Cân Cả Thiên Hạ

Chương 411: Mộ Dung Yến Nhi




Cô gái này tên Mộ Dung Yến Nhi là đại tiểu thư của Mộ Dung gia tộc, thế lực lớn nhất lôi thành, cũng là thế lực lớn nhất Nam Phương vực quần. 

Tên béo Vương tài cũng không có giấu làm của riêng mà nhanh chóng lấy ra số linh thạch lúc trước Xuân Đức đưa cho. 

Dùng thần thức kiểm tra Mộ Dung Yến Nhi cũng không nhịn được động dung nói: 

" Là ai mà lại đưa cho người nhiều như vậy? " 

Vương Tài cũng kính nói: 

" Là một vị đại nhân mới vào uống rượu, vị đại nhân kia để tiểu nhân đi tìm hiểu một cái Gia Cát gia tộc ở Nam Phương Vực Quần chúng ta." 

Mộ Dung Yến Nhi nổi lên hứng thú nói: 

" Dẫn ta đi gặp người kia." 

........ 

Dưới sự dẫn đường của Vương mập, Mộ Dung Yến Nhi thấy được thân ảnh Xuân Đức đang ngồi nơi đó. Xuân Đức ngồi ở đó tỏa ra một loại khí tức thập phần khiến người ta sợ hãi không dám tới gần, sợ tới gần sẽ là sự bất kính với hắn. 

Mộ Dung Yến Nhi cũng bị tác động nhưng nàng cắn răng tiến lại gần Xuân Đức. Nàng đứng trước mặt Xuân Đức nói: 

" Ta là Mộ Dung Yến Nhi ta có thể ngồi đây được sao? " 

Xuân Đức đang nhìn về nơi xa nghe vậy thì thu hồi ánh mắt, hắn nhàn nhạt liếc nhìn Mộ Dung Yến Nhi một đôi con người màu xám tỏa ánh sáng u âm của sự tử vong cùng tĩnh mịch. Chỉ vừa tiếp xúc với ánh mắt này nhoáng một cái mà Mộ Dung Yến Nhi như cảm thấy mình bị luân hồi chết đi sống lại mấy kiếp.

" Ngồi." 

Xuân Đức cũng không nhiều lời, không hiểu sao qua bao nhiêu năm rồi mà hắn vẫn không thích giao tiếp với nữ nhân nếu không phải người mà có mối quan hệ với hắn hoặc là người thân thì hắn hầu như không bao giờ tiếp xúc với nữ nhân khác. 

Được Xuân Đức cho phép, Mộ Dung Yến Nhi lúc này mới dám ngồi xuống, ở cạnh Xuân Đức nàng đặc biệt cảm thấy áp lực. Những lời muốn nói trước đây lúc này cũng không biết làm sao mở lời. Tình huống có chút lúng túng, nàng thì ngồi đó xoắn xuyết còn người ngồi đối diện nàng thì bình bình đạm đạm uống rượu như không có chuyện gì. 

Đang lúc nàng muốn mở miệng thì từ bên dưới lầu đi lên 4 người, tất cả đều làm thanh niên tuấn tú, lịch sự, nho nhã. Bên ngoài là vậy còn bên trong thì cũng chỉ bọn họ mới biết. Vừa đi lên bốn người này ánh mắt đều nhìn về phía Mộ Dung Yến Nhi nhưng khi bọn họ thấy nàng cùng một thiếu niên lạ mặt uống rượu thì không khỏi nhăn mày lại. 

Đang lúc này thì bọn họ lại thấy thiếu niên kia đứng dậy còn Mộ Dung Yến Nhi thì vẫn ngồi nguyên ở nơi đó. Trong 4 tên có một tên mặt như quan ngọc tay cầm quạt xếp tiến lên một bước ngăn cản đường đi của Xuân Đức nhưng vừa tiến lên bị Xuân Đức nhìn qua một cái tên này lập tức lui về chỗ cũ, trên đầu hắn lấm tấm mồ hôi. 

Đợi khi Xuân Đức rời đi một lúc lâu tên kia mới dám thở ra một hơi, bị mấy người bạn bên cạnh nhìn mình với ánh mắt quái dị tên này mặt cũng có chút nóng lên. Hắn không ngờ đường đường là một thiên tài ghi danh trên tiềm long bảng vậy mà chỉ bị đối phương liếc nhìn một cái liền sợ hãi thành bộ dạng này. 

Xuân Đức đi rồi Mộ Dung Yến Nhi lúc này mới chú ý đến mấy người tới đây, bốn người này nàng đều biết, bọn họ đều là con em đại gia tộc, đều là thiên tài của Nam Phương Vực. Mấy con ruồi này hàng ngày đều bám lấy nàng không rời, không biết làm sao mà mỗi khi nàng ra ngoài thì chưa được bao lâu thì đám này đã tới. 

Rất nhanh nàng đã thấy bốn người đi thẳng về phía mình, nàng trong lòng có chút chán ghét những người này. Đang lúc này bên dưới đường phố một mảnh náo động. Mộ Dung Yến Nhi cũng ngó đầu ra nhìn xuống, vừa nhìn xuống nàng liền thấy người thanh niên vừa nãy đang ngồi cùng nàng bây giờ đang bị mười tên linh giả cảnh vây xung quanh. 

.......... 

Xuân Đức lúc này đi ra gặp phải một tên đầu óc có vấn đề, không biết vì sao mà tên con em này lại đặc biệt muốn làm nhục hắn cho hả cơn giận. Chắc có lẽ mới bị vợ cắm sừng cũng nên. 

Một tên Linh Giả Cảnh ( Đẳng cấp tu sĩ ở Phong Linh Đại lục) đỉnh tiêm nhìn Xuân Đức quát: 

" Còn không mau quỳ xuống xin lỗi thiếu gia nhà chúng ta.Ngươi muốn cả gia tộc của ngươi gặp đại nạn sao? " 

Cũng không có phản ứng gì quá lớn Xuân Đức cứ như vậy bước qua mấy người đi về một phương hướng khác. Đợi Xuân Đức đi một hồi lâu sau thì nguyên cả đám mấy tu sĩ vây xem hắn ở xung quanh cùng mấy kẻ chặn đường hắn đều biến thành từng điểm tinh quang màu đỏ lấp lánh phiêu tán trong thiên địa. 

Những kẻ bên trong các cửa hàng gần đó thì âm thầm may mắn vì không ra góp cái gì náo nhiệt. Ở tầng trên tửu lầu Mộ Dung Yến Nhi thấy một màn như vậy thì không khỏi động dung, người nắm giữ sức mạnh như vậy há cho những người khác khinh nhờn. 

Nàng thì kinh ngạc còn bốn tên thanh niên bên cạnh nàng thì kinh hồn, bọn chúng đang may mắn vì lúc trước không có trêu chọc tên sát tinh kia. Trêu chọc tên sát tinh kia chết cũng không biết là chết như thế nào. 

......... 

Buổi sáng sớm hai ngày hôm sau. 

Xuân Đức lại một lần nữa ghé thăm cái tửu lâu to nhất lôi thành này. Hắn vừa tới thì tên mập Vương Tài liền đi ra bẩm báo. 

" Đại nhân việc ngài căn dặn đã có kết quả. Đây là tất cả những tin tức mà đại nhân cần." 

Vương Tài đưa cho Xuân Đức một cuốn vở nhỏ bên trong có ghi những gì liên quan tới Gia Cát gia tộc. Xem xong một lượt Xuân Đức thỏa mãn gật đầu hắn khẽ cười nói:

" Rất không tệ, đây là thù lao của ngươi." Xuân Đức lại lấy ra mấy cuốn công pháp tu chân cùng vài kiện đạo khí ném cho tên Vương Tài. 

Có thông tin rồi hắn cũng nên ly khai nơi đây. Hắn trực tiếp dịch chuyển đi xa. Theo thông tin ghi bên trong cuốn vở nhỏ thì cái gia tộc Gia Cát kia cũng thuộc cái gì bát đại thế gia, mà bát đại thế gia này lại nằm trong quản hạt của Kinh Vân Tông. 

" Mong là con thỏ nhỏ chết bầm kia không chạy đi đâu bằng không ta lại phải tiếp tục đi tìm."