Cân Cả Thiên Hạ

Chương 935: Những kẻ không may




Sau khi Bóng Ảnh rời đi rồi thì trong căn phòng chỉ còn lại mình Xuân Đức cùng đám tiểu khí linh. Xuân Đức lúc này nhìn qua mấy tiểu khí linh khẽ mỉm cười sau đó thì nhắm mắt lại nằm nghỉ ngơi. Mấy ngày nay vì trợ giúp Sói Mập cùng Huyết Vận khiến hắn tiêu hao linh hồn lực khá lớn nên bây giờ hắn mới cảm thấy mệt mỏi như vậy.

Vừa nhắm mắt lại thì hắn liền chìm vào ngủ say. Vì có Vũ Y nơi đây hắn cũng không cần quá lo lắng, hắn cũng có thể yên tâm ngủ ngon.

- --o0o---

Trong khi Xuân Đức nơi đây vui vẻ hưởng thụ cuộc sống thì ở ngoài kia có những kẻ đang phải cong mông lên mà chạy trốn.

Đám người Long Tộc sau ba ngày bám theo huyết điệp thì cũng tiến vào khu vực thứ 2 của Bàn Long Quy Khư. Vừa vào khu vực thứ 2 thì đám người này liền bị vô số vương cấp âm quỷ để mắt tới những ỷ vào có nhân số đông cùng với ba người Long Thần, Long Bạch cùng Điệp Vũ là những cường giả đỉnh cấp nên đội ngũ này không thèm để ý mà một đường thẳng tiến.

Có thể bọn họ nghĩ địa kiếp lần này cũng giống như mấy lần khác nếu có khác biệt thì cũng không quá lớn nhưng bọn họ nào ngờ địa kiếp lần này chính là một lần tai kiếp hiếm có.

Mới đầu những người này cũng ngang ngược như ở khu vực ngoại vi, gặp phải " Tổ Quỷ " nào thì liền ra tay tiêu diệt " Tổ Quỷ" đó, thu hoạch âm châu cùng những thứ hữu ích. Trong ngày đầu tiên khi tiến vào khu vực thứ 2 này thì số lượng tài vật mà bọn họ thu được vượt qua ba ngày trước cộng lại. Trên mặt người nào người nấy ai cũng hiện lên nét hưng phấn không thôi.

Nhưng đến ngày thứ 2 thì bọn họ liền hối hận rồi, bọn họ không ngờ lại bị đám âm quỷ phục kích. Hàng tỷ con âm quỷ vô thanh vô tức hình thành một biển âm quỷ bao lấy mấy trăm người bọn họ vào bên trong khiến cho cả đám đều lạnh cả sống lưng, tuy bọn họ có gần 50 vị Tinh Vương Tiên Cảnh, mấy trăm vị cường giả Thần Quân Tiên Cảnh cùng nửa bước vương giả nhưng đứng trước biển âm quỷ nhìn không thấy phần cuối cũng khiến cho cả đám tuyệt vọng.

Đã vậy bên trong biển âm quỷ kia cũng có không ít những tồn tại khiến cho cả đám cũng cảm thấy ớn lạnh, ngay lập tức những người này liền làm ra quyết định, bọn họ chọn một phương hướng sau đó cứng rắn lao ra bên ngoài.

Sức mạnh của mấy chục vị vương giả cùng hàng trăm Thần Quân Tiên Cảnh kết hợp lại với nhau khiến cho đám âm quỷ đông nhung nhúc ở xung quanh chưa tới gần đã hóa thành thịt nát, sau đó lại hóa thành âm khí tiêu tán.

Nhưng số lượng âm quỷ quá nhiều, bọn họ vừa dùng thuật pháp giết chết một mảng lớn thì ngay lập tức lại có đám âm quỷ xung quanh bổ sung vậy, vì thế tốc độ lao ra khỏi biển âm quỷ vô cùng chậm chạp nhiều lúc còn bị đám âm quỷ vương cấp đánh lén khiến cho cả đội ngũ không tiến mà còn lui lại.

Người ta có câu nước chảy đá mòn, đám âm quỷ dùng thi thể để mài mòn tiên lực của những người nơi đây, dưới cường độ chiến đấu cao thì không bao lâu những tên Thần Quân Tiên Cảnh là những kẻ đầu tiên nằm xuống. Thi thể của bọn hắn nhanh chóng biến thành thức ăn cho đám âm quỷ.

Có người chết đi, lực lượng phòng hộ của giảm xuống, đám âm quỷ lúc này thấy vậy thì lại càng hung mãnh tấn công, rất nhanh lại có thêm người nằm xuống. Khi đội ngũ của đám người Long Tộc còn chưa đi được 2/3 thì đội ngũ lúc trước bây giờ chỉ còn chưa đến 30 người.

Nhìn thấy tình huống càng ngày càng bết bát thì ba người Long Thần, Long Bạch cùng Điệp Vũ đều sốt ruột sau đó cả 3 người đồng thời thi triển ra tiên đạo sát chiêu mạnh mẽ nhất. Những tu sĩ theo bên cạnh cũng không tiếc hao tổn cũng thi triển ra chung cực bí thuật mạnh nhất của bản thân.

Đám người này sau khi đánh cược liều mạng một phen thì cũng lao ra khỏi được vòng vây của đám âm quỷ, không nhưng thoát khỏi được vòng vây của đám âm quỷ mà những kẻ này còn cắt đuôi được đám âm quỷ kia.

Lúc này đây đội ngũ 21 người của Long Tộc đang tại trên vùng biển phía bắc của Bát Hung Hải, cả đám lúc này đang trên một hòn đảo lớn đơn độc nằm giữa biển khơi, sau khi cử ra vài người canh gác thì những người còn lại tranh thủ trị thương.

Ba người Long Thần, Long Bạch cùng Điệp Vũ lúc này đang khoanh chân ngồi xếp bằng bên trong một động phủ, sắc mặt cả ba đều trắng bệch, hiển nhiên cả ba đều bị thương không nhẹ.

" Khục Khục."

Bỗng nhiên một âm thanh ho khan vang lên, ông lão mặc bạch y lúc này liên tục ho ra máu tươi. Ở bên cạnh Long Thần cùng Điệp Vũ đồng thời mở mắt ra. Nhìn thấy Long Bạch như vậy thì cả hai đều lo lắng hỏi thăm:

" Huynh đệ ngươi không sao chứ? "

" Long Bạch tiên hữu không bị làm sao chứ? "

Long Bạch sau khi ho xong một tràng, sắc mặt lão ta có chút trắng xám, hắn lúc này nở một nụ cười khổ nói:

" Cưỡng ép thi triển bí thuật đến 3 lần, bị phản phệ thế này đã là nhẹ rồi. Không ngờ bây giờ Bàn Long Quy Khư so với trước kia còn nguy hiểm hơn. Chúng ta lần này lỗ mãng rồi."

Điệp Vũ lúc này cũng xin lỗi nói:

" Cũng là do huyết đẹp của ta, nếu không vì nó thì chúng ta cũng không có chọn lựa hướng đi như vậy. Hai hai vị tiên hữu thành ra dạng này. Thành thực xin lỗi hai vị, trở về tông môn ta sẽ đền bù cho hai vị."

Long Thần lúc này xua tay nói:

" Điệp Vũ tiên tử nói quá lời rồi, việc này là do hai người bọn ta liên lụy tiên tử mới phải. Nhưng việc này cũng không phải là vấn đề quan trọng gì, quan trọng lúc này là làm sao để khôi phục lại một chút sau đó phản hồi Thăng Tiên Tông, thương thế của chúng ta thế này nếu như ở lại đây sẽ vô cùng nguy hiểm. Không may gặp tên kia thì với trạng thái lúc này của ba chúng ta có muốn chiến một trận cũng khó."

Cả hai người Điệp Vũ cùng Long Bạch nghe vậy cũng là gật đầu, Điệp Vũ lúc này nhẹ giọng an ủi nói:

" Ta đã gửi tin cầu cứu đến Tống Thanh cùng Tịnh Liên, với bổn sự của hai người kia thì rất nhanh cho thể đến đây, tới lúc đó chúng ta cũng không cần quá lo lắng nữa. Bây giờ chúng ta tranh thủ thời gian khôi phục đi, đề phòng có tình huống bất ngờ diễn ra."

Hai người khác nghe vậy thì trong mắt liền xuất hiện một tia vui mừng, bọn họ cũng biết Tống Thanh cùng Tịnh Liên là người nào, hai người kia cũng là cường giả giống như bọn họ, có hai người kia ở đây thì an toàn của cả 3 người liền được đảm bảo.

Tiếp theo đó ba người liền tranh thủ trị thương, có điều bọn họ trị thương chưa được bao lâu thì cả ba lại một lần nữa mở mắt ra, ba người nhìn nhau một cái, bọn họ đều nhìn thấy trong mắt nhau sự kinh ngạc nhưng sau đó cả ba đều lắc đầu khẽ cười rồi lại tiếp tục nhắm mắt trị thương.