Cân Cả Thiên Hạ

Chương 406: Năm mươi năm sau, rời đi gia tộc




Cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc, vô ưu vô lo kéo dài gần 50 năm, có Mộng Điệp Tinh Quân ở Thiên Long Thành vô tình khiến cho Thiên Long Thành biến thành một trung tâm kinh tế, nơi giao thương, buôn bán của võ giả trong thiên hạ. 

Thiên Long Thanh qua đi 50 năm đã biến thành một thế lực đỉnh tiêm ở Thiên Long Vực, còn Trương Gia thì trở thành một thế lực lánh đời thần bí có tứ phẩm thế lực đứng phía sau. 

Ngày hôm nay sau khi thông báo với mọi người mình sắp rời đi,Xuân Đức lại một lần nữa để lại một khối tài sản khổng lồ cho Trương Gia, vô số linh thạch từ thấp tới cao, công pháp cùng binh khí lấy được từ các tông môn bị diệt cũng để lại cho mọi người. Thêm vào đó Xuân Đức còn để lại cho phụ thân hắn Trương Thành một con khôi lỗi sống Tinh Quân Cảnh đỉnh tiêm cùng hai con sơ kì, việc này chỉ có hai người bọn họ biết. 

Sống 50 năm ở nơi này coi như cũng có một chút tình cảm với cái gọi là quê hương. Hắn cũng tập hợp mấy gia tộc bên trong Thiên Long Thành cho bọn họ một ít đồ đạc lung tung, với hắn là lung tung nhưng với những gia tộc kia không món nào không phải bảo vật trấn tộc. 

Cùng đó hắn cũng bố trí mười mấy cái siêu cấp trận pháp thủ hộ Thiên Long Thành những trận pháp này nếu khởi động thì có thể dễ dàng diệt sát bất cứ tên Tinh Quân Cảnh sơ kì nào, ngoài mấy cái sát trận thì Xuân Đức còn tạo thêm vài cái trận pháp áp chế, đề phòng mấy tên cao thủ đau bi đánh nhau trong thành gây thiệt hại quá lớn. Cuối cùng là mười đội hộ vệ thành có một tên Bất Diệt Cảnh hậu kì là đội trưởng còn lại đều là Bất Hủ Cảnh. 

Trương gia nắm trong tay mấy cái sát trận còn các gia tộc khác thì nắm phòng hộ trận. Với lực lượng như thế này Thiên Long Thành nếu không gặp phải cái gì đả kích to lớn thì nhiều vạn năm sau vẫn cứ như vậy trường tồn. 

Xuân Đức rời đi cũng không có làm đình đám gì mà chỉ là trong gia tộc cùng mọi người ăn một bữa cơm, chúc nhau mấy lời chúc tốt lành, sau đó là khăn gói lên đường thôi. Cuộc đời tu sĩ còn dài sau này còn nhiều cơ hội gặp lại nên mọi người cũng không thương tâm gì, chỉ là có chút không nỡ xa nhau mà thôi. 

........... 

Trên đường trở về Ác Ma Thành. 

Ngồi trên Ma Lang Vương, Xuân Đức cảm thấy có chút luyến tiếc cuộc sống ở nơi đó, cuộc sống an bình hiếm hoi trong cuộc đời. 

50 năm hắn cũng không thay đổi gì cả.Hình dáng Xuân Đức cùng mọi người sau mấy chục năm vẫn thế, mấy nha đầu Heo Con vẫn vậy, vẫn ngắn một khúc, vẫn là tiểu hài tử. 

Năm mươi năm trôi qua cái Ma Long Đại lục này cũng không có phát sinh cái gì quá lớn, duy chỉ có đám tu sĩ là thay đổi thật nhiều, thiên địa, đại thế biến đổi tu sĩ bây giờ cũng đã đạt tới cảnh giới cao chưa từng có. 

50 năm trước khắp cả cái đại lục mấy chục tỷ dặm cũng không quá mấy vạn người, vậy mà bây giờ đã đông như kiến. Ở một nơi phồn vinh một chút có thể tùy tiện thấy được. Duy chỉ có cường giả Tinh Quân Cảnh là vẫn hiếm có, thi thoảng mới gặp một người. Dù sao đột phá cũng không phải lần nào cũng thành công, mà không thành công thì chết. 

Làm quái gì không thành công thì trùng tu lại, cái đó là trường hợp hiếm hoi rồi. Cái khoảnh khắc biến đổi kia khi thành công thì thăng hoa, không thành công thì triệt để tử vong. Cơ hội chỉ có một lần, không được liền chết. 

Vì vậy trên cái thế giới rộng lớn này người chết vì chiến tranh không có mấy mà chết vì đột phá thất bại mới là chủ yếu. Ở cấp thấp thì đứt kinh mạch mà chết, lên cao một chút thì bạo thể mà chết,cao hơn chút nữa thì hình thần đều diệt. 

......... 

Ác Ma Chi Thành-01 ban đêm, bên trong chủ điện. 

" Ngươi cũng chịu được bỏ về, nói đi liền đi 50 năm, sao không đi luôn đi."--- Đây là tiếng nói của Tà Long. 

Xuân Đức cũng chỉ cười không phản bác gì, hắn đứng dậy nói: 

" Thôi đi ăn cơm đi, lâu lâu mọi người cùng nhau ăn một bữa cho vui, mấy người chúng ta uống ít rượu rồi nói chuyện sau." 

Nghe vậy Tà Long, Đại bạch cũng đứng lên đi theo. 

......... 

Bên trong không gian vong linh tầng 3. 

Xuân Đức, Tà Long, Đại Bạch ngồi một bàn, còn lại mọi người ngồi một bàn. Không khí trong lành hơi hơi lạnh khiến cho tinh thần con người ta cảm thấy thoải mái. 

Uống một hớp rượu Xuân Đức hỏi: 

" Tình huống mấy năm này sao rồi? Có gì biến đổi không? " 

Đại Bạch đặt chén xuống nói: 

" Cũng không có gì biến đổi lớn cả, chỉ có tình hình chiến tranh là bên chúng ta đang ăn ít thiệt thòi mà thôi. Mấy đại chủng tộc cùng với phe liên minh Diệt Ma hợp nhau đối phó chúng ta nên mười năm gần đây tỉ lệ tử vong của đám khôi lỗi tăng lên 2 thành." 

Xuân Đức kì quái nói: " Sao kì vậy? Đám khôi lỗi sống kia còn chưa chết hết sao? Ta tưởng bọn chúng phải chết sạch từ lâu rồi chứ." 

" Không có, đám khôi lỗi sống của ngươi rất bá đạo, không những siêu cường sức khôi phục vậy mà có thể hấp thụ sát khí để tấn cấp. Lúc nào ngươi có thời gian rảnh thì ra mà nhìn một chút, còn gần 600 triệu tên, tên nào tên nấy sát khí quấn thân, một đám đứng chung thì sát khí nhuộm đỏ cả một mảnh luôn." --- Tà Long nói xong lại uống một chén. 

Xuân Đức gật đầu: " Thì ra là thế, cái này chắc hẳn bọn chúng đang tu hành sát đạo. Ngày trước chỉ là chồng vào đầu óc bọn chúng một đám kí ức vậy mà không ngờ kết quả lại ra ngoài dự kiến. Thế bên kia có những thế lực khác ở các tinh vực lân cận đến chia tí xương không? " 

" Có tới hai lần nhưng bị các thế lực khác giết sạch, giết đến không còn một ai về cầu cứu luôn. Hai lần bọn chúng đi tới nơi đây đều là vô tình gặp được nên nhân thủ không có mấy, Ác Ma Điện chúng ta cũng thả một vài tên quay về báo tin nhưng mà mấy tên kia đi mãi mà chẳng thấy đem người tới báo thù."--- Đại Bạch nói. 

Xuân Đức nghe vậy thì cười nói: " Yên tâm đi, nghe Vô Địch nói 50 năm thì Chiến Trường Đại Lục biến đổi lớn, ắt hẳn đám người lạ kia chuẩn bị quay lại rồi. Chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút để có trò vui hay mà xem." 

Hai người còn lại nghe vậy thì cười lên ha hả.