Cân Cả Thiên Hạ

Chương 931: Một đám không có chất dinh dưỡng




Sau khi nói chuyện vui đùa với nhau một lúc lâu thì mọi người mới tản đi ra. Sói Mập cùng với Huyết Vận được nghỉ ngơi sớm, ăn chơi một ngày để chuẩn bị cho ngày mai ngâm nước thuốc, còn về phần Xuân Đức thì đi lo nước ngâm cho Sói Mập cùng Huyết Vận. Vũ Y đương nhiên là vẫn đi theo Xuân Đức để phụ việc rồi.

......

Lúc này đây Xuân Đức đang ở bên cạnh một cái bể tắm rất lớn, cẩn thận chọn lựa ra một ít dược thảo sau đó ném vào trong bể, bể tắm này cũng khá lớn đủ cho cả 10 người vào tắm cũng không thấy chật. Nước ở bên trong bể tắm hoàn toàn là do tiên khí từ bên trong tiên thạch tích tụ mà thành.

Xuân Đức mới kiếm được số tiền lớn nên lại quyết định tiêu xài hoang phí một phen, nói thực cái cảm giác nghiền nát tiên thạch ra rất thú vị. Từ lần trước dùng tiên thạch để luyện khí hắn lúc này đâm ra nghiện việc tự tay nghiền nát tiên thạch.

Cảnh này mà để cho người khác nhìn thấy thì khối người đau lòng mà chết. Không nói đến số lượng tiên thạch bị nghiền nát mà chỉ riêng tiên thảo thôi, mỗi một gốc ở bên ngoài cũng là cái giá trên trời, tài sản tích góp cả đời của một tên Hằng Quân Tiên Cảnh cũng chưa chắc có thể mua được, vậy mà Xuân Đức ném vào trong bể như ném rác vậy, thấy thiếu thiếu hắn lại bốc vài nắm ném vào.

Vũ Y ở bên cạnh nhìn thấy Xuân Đức liên tục bỏ tiên thảo vào bên trong bể nước thì có hơi lo lắng nói:

" Anh hai, nhiều như vậy liệu Tiểu Kim cùng Tiểu Vận có chịu đựng được không. Em sợ hai người bọn họ không chịu nổi dược lực mạnh như vậy đâu. "

Đang lựa tiên thảo, Xuân Đức lúc này cũng không có ngẩng đầu lên, hắn khẽ cười nói:

" Yên tâm đi, ở trong cái bể này đã có trận pháp điều hòa dược lực rồi, sẽ không xảy ra vấn đề. Với những tiên thảo anh lựa chọn đều có tính lành nên cũng không có nguy hiểm gì cả. Với lúc hai người mập mạp cùng Tiểu Vận ngâm mình thì anh sẽ ở đây trông mà, lo gì."

Vũ Y khẽ "A " lên một tiếng, nàng cười nói:

" Hì, em lại lo lắng không đâu rồi."

Nhếch mép khẽ cười, Xuân Đức nói:

" Có quan tâm thì mới lo lắng, cái này là tự nhiên mà có gì đâu. Mà đúng rồi lần này chúng ta lấy được từ địa bàn Long Tộc có thứ gì đặc biệt đáng giá không? "

Vũ Y lúc này có phần buồn chán nói:

" Một đám không có chất dinh dưỡng, cả một tộc vậy mà không có nổi một thanh thượng phẩm tiên khí. Chỉ có lèo tèo vài thanh tiên khí trung cấp, còn về phần hạ phẩm thì nhiều lắm phải có tới 100 thanh. Về phần áo giáp thì lại rất ít, còn về phần những thứ lung tung khác thì nhiều lắm, em ngại kiểm kê. Đang đợi anh tỉnh lại dùng phụ trợ hệ thống đây."

Gật gật đầu Xuân Đức ôn hòa nói:

" Ừ, công việc vậy cứ để cho hệ thống phụ trợ làm cho nhanh, anh chỉ là muốn hỏi xem có thứ gì đáng giá không thôi chứ việc lặt vặt vậy em không cần lo. Mà em cảm thấy bộ đồ lần trước anh làm cho thế nào? "

Vũ Y cười hì hì nói:

" Không quá thoải mái nhưng cũng được, dù sao thì có vẫn hơn không mà. Hì hì. Khi nào anh lại làm cho em một bộ mới nữa đi."

Xuân Đức lúc này ngẩng đầu lên nhìn Vũ Y, hắn lườm con bé này một cái sau đó lại quay về với công việc của bản thân. Vừa chọn lựa tiên thảo hắn vừa nói:

" Nâng cấp lên thôi chứ làm nguyên một bộ mới hao tốn quá, tiện thể mới lấy được mấy kiện trung phẩm vũ khí từ Long tộc anh sẽ giúp em đúc luyện lại một bộ mới, với còn phải làm cho Bóng Ảnh một bộ nữa. Thở dài, hai đứa đúng là phá của."

Vũ Y nghe vậy thì liền phồng má lên, bộ dạng có chút bất mãn, ngay lúc nàng đang định nói cái gì thì chợt thấy thần sắc Xuân Đức khẽ đổi. Nàng có chút nghi ngờ hỏi:

" Làm sao vậy anh hai? "

Xuân Đức lúc này ngưng chọn lựa tiên thảo, lấy ra từ trong nhẫn chứa đồ một cái ngọc giản truyền tin, hắn dùng hồn niệm nhanh chóng quét qua, ngay sau đó thì hắn liền nở một nụ cười nhạt.

" Cầm lấy mà xem, nếu em buồn chán có thể ra ngoài chơi."

Vừa nói Xuân Đức vừa vứt cho Vũ Y cái ngọc giản truyền tin đang cầm, Vũ Y lúc này liền đưa tay bắt lấy, sau đó nàng cũng nhanh chóng dùng hồn niệm tra xét thông tin bên trong, sắc mặt của nàng càng ngày càng trở nên lạnh hơn.

Sau khi xem xong thì nàng cười nói:

" Dạo này tâm tình của em đang tốt không muốn giết chóc quá nhiều, đợi khi nào em buồn bực sẽ ra chơi với bọn chúng. Bây giờ cứ để bọn chúng chơi với đám hung vật nơi đây đi. Chơi với đám âm quỷ hẳn sẽ rất thú vị."

Xuân Đức gật đầu:

" Sao cũng được, anh dạo này tâm tình cũng tốt nên cũng lười chơi cùng với đám kia. Mà anh mới có một ý này em muốn nghe không? "

" Anh nói đi." Vũ Y nói.

Xuân Đức cười tà nói:

" Chúng ta gia nhập Thăng Tiên Tông chơi một thời gian, sau đó mượn nhờ dịch chuyển trận pháp nơi đó truyền qua châu khác, chứ anh tính nếu như chúng ta mà cứ dùng sức mà phi hành hay là dùng truyền tống cự ly tầm trung thì phải mất cả chục năm chắc mới đến được Ma Giới quá."

Nhưng vừa nói xong thì hắn lại lắc đầu nói:

" Thôi, theo anh thấy thì chỉ cần em cùng Tiểu Vận gia nhập là được rồi, anh thì miễn đi, thời gian kia để anh luyện khí cùng tu luyện thì tốt hơn nhiều. Chán cái cảnh tông môn lắm rồi. "

Vũ Y nghe Xuân Đức không muốn cùng mình thì liếc xéo một cái rồi nói:

" Việc mình không muốn lại bắt em gái đi làm, quả đúng là anh trai tốt ha."

Xuân Đức cười cười nói ;

" Là anh thấy em suốt ngày ru rú một mình nên anh để cho em tiếp xúc với người ngoài, tạo cơ hội cho em hòa đồng với mọi người đó mà. Chứ anh sợ để em cứ một mình thế này thì đáng lo lắm. hắc hắc."

Vũ Y nghe vậy thì khẽ " xì " một tiếng sau đó liền nở một nụ cười. Tiếp sau đó hai anh em lại nói chuyện với nhau rất lâu, rất lâu. Mãi cho đến khi Vũ Y có việc riêng phải giải quyết thì hai người mới tách ra.

Sau khi chuẩn bị xong bể nước để ngâm cho Sói Mập cùng Huyết Vận thì Xuân Đức liền đi nấu cơm. Thực ra hắn bây giờ cũng chẳng cần ăn cơm lắm, cắn nuốt sinh mệnh của kẻ khác là cũng đủ khiến hắn thỏa mãn rồi. Hắn nấu cơm chẳng qua là hứng thú nhất thời mà thôi.

Trong lúc vừa nấu cơm thì hắn cũng tranh thủ kiểm kê lại tài sản mà hắn thu được ở Long Tộc lần này. Đừng nhìn hắn lúc này trong tay đang nắm một khối tài sản khổng lồ nhưng chẳng mấy chốc thì hắn lại sẽ nghèo thôi. Tốc độ kiếm tiền của hắn rất nhanh nhưng tiêu tiền thì càng nhanh hơn.