Cân Cả Thiên Hạ

Chương 293: Ký ức ô uế




Thiếu nữ hồ tộc kia lăn lộn trên mặt đất một lát thì biến về bản thể là một con hồ ly 7 đuôi có bộ lông màu trắng.

...............

Thiếu nữ hồ tộc lúc này đang chìm đắm trong những ký ức của Xuân Đức mà song điệp của nàng truyền về, nàng thấy mình lúc còn nhỏ đang đứng giữa một dòng sông máu,xung quanh nàng lúc này tất cả là vô vàn thi thể không lành lặn, không đầu, mất tay, mất chân, thân thể chia lìa... thảm trạng nào cũng có đang trôi nổi lềnh bềnh trên dòng sông. Vẻ mặt bọn họ sau khi chết vẫn hiện lên vẻ thống khổ, sợ hãi đến tột độ.

Xa xa đằng trước nàng còn thấy một dãy núi thật cao được đắp bằng xác người, những kẻ này có đặc điểm chung là đều mặc hắc y, máu tươi từ những kẻ này chảy ra tạo tích tụ thành dòng sông mà nàng đang đứng.

Ánh mắt nàng đờ đẫn nhìn xung quanh, nhưng ở khắp nơi cũng là tình cảnh như vậy, ở xa xa cũng vậy, nơi đâu cũng là thi thể, mọi thứ đều nhuộm một màu đỏ tươi của huyết dịch, nàng cố gắng vùng vẫy thoát khỏi biển thi thể này nhưng tất cả chỉ là vô dụng nàng không làm sao thoát khỏi nơi đây, nàng như một cô gái yếu đuối bất lực không biết phải làm sao.

Ánh mắt nàng tuyệt vọng, mờ mịt, nàng dường như đã quên mất mình không phải là một cô gái yêu đuối mà là một vị đại năng Bất Diệt Cảnh, khi nàng suy sụp nhất bỗng nhiên có một nhân ảnh xuất hiện trước mặt nàng đứng trên dòng sông máu, dùng ánh mắt lạnh lùng không cảm tình nhìn nàng.

" Không ngờ ngươi yếu đuối như vậy chỉ như thế mà đã làm ngươi sợ thành dạng này, nhưng ta cũng phải thừa nhận bí pháp của ngươi rất lợi hại vậy mà có thể tách một chút thần hồn của ta chuyển về nơi này, chắc là ngươi định áp chế thần hồn này rồi không chế ta phải không? Ý tưởng rất tuyệt vời nhưng ngươi quá nhỏ yếu con cáo bé nhỏ à "

Nhân ảnh này chính là một chút phân hồn tà ác của Xuân Đức bị bí pháp của thiếu nữ hồ tộc tách ra. Nhìn cô gái yếu đuối đang sợ hãi, bất lực giãy dụa trong sống máu phân hồn Xuân Đức mỉm cười để một tay lên đầu nàng cười nói:

" Cuộc sống có được bao nhiêu đâu, hãy sống theo ý mình thích, ngươi hãy đi theo ta cuộc sống sau này của ngươi sau này sẽ không còn là một thứ vô nghĩa như bây giờ "

Một luồng năng lượng cực độ hắc ám từ trong tay phân hồn Xuân Đức nhanh chóng truyền qua cô gái, tiếp sau đó dưới con mắt hoảng sợ của cô gái luồng hắc khí bao trùm nàng lại tạo thành một cái kén màu đen khổng lồ.

" Không biết chủ hồn có thích tác phẩm này của ta hay không đây, mong là hắn sẽ thích "--- Phân hồn Xuân Đức lầm bầm một câu sau đó cũng tan biến thành từng làn khói đen nhập vào chiếc kén lớn kia.

..........

Ở bên ngoài mọi người đều có thể thấy thiếu nữ hồ tộc sau khi biến về bản thể thì không tiếp tục giãy dụa nữa, trong khi mọi người đang không biết là chuyện gì đang xảy ra với thiếu nữ hồ tộc thì cả người thiếu nữ hồ tộc( trạng thái nguyên bản con cáo) nói chính xác hơn là bộ lông của thiếu nữ hồ tộc đang bị một lực lượng gì đó ảnh hưởng.

Bộ lông trắng tinh như băng tuyết lúc này đã bắt đầu sẫm màu, không bao lâu sau toàn bộ lông được thay bằng một màu đen pha lẫn huyết sắc, từ 7 đuôi bây giờ cũng chỉ còn một cái đuôi duy nhất, bao trùm nàng cả thân thể bây giờ là một làn huyết khí vừa nhìn vào cũng khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

" Ngươi đã làm gì nàng ta vậy Củ Cải Trắng? "--- Tà Long nâng bản thể thiếu nữ lên trước mặt quan sát, nhưng sau một lúc cũng không phát hiện ra cái gì thì nghi hoặc hỏi Xuân Đức.

Xuân Đức nhìn về hướng xa xa nói một câu chẳng ăn khớp gì với câu hỏi của Tà Long:

" Hình như lần này Vực Thẳm Tử Vong gì đó mở cửa sớm hơn dự đoán, ta cảm nhận thấy vui vị của máu rồi, hai người các ngươi cảm thấy là nên tạm tránh vào trong sau đó tùy tình huống tính bước kế tiếp hay là bây giờ ở đây đợi. "

Đại Bạch lần này lại là người đưa ra ý kiến trước, hắn cũng nhìn theo hướng Xuân Đức nhìn, bất giác hắn cau mày lại nói: " Có khí tức rất nguy hiểm nơi đó phát ra, theo ta thấy thì ba người chúng ta nên rút lui trước rồi xem tình thế mà định đoạt kế hoạch tiếp theo."

Xuân Đức nghe vậy cũng là gật đầu, hắn nhìn sang Tà Long hỏi: " Ý ông bạn thế nào? Rút hay ở."

Tà Long cũng là nhìn về phía kia một lúc sau mới nói: " Rút trước đi, nắm chắc tình hình rồi còn sợ gì việc không thành. "

" Đã như vậy ta cũng không phản đối, vậy trước hết rút đã "--- Xuân Đức nhìn về phía mấy tên ăn hại, trên mặt hắn hiện lên vẻ suy tư, sau một lúc hắn mới truyền âm cho bọn người này:

" Ngưng chiến quay về, nơi này sắp có biến các ngươi cũng có thể lựa chọn ở lại hoặc theo ta. Mỗi người có 10s suy tư. Mười..."

Hắn chỉ là mới vừa đếm 10 thì đồng loạt tất cả hai mươi mấy tên Bất Diệt Cảnh đều ngưng chiến tách ra khỏi đối thủ quay về bên Xuân Đức, còn đám môn đồ thấy mấy vị đại năng nhà mình quay về bên phía tên ác ma kia thì có chút chần trừ chưa quyết, bởi vì cách đó không xa chính là người của tông môn bọn họ.

... ba... hai...một. Sau khi Xuân Đức đếm tới một thì bên cạnh hắn đã có mấy chục người, không do dự Xuân Đức lập tức câu thông không gian vong linh " Vèo " hơn mấy chục người ngay lập tức biến mất không còn tăm hơi. Còn phân nữa đám môn đồ của Ma Môn cùng Hắc Vương Tông không quay về kia thì cũng không đáng ngại, bọn chúng cũng không sống được lâu để kịp nói cái gì cả.

......

Vừa vào trong không gian vong linh thì đã thấy tất cả mọi người đang ngồi cùng một chỗ khuôn mặt sầu thảm, cứ như nhà có đám tang ấy, trên mặt ai cũng là vẻ lo âu, à có một người không lo lắng gì chính là Tuyết Anh nàng vẫn ngồi thêu một cái khăn tay.

" Á... ca ca về rồi, ca ca người không sao chứ "--- Sau khi thấy Xuân Đức xuất hiện cùng mọi người thì Lan Lan lập tức vừa chạy lại vừa la lên. Tiếp theo đó là mọi người cũng đi lại đây.

Nhìn mọi người Xuân Đức lắc đầu nói: " Không có sao cả, hôm nay tâm tình có ca có chút không tốt, ca đi bế quan tu luyện chút đây, mọi người làm gì thì làm đi ". Nói xong thì hắn tiện thể mang theo luôn con hồ ly.

"? " Mọi người đều nghi hoặc không hiểu vì sao Xuân Đức lại tâm tình không tốt, ai đã làm gì hắn sao. Nhưng chung quy mọi người cũng chỉ là nghi hoặc mà thôi không ai dám đi hỏi cả, mọi người đều đành chuyển ánh mắt lên người Tà Long cùng Đại Bạch mong hai người này có thể biết được cái gì.

Nhưng cả Tà Long cùng Đại Bạch đều chỉ lắc đầu, việc này khiến mọi người chỉ có thể thở dài mà thôi.