Cân Cả Thiên Hạ

Chương 380: Ngày ước hẹn, trận chiến kinh điển




Mọi người lúc này mới tỉnh hồn lại nhìn về người bên cạnh, chỉ thấy trong mắt đối phương đầy vẻ sợ hãi cùng sùng bái. Tu sĩ thực lực làm đầu, lần đầu tiên bọn họ thấy đại năng Bất Diệt Cảnh đứng trước Ác Ma Điện cũng như mấy con kiến hôi mà thôi, tiện tay liền giết.

.........

Xuân Đức vừa hấp thụ hết sinh hồn cùng sinh mệnh lực của những kẻ chết đi bên trên chiến trường ngày hôm qua xong mở mắt ra. Từ đôi mắt hắn lan tỏa ra khí tức tử vong đậm đặc mãi một hồi lâu mới thu liễm lại.

Ngay lúc này sói bự tìm đến muốn xin chút ý kiến, nhìn sói bự Xuân Đức nói:

" Việc gì vậy nói đi, nếu giúp được ta sẽ cố gắng giúp ngươi một chút."

" Cảm tạ chủ nhân, việc là như thế này. Khu vực chủ nhân quy hoạch cho ma lang chúng ta bây giờ đã không còn đủ chỗ nữa rồi, thuộc hạ tới đây là muốn đại nhân cho thuộc hạ một cái ý kiến."--- Sói Bự buồn rầu đáp từ ngày nó lên nắm quyền cao nhất thì áp lực từ mọi mặt cũng khiến nó mệt mỏi vô cùng.

Nghe vậy Xuân Đức ngạc nhiên nói: " Tại sao lại hết nơi sinh tồn được? Khu vực kia rất rộng có thể dung nạp cả 100 triệu ma lang các ngươi cũng không thành vấn đề cơ mà."

Sọi Bự nằm bẹp xuống từ từ giải thích: " Nơi kia quả thực rất rộng lớn nhưng tốc độ sinh sản của ma lang rất mạnh, nơi địa cung khắc nghiệt như vậy mà số lượng ma lang còn lớn như vậy huống gì là động thiên, phúc địa như trong không gian của chủ nhân. Có chủ nhân bồi dưỡng bằng nguyên thủy ma khí, lại thêm thời gian gấp 10 lần ngoại giới nữa, cộng thêm nơi này không có thiên địch thành ra số lượng ma lang nhiều lên từng ngày. Bây giờ số lượng ma lang sau mấy năm đã hơn 100 triệu rồi. "

Xuân Đức thông qua linh hồn lực cũng đã thấy tình cảnh của đàn ma lang hiện tại, có nguyên thủy ma khí bồi bổ ma lang mới được sinh ra đã là sinh tử cảnh rồi, mà mỗi lần sinh là mấy chục đầu quả thực mắn đẻ y heo vậy.

Bỗng nhiên Xuân Đức hai mắt sáng lên nhìn sói bự nói:

" Việc này đơn giản thôi, ngươi có thể cho đám con dân của ngươi ra chiến trường à, vừa kiếm thức ăn lớn mạnh tự thân, vừa có thể sàng lọc bớt những kẻ yếu. Ma Lang bản tính hung tàn khát máu đây là ưu điểm của các ngươi, chiến trường đối với các ngươi không còn gì thích hợp hơn. Có căn cơ vững chắc bên trong này các ngươi có chết hết tì nói giống các ngươi vẫn được truyền thừa."

Sói bự lúc này cũng là liên tục gật đầu, nó quên luôn chào Xuân Đức quẩy đuôi chạy về nơi lãnh địa. Đi không biết được bao xa nó mới truyền lại một câu:

" Cám ơn chủ nhân."

Xuân Đức cười cười, hắn đã tính toán đến tình cảnh này từ trước rồi, không hắn bồi dưỡng đám ma lang này làm gì. Từ khi gặp được ma lang hắn đã có chủ ý này, ma lang cường đại không cần phải nói, chủng tộc khát máu, hiếu chiến, trí tuệ không cao dễ dàng thuần hóa.

Ban đầu hắn tính dùng huyết mạch Ác Ma Thủ Hộ để thuần hóa đám ma lang này kia nhưng suy đi tính lại hắn thấy vẫn là nhờ Vô Địch dùng bí pháp khống chế cả đàn ma lang này thì hơn, lão lắm trò hơn bản thân nhiều, đúng như hắn dự đoán Vô Địch dùng một loại nguyền rủa trung thành thi triển lên đám ma lang những hậu đại ma lang sau này cũng nhiễm nguyền rủa này.

............

Trước ngày ước hẹn chiến một ngày, một ngày này vô số tu sĩ tụ tập gần nơi trung tâm chiến trường, ngày hôm nay chiến trường yên tĩnh đến lạ thường. Không có ai tranh giành, cướp đoạt cái gì cả, tất cả chỉ còn lại bầu không khí tràn ngập máu tanh mà thôi.

Bên phải chiến trường, cách con sông ngăn giữa hai bên chiến trường gần 3 dặm, có khoảng 2 tỷ khôi lỗi sống mặc giáp màu đen, chia làm 3 bộ, 1 bộ cung, 1 bộ trường thương, 1 bộ thuẫn. Phía trước ba bộ này là gần 20 triệu thành viên Ác Ma Điện phối hợp với mỗi người là một con ma lang trưởng thành, trước nhất là mấy chục Bất Diệt Cảnh, trong đó đi đầu là Tuyết Anh nàng tự hạ một đại cảnh giới để tham gia cuộc chiến này.

Khí thế Ác Ma Điện bên này có thể nói là kinh tâm động phách, tất cả đối thủ khi nhìn thấy cảnh tượng gần hai tỷ người ăn mặc gần như tương tự nhau tất cả đều là màu đen thì linh hồn run rẩy bọn họ như cảm thấy bóng tối sắp cắn nuốt tất cả bọn họ vậy.

Ở bên đối diện, liên minh diệt ma khí thế cũng không kém, so sánh về mặt nhân số thì bên Ác Ma Điện không tính là gì cả, đại liên minh Diệt Ma không biết huy động nhân lực kiểu gì mà gần 6 tỷ tu sĩ tham cuộc chiến này. Nhưng chỉ liếc qua thì thấy 6 tỷ tu sĩ này không phải đồng lòng mà là mạch ai nấy làm. Nếu là tất cả đồng lòng thì bên Ác Ma Điện thua sẵn rồi.

Nhưng làm cho 6 tỷ người đồng lòng mà không có bí pháp khống chế thì ai làm được, ai cũng có tư tâm, ai cũng có dục vọng đời nào chung một lòng, vì người khác mà chết.

Ngày hôm nay sắp diễn ra trận chiến kinh thế trong lịch sử nhân tộc này cũng được vô vàn chủng tộc quan tâm. Ở một nơi không cách xa chiến trường bao nhiêu đang có mấy chục Tinh Quân Cảnh chủng tộc bất đồng cùng vài tên kiệt xuất thiên tài hậu bối cũng đang quan sát nơi này.

Khi nhìn thấy trận hình hai bên những tên già đời ở trên này cũng không khỏi chặt lưỡi ca thán, một thiếu nữ tinh tinh tộc nhìn về bên Ác Ma Điện thì khuôn mặt bé nhỏ cau có.

" Vương, nhưng kẻ kia khí tức thật khiến ta cảm thấy vô cùng không khỏe"--- Cùng lúc nàng chỉ tay về bên phía Ác Ma Điện.

Đừng nói là nàng không khỏe mà tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy không tốt, cái khí tức hắc ám, hủy diệt kia khiến cho mọi người chỉ muốn tránh xa. Tinh linh nữ vương sắc mặt cũng không tốt gật đầu xem như đáp lời.

Đang lúc này có một người nói lên nghi hoặc bản thân:

" Các ngươi có nhận ra không? Ác Ma Điện vị điện chủ kia chưa từng xuất hiện, từ đầu đến giờ cũng chưa từng thấy hắn. Không hiểu sao ta lại cảm thấy hứng thú với hắn."

Tinh Linh nữ vương suy tư một chút nói:

" Nghe nói hắn đang tu luyện loại ma công nào đó nên không thể phân thân chiếu cố nơi này được, cũng giống như 14 năm trước vậy. Bằng không vì sao hắn lại có thể mặc kệ mọi việc được."

Lúc này lại có một tên lão giả cả người khô đét nhìn về phía một ông lão khác cười hắc hắc nói:

" Vô Thiên, có phải hay không mấy ngày hôm trước ngươi sai người đi thử thăm dò Ác Ma Điện vị điện chủ kia, người không thấy mà lại chết đi một đám tay chân cùng một tên đệ tử."

Ông lão được gọi là Vô Thiên kia chỉ hừ một cái lạnh lùng không nói gì thêm.