Cân Cả Thiên Hạ

Chương 297: Vô tận vực thẳm quái vật




Xuân Đức mang theo Hồng Hồng để nàng nằm trên vai, hắn bay nhanh về nơi bọn người Tuyết Anh, Tà Long... đang tụ tập.

Xuân Đức dừng chân trên một ngọn núi, khi hắn vừa đặt chân xuống đất đã thấy mấy người Tà Long, Tuyết Anh, Đại Bạch đang ngồi ở một cái bàn cách đó không xa. Hắn chậm rãi đi rãi đi lại gần hỏi:

" Mọi người đâu cả rồi tại sao chỉ có ba người ăn hại các ngươi ngồi ở chỗ này? "

" Đi tu luyện hết cả rồi, mà sáng nay ngươi làm cái gì vậy? "--- Tà Long đang uống trà thuận miệng trả lời.

Xuân Đức cũng kéo tạm một cái ghế ra ngồi, tự rót cho mình một chén trà uống một hơi cạn sạch, sau đó hắn mới nói:

" Luyện hóa con hồ ly hôm qua chứ làm gì, không thấy kết quả trước mắt sao còn phải hỏi, gọi mọi người lại đi lần này chúng ta ra ngoài săn thú, chắc các ngươi cũng biết một chút tình huống bên ngoài rồi phải không? Nói cho ta biết chút ta ngại tán thần niệm ra quan sát quá"

Tuyết Anh đang uống trà nghe vậy cũng không khỏi lườm Xuân Đức một cái, nàng đặt tách trà xuống bàn rồi mới nói:

" Đã xem qua tình hình, khắp khu vực này bị bao trùm bởi vô tận quái vật rồi, mọi thứ đều bị phá hủy không còn sót lại một chút gì, mấy con quái vật kia chủ yếu mang theo thuộc tính u ám hay mộc thuộc tính, linh trí không cao lắm, con có tu vi cao nhất thì không biết nhưng đại bộ phận đều có Tạo Hóa Cảnh sơ kỳ "

" Thế bọn chúng béo không, thịt ăn có ngon không? hắc hắc "-- Xuân Đức hỏi đùa một câu.

Tuyết Ánh liếc xéo Xuân Đức một cái sau đó nói: " Ngon lắm, thịt bọn chúng vừa béo vừa ngọt, y như thịt vị đồ đệ của ngươi vậy "

Xuân Đức kì quái hỏi: " Thịt mấy con quái vật kia thì liên quan gì tới đồ đệ của ta? "

" Tự ngươi biết "-- Tuyết Anh nói một câu không đầu không đuôi như vậy sau đó uống trà tiếp.

" Éc, Ta biết cái con cóc khô gì. Rõ hâm ". Nhìn qua Tà Long, Xuân Đức hỏi:

" Ông bạn có ý kiến gì không? "

" Ý kiến cái gì nữa, ngươi quyết sao ta theo vậy "--- Tà Long cũng là ba phải nói.

Xuân Đức có chút hết biết nói gì với hai con hàng này, một đứa thì hâm hấp còn một đứa thì vô tích sự, nói chung cả 2 đứa đều sida chẳng được cái tác dụng gì.

Xuân Đức đứng dậy nói " Ta đi gọi mọi người, hai tên các ngươi tập hợp mấy tên ăn hại 3 thế lực kia nhé, nhớ phổ biến cho mấy con gà đó chút kiến thức, không tí nữa vừa ra lại ngất ngay tại chỗ vì sốc thì ta cũng quỳ, mà nhanh lên đấy ta đi sớm quay lại."

" Không thành vấn đề, Củ Cải Trắng ngươi cứ đưa mọi người đến chỗ mấy tên nhát gan kia rồi chúng ta gặp mặt "--- Tà Long lơ đang nói theo.

Xuân Đức đang đi mà có xung động quay lại cho cái thằng bạn chết bầm này một trận, nhưng thôi nể tình bạn bè hắn vẫn là nhịn xuống.

........

Sau một vài lần xác định vị trí cùng dịch chuyển thì hắn đã đến nơi mọi người tu luyện, nơi đây có một cái cỡ lớn trận pháp, bên trong trận pháp là có một ngọn núi nhỏ linh thạch cực phẩm đang bị trận pháp hấp thu linh khí sau đó lại bị đám người Bạch Tinh, Thiên Tuyết,Thanh Trúc.. hấp thu.

" pa pa nơi này cảm giác thật dễ chịu, những cục đá kia toát ra năng lượng thật ôn hòa, Hồng Hồng thích cảm giác này "

Xuân Đức nghe tiểu Hồng nói vậy thì mỉm cười: " Đợi khi nào ba có thời gian, ba sẽ kiếm thật nhiều thứ đá đó phủ khắp cả không gian này cho luôn, khi đó ở đâu tiểu Hồng cũng sẽ thoải mái "

" Cảm ơn pa pa ". Tiểu Hồng nói cảm ơn xong thì lại tiếp tục nằm ngủ.

Xuân Đức thấy tiểu Hồng lại ngủ thì chỉ xoa nhẹ đầu nàng một cái, tiện thể gia trì cho nàng một cái cách âm kết giới cho nàng ngủ an giấc hơn.

" Mọi người ngưng tu luyện, chuẩn bị ra ngoài đi chơi."-- Xuân Đức nói lớn.

Mọi người trong trạng thái tu luyện bị người cắt đứt tự nhiên là cảm thấy không vui, đang định chửi vài tiếng cho sướng miệng thì khi bọn hắn nhìn lại là ai vừa gọi bọn hắn, cả đám ngay lập tức câm miệng lại, khuôn mặt tươi cười chào:

" Lão đại tốt "

" Chủ nhân tốt "

Xuân Đức liếc mắt nhìn khinh bỉ cả đám nói: " Tốt cái con khỉ khô, ta biết các ngươi lúc nãy định nói gì đây, may mà mấy tên các ngươi ngậm miệng lại sớm bằng không thì các ngươi xác định rồi, bây giờ theo ta đi ra ngoài dạo tí rồi về." Nói xong Xuân Đức quay người đi chỉ để lại một cái bóng lưng có vẻ cô tịch.

"Ha ha " Mọi người cười khan vài tiếng rồi cũng nhanh chân đi theo, mọi người biết bây giờ Xuân Đức đang vui nên mới có thể nói đùa như vậy, chứ bình thường làm gì có chuyện như thế này.

.........

Cũng không bao lâu sau Xuân Đức dẫn đám thân tín của mình đến nơi hẹn trước, khi tới nơi hắn nhìn ngó xung quanh không thấy thân ảnh Tà Long cùng Tuyết Anh đâu thì cau mày, gọi một tên lão giả Bất Diệt Cảnh thuộc Diệp Linh Tông lại, hắn hỏi:

" Con rồng đần với con bé hâm hấp kia đâu rồi, đã thấy bọn chúng tới chưa? "

Tên bị hỏi trong lòng có chút thấp thỏm không yên nhìn vị thiếu niên trước mắt này có vẻ vô hại nhưng hắn biết ở đây kẻ tàn ác chính là người thiếu niên này không ngoài ai khác, nhưng khi hắn nghe Xuân Đức gọi Tà Long cung Tuyết Anh là con rồng đần cùng đứa hâm hấp thì khóe miệng cũng không khỏi co giật một hồi.

" Thưa đại nhân, hai vị đại nhân kia đã tới nơi này rồi, nhưng vì thấy vũ khí của chúng ta quá mức rác rưởi nên hai vị đại nhân quyết định mang đi cải tạo một phen, có lẽ hai vị đại nhân cũng sắp quay lại rồi."

Xuân Đức nghe vậy thì nghi hoặc, hai con hàng kia từ khi nào biết thương người như vậy, nhìn lão giả hắn nói:

" Được rồi, không chuyện gì nữa ngươi lại vị trí của mình đi, đợi một chút chúng ta xuất phát"

" Vâng thưa đại nhân "--- Lão giả cũng như được đại xá, ngay lập tức chào rồi quay về nơi của mình.