(
Ngay lúc Xuân Đức vừa mới tiến lên định sưu hồn cái con tôm bự này sau đó ăn thịt thì ở phụ cận phía nam có người xuất hiện. Ánh mắt của Xuân Đức ngay lập tức hướng về phía bên đó nhìn lại, vừa nhìn lại hắn liền đã thấy một thanh niên có bộ dạng âm trầm, trên người này mặc đạo bào của Lam Gia, khóe miệng còn đang chảy máu. Hiển nhiên tên này mới vừa giao thủ với ai đó bị thương.
Lúc Xuân Đức nhìn thấy thanh niên kia thì thanh niên kia cũng nhìn thấy hắn, ban đầu người kia nhìn thấy hắn thì ngạc nhiên sau đó là vui mừng, hắn nhanh chóng chạy nhanh về phía bên này. Vừa chạy đến bên này nhìn thấy tên cự hán đang nằm trên mặt đất liên tục sùi ra bọt máu thì vô cùng kinh ngạc nói.
" Hắc Sứ."
Xuân Đức thấy tên này biết được cái con tôm vừa bị hắn hạ độc thì bình thản hỏi:
" Ngươi biết tên này."
Người thanh niên kia lúc này mới nhớ là mình còn chưa chào Xuân Đức, lúc này hắn nhanh chóng hành lễ nói:
" Thiên Thú Đường Lam Đằng xin chào hộ thần đại nhân. "
Sau khi hành lễ xong thì hắn liền nhanh chóng nói ra thân phận của con tôm bự:
" Thưa tiền bối. Người này vãn bối biết, hắn là Hắc Sứ một trong những cánh tay đắc lực của Hắc Vương, hắn là người của Hắc Vương Cung."
Xuân Đức nghe nói thì biết tên này cũng không phải là tôm bên trong cái di chỉ này mà là từ bên ngoài tới, hắn lúc này đã lờ mờ đoán ra được cái gì. Để nghiệm chứng suy đoán của mình hắn ngay lập tức tiến hành sưu hồn đối với tên này.
" Bụp "
Chỉ mới vừa sưu hồn được một chút thì đầu tên này liền nổ tung, Xuân Đức thấy cảnh này thì sắc mặt vẫn như thường, dù sao hắn cũng đã có được những thông tin cần thiết.
Đầu tên đại hán nổ tung thì hắn ngay lập tức biến về bản thể là một con tôm bự tổ chảng, chiều dài ít nhất cũng phải 10 mét, toàn thân được bao bọc bởi lân phiến màu đen sáng bóng, vừa nhìn liền đã biết là đặc sản rồi, ăn vào chắc chắn rất ngon.
Xuân Đức lúc này nhìn qua Lam Đằng hỏi:
" Ngươi thích ăn hải sản không? "
Lam Đằng nghe vậy thì có chút không hiểu vì sao, hắn lúc này theo bản năng nói: " Có."
Xuân Đức nghe vậy thì cười nói:
" Vậy ngươi có nhiệm vụ nướng con tôm lớn kia lên. Làm nhanh đi."
Lam Đăng nghe Xuân Đức nói vậy thì hai mắt phát sáng, đến lúc này hắn liền hiểu được lời của Xuân Đức là sao rồi. Hắn lúc này vâng vâng dạ dạ sau đó nhanh chóng lấy ra dụng cụ để chuẩn bị nướng cái tên Hắc Sứ kia.
Xuân Đức nhìn tên này lấy ra từ bên trong nhẫn chứa đồ dụng cụ nấu ăn thì không khỏi kinh ngạc hỏi:
" Ngươi hẳn là rất có đam mê nấu ăn đi."
Lam Đằng một bên vừa chuẩn bị, một bên nói:
" Vâng tiền bối, vãn bối là một trong 12 tiên trù của Lam Gia. Vì muốn đột phá cảnh giới trù thần nên vãn bối mới xin được đi vào bên trong di chỉ này, mong muốn tìm được mấy loại tiên thảo trong truyền thuyết."
Nghe đến hai từ " Tiên Trù " thì Xuân Đức liền nổi lên hứng thú, hắn lúc này tìm một nơi ngồi xuống, vừa quan sát cách nướng hải sản của Lam Đằng vừa hỏi:
" Sau này có thời gian ngươi có thể hay không dạy ta nấu ăn, ta rất thích nấu ăn nhưng tay nghề không được tốt cho lắm."
Nghe đến Xuân Đức cũng có hứng thú với nấu ăn thì Lam Đằng ngay lập tức hưng phấn nói:
" Tiền bối cũng thích nấu ăn sao, nếu như tiền bối muốn học nấu ăn thì vãn bối nhất định sẽ dạy. "
Nhưng vào lúc này Lam Đằng bỗng nhiên dừng lại động tác của bản thân, hắn lúc này nhìn qua Xuân Đức nói:
" Tiền bối, người không cảm thấy ngạc nhiên sao? Vì sao nơi này lại có người có Hắc Vương Cung. Băng Lam Tộc với nhân tộc chúng ta tuy không phải như nước với lửa nhưng cũng hiếm khi lui tới với nhau. Chưa lần nào vãn bối thấy người của Băng Lam Tộc cũng tham gia vào việc của hai đại gia tộc chúng ta."
Xuân Đức đương nhiên là hiểu ý tên này muốn nói cái gì, hắn cười nói:
" Ngươi hoài nghi là Thái Gia bắt tay với Băng Lam Tộc chứ gì. Đúng vậy không?"
Lam Đằng sắc mặt có phần ngưng trọng gật đầu. Xuân Đức thấy vậy thì cười nói:
" Biết rồi thì có làm được gì. Lần này đi vào trong này hẳn có không ít người của Hải Tiên Tộc đi. Đã vào trong này thì phải tùy vào số mệnh của mỗi người. Cũng giống như tên Hải Sức hay Hắc Sứ gì đó, đường đường cũng là Tinh Vương Tiên Cảnh trung kì giờ không phải đang trên giá nướng sao. Ha ha."
Xuân Đức đương nhiên là không nói thật rồi, lúc trước hắn sưu hồn tên kia biết được một phần kế hoạch của đám Băng Lam Tộc, tuy chỉ biết được một phần nhưng với khả năng suy luận của hắn thì hắn đơn giản liền có thể đoán ra gần như toàn bộ kế hoạch của đối phương.
Lam Đằng nghe vậy thì cũng khẽ giật mình, hắn cảm thấy lời của Xuân Đức thật đúng. Đi vào trong này thì phải tùy vào số mệnh của bản thân.
" Tiền bối dạy phải."
Nói xong thì hắn lúc này lại bắt đầu chuyên tâm vào việc nấu ăn của bản thân. Xuân Đức nhìn thấy vậy thì cảm thấy tên này rất giống một tên dở hơi, bất chợt nghi ngờ sau đó thì làm bộ dạng nghiêm túc suy tư, bây giờ mới bị hắn nói có một câu thì lại làm ra bộ dạng thông hiểu toàn bộ. Đời đúng là không thiếu loại người, người kiểu gì cũng có thể tìm thấy.
......
Tên Lam Đằng này có một chút dở hơi nhưng về tài nghệ nấu ăn thì đúng là không thể chê vào đâu được. Cái con tôm bự kia bị tên này chế biến một chút đã biến thành một con tôm nướng ngọt tuyệt. Xuân Đức chỉ ăn một nửa con tôm lớn kia, nữa còn lại thì cho Lam Đằng.
Lam Đằng được hắn chia cho một nữa thì vô cùng vui vẻ, hắn liên tục cảm tạ. Sau khi cả hai đã ăn uống no đủ thì Lam Đằng lúc này mới dẫn đường cho Xuân Đức đi tới lối vào khu vực bên trong của di chỉ. Tất cả mọi người lúc ban đầu sau khi bước qua cánh cổng ánh sáng thì đều được truyền tống đến khắp nơi bên trong khu vực ngoại vi của di chỉ.
Vì lối vào khu vực bên trong của di chỉ rất nhiều nên không qua bao lâu thì Lam Đằng đã tìm thấy một cái, cả hai người nhanh chóng theo con đường mòn đi sâu xuống lòng đất, đi tới khu vực bên trong của di chỉ.
Trên đường đi cũng không có gặp nguy hiểm gì cả, với tu vi của Xuân Đức cùng Lam Đằng đều là vương giả cảnh giới thì ở khu vực bên ngoài này không một thứ gì có thể uy hiếp đến hai người bọn họ. Một đường không dừng bước, rất nhanh thì hai người đã đi vào khu vực bên trong của di chỉ nằm sâu dưới lòng đất.
Vừa đi vào trong này thì hai người liền đã gặp phải người của Thái Gia.