Cân Cả Thiên Hạ

Chương 241: Trước đại chiến




Tiếp sau đó không gian lần lượt bị xé rách, lại có thêm một đám 7 người mặc y phục bất đồng tới đây, cũng đều có tu vi Bất Diệt Cảnh sơ kì. Nhưng khi thấy ở đây đang đứng toàn cao thủ của mấy đại thế lực, người nào người nấy khí tức mạnh mẽ vô cùng, đang dùng lãnh quang quan sát 7 người thì đám người này sắc mặt ngay lập tức tái nhợt không còn tí máu. Một tên trong đám 7 người cười làm lành đạo nhưng trong giọng nói của hắn vẫn run run hiển nhiên là hắn đang sợ hãi vô cùng:

" Các vị tiền bối khỏe, mấy người bọn tiểu bối đi nhầm, đi nhầm thôi, bây giờ bọn tiểu bối chúng ta ngay lập tức rời đi ".

Nói xong tên này cùng đồng bọn ngay lập tức muốn xé mở không gian rời đi. Nhưng khi bọn họ đang tính rời đi thì có mấy đạo âm thanh cùng lúc vang lên:

" Ta có nói là cho các ngươi rời đi sao? "

Bảy người này lập tức cứng ngắc tại chỗ, 7 người chậm rãi quay lại, tên khi trước vẫn là lên tiếng hỏi:

" Không biết các vị tiền bối có gì căn dặn? ".

Một lão giả toàn thân mặc bạch bào, chòm râu dài tay chắp sau lưng rất có vẻ tiên phong đạo cốt gần đó liếc bảy người một cái lạnh giọng đạo:

" Không muốn chết thì ngậm miệng lại, đứng qua một bên ".

Bảy người ngay lập tức thành thật đứng qua một bên, thấy mấy người này ngoan ngoãn như vậy thì đám lão bất tử này cũng không để ý tới nữa mà quay lại nhìn khắp xung quanh bị tàn phá nơi đây.

Sau khi dùng thần thức quan sát và cảm nhận xung quanh thì cả đám sắc mặt đều thay đổi, hiển nhiên bọn họ đã cảm thấy điều gì đó. Trong khi đám lão bất tử này quan sát và đánh giá khắp nơi thì liên tục ngo ngoe người tới. Nếu là người của 4 thế lực thì đứng về bên thế lực đó nhưng nếu không phải người của 4 thế lực thì cũng giống như 7 tên đầu tiên đều thành thành thật qua một bên đứng.

Xuân Đức từ nơi ẩn nấp nhìn thấy một màn này thì cảm thấy chán đến chết, hắn còn nghĩ sẽ có cái gì đặc sắc diễn ra cơ, không ngờ lại như bây giờ. Bọn này nhìn nhau bằng ánh mắt tóe lửa thế mà chẳng bên nào chịu động thủ, động cước gì cả.

Nhưng khi hắn đang cảm thấy chán đến chết thì từ phía xa xa cách hắn và đám lão bất tử kia không quá vài ngàn dặm, không gian lại được lần nữa mở ra, lần này khiến Xuân Đức thật bất ngờ, từ trong mấy cái khe không gian to lớn kia, Tà Long, Đại Bạch, Ngũ Long đều xuất hiện, nhưng không thấy đám người Bạch Tinh, Thanh Trúc đâu, khí tức diệt thế ngay lập tức tán phát ra, đến cả Xuân Đức cách xa nơi đó cũng cảm nhận được. Vừa xuất hiện Tà Long đã rống lớn một tiếng kinh thiên, theo sau Đại Bạch và Ngũ Long cũng tương tự như vậy lần lượt gầm rống lên.

Gào! Gừ! Gào! Gào! Gào.

Âm thanh của mấy tên này kinh khủng cũng không kém gì hắn khi trước, nó như một vụ va thiên thạch vậy, từ nơi Xuân Đức đang ẩn nấp cũng có thể thấy rõ ràng phía dưới đám Tà Long mặt đất ngay lập tức bị san thành bình địa, khí lãng đi tới đâu thì sông núi băng liệt, vết rách không gian liên miên bất tuyệt, bầu trời đang trong xanh bên trên bị khí tức huyết tinh từ Tà Long, Đại Bạch và ngũ long ảnh hưởng biến thành màu đỏ lòm.

Mấy trăm người của các đại thế lực thấy cảnh này thì khuôn mặt lập tức biến đổi lớn, trên khuôn mặt hiện lên một tia không dám tin thần sắc. Hầu như cùng một lúc cả nấy người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đám tiểu bối đến sau thì bị khí thế của đám tà long dọa cho sắc mặt tái xanh.

" Thượng cổ thần thú, thật là thượng cổ thần thú, không những một mà có tới 7 con, điều này sao có thể chứ "-- Không biết là tên nào đó đúng lúc này thì la lên.

Từ bên phía của Hắc Vương Tông và Ma Môn một lão giả cả người phát ra âm hàn khí tức, trên tay cầm một quyển sách có hoa văn kì lạ phát ra khí tức cổ xưa, tang thương lớn tiếng đạo, một âm thanh như vọng từ địa ngục vang lên.

" Các vị ta cũng không nhiều lời, các ngươi cũng cảm nhận được rồi, bây giờ chúng ta cần liên thủ với nhau, sau khi bắt được 7 con thần thú này thì phân đều, mọi người thấy sao? ".

Đám người mấy thế lực còn lại lập tức trầm tư suy ngẫm lời lão giả vừa đạo.

Xuân Đức cách xa xa nghe được lời nói của lão giả kia thì trên mặt không khỏi toát ra vẻ xem thường. Hắn khinh thường lầm bầm:

" Lại còn định liên thủ rồi chia đều cơ đấy, ta xem đêm này tên nào có thể chạy thoát không mới là một chuyện".

Nhưng đang lúc này tại nơi bọn Tà Long phiêu phù giữa không trung, mấy người Bạch Tinh, Tuyết Anh, Thanh Trúc... cùng một lúc xuất hiện. Ngay sau đó phía dưới đám người mấy thế lực lớn lại một trận ồn ào nổi lên, đám người bên dưới chỉ chỉ trỏ trỏ về phương xa.

Bên phía đám người Diệp Linh Tông một lão bà có đôi mắt như phát ra hắc quang quay sang nói với một người khác kế bên:

" Lão Ngư ngươi nhìn xem có mấy kẻ mới xuất hiện ngay tại nơi khi mấy con thần thú đi ra lúc trước, trong đó hai thiếu nữ bên trái rất giống cháu gái của ngươi đấy".

Mấy người xung quanh và người được gọi là lão Ngư kia ngay lập tức vận chuyển sức mạnh tụ vào hai mắt quan sát phương xa. Một lúc sau ông lão kia nghi hoặc đạo:

" Quả thật vô cùng giống cháu gái của ta, nhưng khí tức trên người bọn hắn vô cùng dụ dị, ta cũng không dám chắc việc này. Nhưng các ngươi không thấy kì lạ sao? một đám nhân tộc lại sống chung với một đám thần thú mà nhìn cách bọn họ bọn họ đứng với nhau thì có thể thấy được đây là một mối quan hệ bình đẳng".

Mấy người bên cạnh ngay lập tức lâm vào trầm tư. Còn không để bọn hắn kịp suy tư xong thì từ phương xa một luồng năng lượng màu đỏ xung quanh là chớp giật màu đen bao quanh vô cùng chói mắt, có đường kính cả dặm mang theo khí tức hủy diệt phóng thẳng tới đám người nơi này.

Luồng sáng đi tới đâu không gian chia lìa không thể lành lại,luồng năng lượng màu đỏ kia hấp thụ, cắn nuốt tất cả những gì dám cản đường nó, đến cả những ánh sáng cũng bị nó hút vào bên trong. luồng năng lượng kia phóng đi với tốc độ rất nhanh nhưng mấy tên già đời nơi đây cũng không phải dạng vừa ngay lập tức cùng mấy người bên cạnh tạo một vòng bảo vệ.