Cân Cả Thiên Hạ

Chương 288: Quang minh thánh thổ ta không có biết, quang minh thần điện gì đó lại càng chưa nghe nói tới




Đại hán nâng cao cây búa qua đầu, hư ảnh một đầu hồng hoang hung thú hiện ra khiến cho thiên địa nơi đây cũng phải biến sắc, đại hán gầm lên một tiếng

" Phá cho ta "

Cây búa mang theo uy thế của thiên địa đạp thẳng vào trận pháp, "Ầm..Ầm..Ầm " hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc, đất rung núi chuyển vang lên, một búa này của đại hán uy lực không phải tầm thường, trận pháp do đám người Tử Yên bố trí gặp phải một búa này thì trực tiếp bị đập vỡ thành từng mảnh như thủy tinh vỡ, sau đó thì tiêu tán giữa thiên địa.

Không có trận pháp che giấu hai cái động phủ mà đám người Tử Yên tạo ra lập tức hiện ra trước mắt mấy người đang đứng bên ngoài. Nhưng ngay khi mấy người này phá vỡ trận pháp thì bọn họ cảm nhận thấy từng luồng uy áp mạnh mẽ như có như không từ nơi phía trước tán ra, khiến cho mấy người này ngay lập tức phải lui về phía sau mà đề phòng.

" Thánh Tử nơi này có điều kì quái nếu tí nữa có gì bất trắc xin người hãy chạy về nơi đóng quân bên ngoài xin cứu viện, 8 người bọn ta sẽ yểm hộ Thánh Tử rồi khỏi an toàn "

.....

Bên trong động phủ Xuân Đức thông qua thần thức quan sát thấy đám người bên ngoài vậy mà không tiến vào bên trong này mà lại tụ lại một chỗ làm ra tư thế phòng thủ thì cảm thấy không biết nói gì hơn, cái này là thể loại gì à, phá cửa nhà người ta xong không chịu vào hôi của lại đứng bên ngoài chờ chủ nhà ra vậy lại thả cho cắn chết sao.

Nhìn qua mọi người hắn nói: " Phải ra ngoài gặp mấy vị khách kia thôi, người ta còn đang đứng đợi chúng ta ra ngoài trò chuyện kìa "

" Hay là cứ để mấy lão già này ra ngoài trò chuyện với đám người kia đi, chúng ta ở nơi đây xem là được rồi, ta cũng tin tưởng mấy vị nơi này không có ai lại ngu ngốc muốn bỏ chạy đâu nhỉ ". Tà Long đảo cặp mắt như điện của mình qua đám người Hắc Vương Tông cùng Ma Môn, bất kì kẻ nào gặp ánh mắt kia của Ta Long thì chỉ biết cuối đầu xuống.

Một kẻ bên Ma Môn tiến lên chắp tay nói: " Mấy vị đại nhân này xin yên tâm có cho 100 lá gan thì chúng ta cũng không dám bỏ chạy, bọn ta vẫn còn yêu quý cái mạng nhỏ của mình lắm, sẽ không có hành động ngu xuẩn như vậy diễn ra "

" Ha ha, ta cũng chỉ là nói vui chút thôi, ta cũng tin tưởng các vị ở đây không có ai lại đi làm mấy chuyện ngu ngốc đó đâu, được rồi bây giờ còn phải mời mấy vị đây ra hỏi thăm tổ tiên của mấy vị bằng hữu ngoài kia một chút, mà tốt nhất thì cứ bắt lại sưu hồn mấy kẻ đó sẽ có tin tức chính xác 100% vừa nhanh vừa gọn lại đỡ mất thời gian, tối đa cũng chỉ chết vài người mà thôi không đáng ngại " --- Tà Long cũng là vui vẻ nói.

" Đã rõ thưa đại nhân, bọn ta đã biết phải nên làm thế nào ". Nói xong một câu thì cả đám lũ lượt cuối đầu kéo nhau đi ra ngoài gian thạch thất, trong đám người gần trăm tên này cũng có một số tên lá gan rất lớn, lúc đi ngang qua Thiên Tuyết lại dám len lén nhìn tiểu linh thú đang ở trên vai nàng.

Thấy đám người Ma Môn cùng Hắc Vương Tông đã đi ra khỏi gian động phủ này mà mấy tên Diệp Linh Tông vẫn không nhúc nhích gì thì Xuân Đức hiếu kì hỏi:

" Khi nào ta có cho phép mấy người các ngươi ở lại đây vậy? "

Hiển nhiên là không ngờ tới bản thân cũng phải đi ra ngoài nên khi bị Xuân Đức hỏi mấy người Diệp Linh Tông đều ngẩn người ra, một người có chút run run nói:

" Mấy người chúng ta cũng phải ra ngoài sao? "

Xuân Đức cũng không nói đi nói lại mà chỉ nhìn mấy người Diệp Linh Tông, ánh mắt hắn thoáng hiện qua vài tia hàn mang. Thấy ánh mắt bất thiện của Xuân Đức mấy ngày Diệp Linh Tông cũng không dám nói nhiều thêm lời nào cả đám đều cúi đầu nhanh chóng đi ra ngoài.

Ở bên trong gian động phủ lúc này tất cả đều là người của Xuân Đức, nhìn mọi người xung quanh hắn nói:

" Ra ngoài xem một chút nào, những ai yêu hòa bình không muốn xem thì nên về không gian luyện tập cùng Tuyết Anh tu luyện cho thoải mái, hắc hắc "

Mọi người trong lòng thầm mắng Xuân Đức tiểu nhân, ai trên con đường tu đạo lại không có một phần khát máu, xem kẻ khác chiến đấu cũng là một cách tiêu khiển tao nhã.

.......

" Sao các ngươi cũng ra bên ngoài này "--- Một tên trưởng lão thuộc Ma Môn khi nhìn thấy mấy người Diệp Linh đi ra đứng cùng bọn hắn thì không khỏi ngạc nhiên nói.

Một lão bất tử bên Diệp Linh Tông thở dài nói: " Cùng chung số phận,chúng ta lúc này nên tạm thời liên hợp, ân oán chuyện gì thì cũng để sau đi, việc quan trọng lúc này là đối phó với mấy kẻ ngoài kia ". Mấy tên xung quanh khi nghe tên lão giả của Diệp Linh Tông thì cũng đều gật đầu một cái, hiển nhiên lúc này bọn họ thống nhất quan điểm là nên đối phó với mấy kẻ ngoài kia.

Đã có một cái hiệp ước tạm thời, mấy lão bất tử nhìn nhau một cái rồi sau đó cùng nhau chỉnh đốn tư thái, cả người toát lên vẻ phong độ của bậc cao nhân, một dàn lão quái vật đi phía trước theo sau là gần một trăm danh đệ tử của 3 thế lực.

.......

Khi hai bên chủ khách gặp nhau cả hai đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn đối phương. Từ bên phía này một lão giả của Hắc Vương Tông cất giọng hỏi:

" Các ngươi lại là kẻ nào mà lớn gan dám công kích trận pháp nơi đây? ". Giọng nói tên này âm lãnh như mấy con rắn độc, khiến cho người nghe cảm giác một trận lạnh gáy.

Thấy kẻ đi ra là ai thì mấy kẻ bên ngoài không khỏi một trận ngạc nhiên, bọn họ biết những người đang đứng trước mắt này là ai, trước khi tới nơi này bọn họ cũng đã điều tra nhưng thế lực ở nơi này, không những thế thế lực của bọn họ còn có một thỏa thuận với mấy thế lực nơi này nữa.

Tên thiếu niên mặc hoa phục tiến lên phía trước ôm quyền nói:

" Hóa ra là các vị tiền bối của 3 thế lực đỉnh cấp nơi này, chúng ta là người của Quang Minh Thần Điện theo hiệp định của hai bên chúng ta lần này là tới trợ giúp các vị tiêu diệt Vực Thẳm Tử Vong thoát ra. Rất xin lỗi vì hành động vô tình khi trước đã quấy rối tới các vị tiền bối nơi này".

Lời ăn tiếng nói tên này toát ra một vẻ ngạo khí, đứng trước một đám Bất Diệt Cảnh cường giả mà lại không mảy may biến sắc. Ở bên trong Xuân Đức quan sát thấy cảnh này thì chẳng vui tí nào.