- --o0o---
Thời gian mới đó lại đi qua vài ngày. Nhưng trong vài ngày này tình thế đã cực kì nguy cấp. Âm quỷ vừa từ bên trong hung địa đi ra bên ngoài thì liền tấn công vào Bàn Long Thành.
Diện tích của Bàn Long Thành là vô cùng lớn, cao thủ nhiều như kiến nhưng số lượng của âm quỷ cũng nhiều không kém, hơn nữa đám này lại đã có trí khôn. Nên việc đối phó với bọn chúng là không dễ dàng một chút nào.
Sau vài cuộc chiến thủ thành thì số lượng cao thủ của Bàn Long Thành đang ngày càng giảm sút còn số lượng của âm quỷ đang ngày càng tăng lên, liên tục có âm quỷ từ bên trong hung địa tràn ra bên ngoài khiến cho âm quỷ càng ngày càng đông, càng ngày càng chiếm ưu thế trước nhân tộc. Không riêng gì nhân tộc mà các chủng tộc khác cũng vậy.
Điều may mắn duy nhất tính đến thời điểm này là âm quỷ từ bên trong hung địa đi ra bên ngoài thì đều bị thiên địa áp chế, đi càng xa hung địa thì bọn chúng càng yếu. Lợi dụng điểm yếu này của quỷ vật nên các chủng tộc mới có thể chống đỡ được trước đám âm quỷ kia.
- --o0o---
Sau 7 ngày giao tranh liên tục nổ ra. Nhân tộc đang yếu thế trước quỷ vật, trong giao tranh cao thủ của nhân tộc liên tục vẫn lạc khiến cho bọn họ càng đánh càng yếu, lực lượng phòng thủ đã là rất mỏng nếu như tình trạng này còn kéo dài thêm một vài ngày thì rất có thể Bàn Long Thành sẽ thất thủ, đến lúc đó chính thức sẽ là một hồi đại tai kiếp nạn. Khi đa phần tu sĩ trung giai, hoặc sơ giai bên trong Bàn Long Thành đều không phải là đối thủ của quỷ vật.
Một khi để quỷ vật tràn vào bên trong thì những người này sẽ biến thành bữa ăn dành cho quỷ vật mà thôi. Tình thế của Bàn Long Thành lúc này có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc.
Cũng vào cái thời điểm mà Bàn Long Thành sắp không giữ nổi, có nguy cơ thành hủy người vong này thì Xuân Đức cũng quyết định hành động. Hắn vốn dĩ muốn hành động từ mấy ngày hôm trước nhưng hắn lại suy nghĩ lại, hắn muốn cho đám người kia ở trong tình thế không còn con đường nào để đi, chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của hắn.
.......
Đêm hôm đó, Xuân Đức thu dọn mọi thứ, thay đổi hình dạng bản thân, mang theo Vũ Y tới gặp đám người kia một chuyến, chuyến đi lần này chắc chắn hắn sẽ đạt được mục đích của bản thân. Chỉ có điều là theo cách nào mà thôi.
Cũng không cần phải đi đâu qua xa, vì trọng điểm tấn công của đám âm quỷ nằm ngay tại thành tây cũng là khu vực ở gần nơi Xuân Đức ở lại trước kia.
Sau khi bay lên trên cao không trung, hắn cùng Vũ Y đồng thời tán phát ra hồn niệm khủng bố của bản thân, không một chút kiêng dè gì quan sát ở khắp nơi. Hồn niệm của cả hai người quét qua từng nơi có tu sĩ trấn giữ.
Bình thường buổi tối là thời gian của đám âm quỷ nhưng hôm nay không biết vì sao mà lại không nhìn thấy đám âm quỷ kia công thành, khắp nơi là một mảnh yên bình.
Vì bây giờ là thời điểm nhạy cảm nên mọi nơi đều có người giám sát, ngay khi hai người Xuân Đức cùng Vũ Y không kiêng dè gì dùng hồn niệm quét qua, xem xét mọi nơi thì liền bị người phát giác. Ngay lập tức liền có cao thủ vương cấp xuất hiện.
Liên tiếp từ các nơi khác nhau, 4 đạo ánh sáng vạch phá trời đêm bay thẳng về phía hai người Xuân Đức cùng Vũ Y đang đứng. Tốc độ của những đạo ánh sáng kia là cực kì nhanh, vừa mới thấy ở cuối chân trời thì không qua vài chục cái hô hấp sau thì đã liền xuất hiện ở 100 mét đối diện.
Ánh sáng tán đi lộ ra thân ảnh của 4 người, bốn người này đều là nam tử. Bọn họ mặc đạo bào phân biệt là người của bốn đại siêu cấp gia tộc Cửu, Chí, Tôn, Long. Đối diện với Xuân Đức cùng Vũ Y thì bốn người này đều lộ ra thần sắc đề phòng. Cẩn trọng đánh giá 2 người.
Sau một hồi xem xét lần nhau, xác định được là Xuân Đức cùng Vũ Y đều không có ác ý. Lúc này đây một trung niên mặc đạo bào của Tôn Gia cẩn trọng nói:
" Không biết hai vị tiên hữu danh xưng là gì? Vì sao lại xuất hiện tại nơi này? "
Vũ Y đứng phía sau Xuân Đức lúc này thay mặt Xuân Đức đứng ra nói chuyện:
" Danh xưng thì chúng ta không cần phải nói ra. Các ngươi chỉ cần biết chúng ta lần này tới đây là muốn giúp các ngươi đẩy lùi âm quỷ là được. Nhưng muốn chúng ta xuất lực thì cũng phải cần nhìn xem thành ý của các ngươi."
Nghe tới Vũ Y vừa mới nói chuyện đã đề cập ngay tới vấn đề âm quỷ thì những người khác đều nâng cao tinh thần. Bốn người nhìn nhau một cái đều nhìn ra được trong mắt nhau sự nghi hoặc, khẽ gật đầu một cái, lúc này một người khác thuộc Long Gia chắp tay nói:
" Mặc dù còn chưa biết nhị vị tiên hữu là ai nhưng ta thay mặt cho toàn thể mọi người trong Bàn Long Thành cám ơn nhị vị tiên hữu, nơi đây không tiện nói chuyện, nói như nhị vị không ngại của thể theo bốn người chúng ta đi tới tổng bộ nói chuyện một chuyến."
Người này nói chuyện cực kì uyển chuyển, không lộ ra một chút sơ hở gì. Vũ Y nghe vậy thì nhìn qua Xuân Đức, thấy Vũ Y nhìn qua thì Xuân Đức khẽ cười cười sau đó nhẹ gật đầu, từ đầu tới cuối hắn đều không nói lời nào.
Được Xuân Đức đồng ý, Vũ Y nhìn bốn người khác nói đúng một từ:
" Được."
Tiếp sau đó Xuân Đức cùng Vũ Y bay theo bốn người khác đi tới tổng bộ chiến đấu của Bàn Long Thành lúc này.
.....
Thời gian không qua bao lâu thì hai người Xuân Đức cùng Vũ Y đã tới tổng bộ chiến đấu lâm thời của Bàn Long Thánh địa.
Gọi là tổng bộ chiến đấu nghe có vẻ hoành tráng chứ thực ra nơi đây chỉ là một ngọn núi lớn, bên trên xây dựng một nơi ở lại tạm thời mà thôi. Nơi được xây dựng cũng vô cùng đơn giản, chỉ là một cái hoa viên rộng lớn bên trên đỉnh núi, có một cái bàn dài cùng vô số ghế ngồi mà thôi.
Khi hai người Xuân Đức cùng Vũ Y đến nơi này thì ở nơi đây cũng có đến 25 người đang ngồi đợi sẵn từ trước, việc hai người bọn họ xuất hiện đã làm kinh động đến người khác,những người kia cũng rất nhanh biết được mục đích của Xuân Đức nên đã đi tới nơi này đợi sẵn.
Nhìn thấy nơi đây nhiều người như vậy thì Xuân Đức cũng không có lấy làm ngạc nhiên. Đây là điều hắn dự đoán từ trước.
Ngay khi 2 người xuất hiện thì những người khác cũng đều dùng ánh mắt dò xét nhìn qua bên này. Nhưng Xuân Đức cũng không có để ý đến những ánh mắt của những người này, mà ánh mắt hắn nhìn về một ông lão đang ngồi ở chủ vị.
Ông lão kia cũng cảm nhận được ánh mắt Xuân Đức đang nhìn mình. Ngay lập tức ông lão cũng nhìn qua bên này, ánh mắt của hai người giao nhau trên không trung. Sau khi đánh giá nhau một lúc thì cả 2 đồng thời nở một nụ cười.
Những người khác thấy một màn như vậy thì hai mặt nhìn nhau không hiểu ra làm sao.