Cân Cả Thiên Hạ

Chương 493: Linh hồn chia làm 2




Bên ngoài diễn ra việc gì thì Xuân Đức không biết nhưng bên trong thế giới linh hồn của hắn lúc này đang xảy ra một việc kì quái. 

Trong thế giới linh hồn của hắn lúc này tồn tại đến 2 Xuân Đức, một Xuân Đức ôn hòa, thân thiện, trên mặt lúc nào cũng có nụ cười ngốc ngốc còn một người khác cũng là hắn trên mặt cũng cười đùa vui vẻ nhưng ai cũng có thể cảm nhận được khí thế lăng lệ, sát ý ngút trời đang ẩn sâu bên trong người của hắn. 

Thực chất đây là một loại di chứng mà bí pháp tạo phân thân Bóng Ảnh gây nên Linh Hồn Phân Liệt, có điều linh hồn của Xuân Đức có đôi chút đặc biệt, linh hồn hắn ngày trước đã dung nhập thêm một cái linh hồn khác chính là Trương Đức của Trương Gia, tên thiên tài xui xẻo nằm giường 20 năm. 

Mặc dù dung nhập với nhau nhưng Xuân Đức cũng không có lựa chọn cắn nuốt linh hồn của tên kia mà chờ một ngày có khả năng một lần nữa chia cắt linh hồn ra làm hai, rồi phục sinh tên kia. Đi mòn dép tìm không thấy biện pháp không ngờ vô tình lúc tạo ra Bóng Ảnh lại đạt thành kết quả. 

Cũng vừa lúc trước uống thêm ít rượu đặc chế của Tuyết Anh khiến cho linh hồn hắn thúc đẩy then chốt khiến chia tách làm 2 phần. 

Bên trong thế giới linh hồn, ngôi nhà của các khí linh.... 

Xuân Đức đang ôm mấy tiểu khí linh nhìn Trương Đức đối diện nói: 

" Cảm nhận thế giới bên ngoài sau quãng thời gian dài trầm miên cảm thấy thế nào? Mà chúng ta cũng nên quy định tên gọi một chút sau này cho dễ bề nói chuyện, lúc ta chết đi thì cũng đã hơn 20 gần 30 rồi nên suy ra ta lớn hơn ngươi một chút vì vậy ta sẽ làm lão đại của ngươi, có ý kiến gì không? " 

Trương Đức hình dạng thiếu niên nương nương khang nhìn giống như con gái, y hệt cái thân thể ban đầu của hắn ( Cái thân thể mà lúc ban đầu Xuân Đức tới dị giới đoạt xá), lúc này hắn vui vẻ gật đầu: 

" Không sao cả, dù sao ta cũng nhỏ hơn làm lão nhị cũng tốt. Lúc nãy ở bên ngoài có nhìn một chút cảm thấy rất thỏa mãn, tự mình trải nghiệm vẫn là tốt nhất nhưng cái thân thể này của đại ca mạnh quá ta chỉ có thể duy trì được gần một tiếng thì không chịu nổi. Đáng tiếc à. " 

Xuân Đức bình thản nhìn hắn nói: 

" Có gì đâu mà đáng tiếc, đợi một thời gian sau đại ca ta nhờ ông bạn Vô Địch làm lại cơ thể cho thằng em, mà chú em thích vẫn là huyết mạch vốn có từ mẹ nuôi cùng cha nuôi hay là huyết mạch của đại ca." 

Trương Đức nghe vậy thì vui mừng ra mặt, hắn dung nhập với linh hồn của Xuân Đức nên rất nhiều chuyện hắn biết được, hắn cũng biết huyết mạch của Xuân Đức không chỉ một loại, cái nào cái nấy đều khủng bố dị thường, suy tư một chút hắn nói: 

" Vậy đại ca giúp ta dung nhập một nữa huyết mạch cả mẫu thân cùng phụ thân cùng với Địa Ngục Thiên Long của đại ca nhé. Đệ cũng muốn sau này làm cường giả lợi hại như đại ca vậy." 

Xuân Đức đang đùa nghịch với mấy khí linh nghe vậy thì khoát khoát tay nói:

" Giấc mơ là tốt nhưng mơ như vậy có hơi xa vời rồi, tính cách của chú em anh lại không biết sao, giết người cũng không dám giết lấy đâu ra làm cường giả cho được, nhớ ngày trước vừa dung nhập với chú em lúc ta cầm kiếm giết người thì cảm nhận chú em kháng cự mãnh liệt, tí nữa là khiến ta treo rồi." 

Trương Đức nghe vậy thì ngượng ngùng gãi đầu nói: 

" Đó đâu phải lỗi do đệ, tại trước đây đệ chưa lần nào giết người nên vậy thôi mà, thời gian dài ở bên cạnh đại ca tràng cảnh gì mà không thấy, đệ bây giờ rất có lòng tin à." 

Xuân Đức nhếch mép cười nói: 

" Có lòng tin thì ta cho đệ mượn thân thể của ta ra ngoài chém giết một ít đấy, luyện trước cho quen, cũng vừa lúc đi ra cứu giúp vị tỷ tỷ Ngọc Điệp của đệ đi. Hắc hắc. Đại ca ta thấy cô nàng đó rất không tệ." 

Cảm nhận thấy nụ cười Xuân Đức có phần tà ác Trương Đức liền biết đại ca mình suy nghĩ gì rồi, hắn liền phủ nhận nói: 

" Không có chuyện đó đâu, đại ca đừng có đoán mò." 

Xuân Đức thấy thằng cu này chưa gì đã phản bác thì cho hắn một cước nói: 

" Gái xinh thằng nào không thích, thích thì thích thôi có gì mà phải phủ nhận. Chú em là người tốt sau này con bé Ngọc Điệp lấy được chú em đó là phước chín đời rồi. " 

Trương Đức bị đá lăn vài vòng nhưng hắn cũng không có tức giận hay gì mà ngồi dậy kì quái nhìn Xuân Đức hỏi: 

" Mà đại ca sao ngươi không lấy vợ đi à nha. Cứ vậy sống một mình không cô đơn sao? " 

Nghe vậy Xuân Đức nhếch mép nói: 

" Quan điểm của anh khác chú em, anh không tin đàn bà cũng không thích sống chung với một người đàn bà cả đời, nếu chỉ là quan hệ tình dục một chút vui đùa thì được. Chú em cứ có vợ đi liền biết ấy mà. Mà thôi đi ra ngoài giúp đỡ nàng dâu tương lai đi." 

Trương Đức cũng hiểu một phần tính cách của Xuân Đức nên hắn mĩm cười không nói thêm gì nữa, gật đầu rồi sau đó biến mất. 

........... 

Ở bên ngoài. 

Bên ngoài đang đánh nhau lớn, hai phe nhân số cách xa nhau nhưng thực lực lại sàn sàn nhau. bên phe Huyết Nguyệt Tông có phòng cụ cường đại khiến cho bên phe Tiêu Dao Tông công kích không mang lại tác dụng quá lớn. 

Thân thể Xuân Đức mới được Trương Đức khống chế, đang nằm yên thì hai mắt giật giật vài cái rồi mỡ ra, vừa ngồi dậy hắn đã nói: 

" Cái thân thể này của đại ca quá kinh khủng, cường độ linh hồn của ta lúc này đã ngang bằng với một Hằng Quân Cảnh sơ kì vậy mà chèo chống không nổi, như thế này nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì một tiếng." 

Đang lúc này thì âm thanh của Xuân Đức truyền vào linh hồn Trương Đức: 

" Không cần lo lắng, chú em cứ việc vui đùa còn linh hồn suy kiệt có đại ca ta trong này lo cho. Đảm bảo cho chú em nhảy nhót ít nhất cũng bốn năm ngày. Hồng Hồng cùng với A Khờ sẽ bảo vệ đệ nên cứ thoải mái đi." 

Trương Đức nghe vậy thì vui vẻ. " Cảm ơn đại ca." 

Hắn đứng dậy vận động một chút, xương cốt kêu rắc rắc vài tiếng Trương Đức nhìn lên trời cao nơi đang có cuộc giao tranh, hắn cảm khái: 

" Nếu ta có thực lực như hiện giờ thì trước kia cũng không bị những tên đó bắt đi lại còn hạ nguyền rủa khiến ta từ một thiên tài trở thành một phế nhân. Nhưng đúng là trong cái rủi có cái may, hơn trăm năm sau ta bây giờ cũng là một cường giả à." 

Hồng Hồng ở trên vai nghe vậy thì không nhịn được đã kích nói: 

" Cái gì mà cường giả chứ nếu không phải có pa pa thì ngươi treo lâu rồi, còn với cái linh hồn yếu đuối của ngươi thì ta thổi một hơi cũng tán." 

Hồng Hồng rất ngạo kiều nói bên tai Trương Đức, Trương Đức nghe thế thì chỉ cười khan, hắn không phủ định lời nói của Hồng Hồng, quả thực Hồng Hồng bây giờ có năng lực phun một hơi liền chết hắn.