúc đó hai thân ảnh hiện ra.