Sau khi hấp thụ sinh mệnh cùng ma pháp nguyên tố của ba tên hôm trước thì linh hồn lực lượng của Xuân Đức gia tăng đáng kể, bây giờ hắn đã có thể thi triển ra “ Hấp Nguyên Thần Thông.”
Xuân Đức ngồi xuống, hai bàn tay cắm sâu vào bên trong hai nửa cơ thể của tên ma pháp sư vừa bị hắn giết chết. Xuân Đức lúc này có thể cảm nhận được tinh hoa sinh mệnh đang từ cơ thể người này chảy qua cơ thể hắn. Luồng lực lượng kia sau khi vào bên trong cơ thể hắn thì liền lắng đọng dưới bụng. Nó giống như thức ăn chờ đợi tiêu hóa vậy.
Phải mất 30 phút thì Xuân Đức mới có thể hút cạn sinh mệnh cùng ma pháp nguyên tố cùng linh hồn lắng đọng trong người tên kia.
Tiếp sau đó Xuân Đức lại lần lượt thi triển cùng thủ đoạn hấp rút sinh mệnh cùng ma pháp nguyên tố,linh hồn trên 4 thi thể khác.
Lần này thời gian lại mất lâu hơn, phải gần 3 tiếng mới xong. Xuân Đức nhớ ngày trước có Vô Địch, khi hắn còn chưa quen việc hấp thu sinh nguyên, cứ mỗi lần hấp thu thì liền được tên kia chuyển hóa thành năng lượng nâng cao cơ thể, hắn lúc này thật hoài niệm cảm giác đó.
Sau khi hút khô 5 người thì đến lượt mấy con chó. Để hấp thụ hết mấy con chó thì Xuân Đức lại cần thêm gần 3 giờ nữa.
Chứ như vậy, để hấp thụ toàn bộ địch nhân thì Xuân Đức cũng mất gần 7 tiếng thời gian.
Bây giờ trong bụng của hắn tích lũy một đoàn năng lượng khổng lồ, hắn cần phải tìm một nơi thích hợp để đi ngủ sau đó từ từ chuyển hóa năng lượng. Suy nghĩ một chút, cảm thấy nơi đây đã không an toàn nên Xuân Đức sau khi mang đi tất cả tài vật thì liền đi tìm một nơi ở khác.
…….
Ở chốn rừng núi hoang vu thế này, tìm được một nơi thích hợp cũng không phải việc gì dễ dàng.
Trên đường đi Xuân Đức có gặp được vài con ma thú cấp thấp cùng một con ma thú bậc trung. Sau khi chém giết con ma thú bậc trung kia thì Xuân Đức liền chiếm cái tổ của nó làm nhà mới.
Cái tổ của con ma thú kia nằm ở sâu bên trong một thân cây đại thụ, rất thích hợp cho việc né tránh kẻ thù.
Sau khi sửa sang lại một chút cái tổ cho hợp với bản thân thì Xuân Đức liền nằm cuộn tròn mà ngủ. Về phần chiến lợi phẩm lần này hắn tạm thời để trong nhẫn chứa đồ.
- --o0o---
Vài ngày sau.
Cả đế đô những ngày này đang xôn xao về vụ việc ba học viên cùng với 5 ma pháp sự trực thuộc đội hộ vệ thành mất tích tại cánh rừng phía bắc.
Không ít người tin rằng tại cánh rừng phương bắc của Đế Đô xuất hiện ma thú lợi hại, từng đoàn liệp ma giả bắt đầu xâm nhập vào bên trong khu rừng phương bắc để truy tìm manh mối về con ma thú cao cấp kia.
Thành ra trong những ngày này, cả cảnh rừng phương bắc xuất hiện vô số đội ngũ. Tuy nhiều người là vậy có điều vẫn chưa đội ngũ nào tìm thấy dấu vết gì của ma thú cao cấp nơi đây cả.
Tuy nhiên bọn không có người nào lùi bước mà vẫn tiếp tục kiên trì tìm kiếm. Tham gia tìm kiếm lần này không chỉ có những tổ chức Liệp Ma mà còn có đám dong binh, đám con nhà giàu, quý tộc cũng hào hứng tham gia vào. Có điều bọn họ không biết rằng, bọn họ đang bước đi trên con đường không có lối về.
- --o0o---
Thời gian lại đi qua ba ngày. Bây giờ đang là ban đêm.
Xuân Đức từ trong trạng thái ngủ say một lần nữa tỉnh lại. Vừa tỉnh lại thì Xuân Đức liền cảm thấy cả cơ thể tràn đầy sức mạnh, hắn có thể cảm nhận được bản thân đã mạnh lên không ít, nhất là phương diện linh hồn. Bây giờ không ngờ hắn lại có thể dùng hồn niệm quan sát phạm vi 10 mét xung quanh rồi.
Nhưng khi vừa tán phát ra hồn niệm thì Xuân Đức liền cảm thấy kinh ngạc vô cùng. Ở cách hắn 7 mét,có một đội ngũ gần 20 người đang ngồi nghỉ ngơi xung quanh một đống lửa lớn, cùng nhau ăn thịt và nói chuyện phiếm. Xuân Đức lập tức dùng hồn niệm nghe lén bọn họ nói chuyện.
Hắn nghe thấy một người nam tử có bộ dạng to béo nói với tên đầu lĩnh:
“ Đội trưởng, nhiều ngày như vậy rồi vẫn không tìm thấy tung tích con ma thú cấp cao kia, liệu có phải con ma thú kia đã bị các đội ngũ khác giết chết.”
Tên đội trưởng là một nam tử có phần đẹp trai có mái tóc vàng, độ tuổi cũng không lớn lắm, tầm 20 tuổi mà thôi, sau khi nghe tên béo nói thì lắc đầu:
“ Không có khả năng, nếu có thì chúng ta cũng sẽ biết. Với ta vào nơi đây mục đích chính cũng không phải là săn giết con ma thú cấp cao kia mà là tìm tung tích của đệ đệ ta.”
Quan sát hình dạng của tên này, lại nghe lời hắn nói thì Xuân Đức liền có đến 7 phần nắm chắc tên này với cái tên tóc vàng hôm trước hắn giết là có liên quan đến nhau.
Nở một nụ cười có phần du dị, Xuân Đức thầm nghĩ. “ Cũng thật trùng hợp à, vừa tỉnh dậy thì liền đã gặp ngay người thân của địch nhân.”
Nhưng Xuân Đức lúc này cũng không có lựa chọn ra tay, hắn bây giờ cần phải tập thích nghi với lực lượng mới bên trong cơ thể, đồng thời đợi đám người kia đi ngủ. Đến lúc đó lại ra tay thì không còn gì thích hợp hơn.
Trong lúc đợi thích nghi với lực lượng mới thì Xuân Đức tranh thủ nhìn xem chiến lợi phẩm lần trước mà hắn giết người lấy được.
Năm người lúc trước hắn giết thì mỗi người đều có một chiếc nhẫn chứa đồ, tất cả tài sản của bọn họ đều được bỏ vào bên trong những chiếc giới chỉ này. Ngoại trừ mấy bộ quần áo thì còn có thức ăn, nước uống, đá ma thuật, quyền trượng, một vài cuốn sách ma pháp.
Thêm vào đó là rất nhiều đồng tiền vàng, đặc biệt là một cái huy chương, Xuân Đức lấy ra cái huy trương kia quan sát thì thấy ở phía sau cái huy chương kia có ghi mấy dòng chữ nhỏ.
“ Tây Vi Ni Á ma pháp sư trung cấp.”
Xem qua thì Xuân Đức liền biết cái huy chương này là thứ gì, cái này hẳn là chứng nhận do hiệp hội ma pháp sư trao cho người có đủ năng lực.
“ Ma pháp sư trung cấp sao, mình vì sao lại đắc tội với ả ta nhỉ, vừa mới gặp mặt thì liền đã sai người bắt mình rồi lại còn muốn tát chết mình. Trong bộ dạng của ả ta lúc đó hình như rất hận mình thì phải.”
Xuân Đức giết người xong rồi, bây giờ mới nghĩ đến vấn đề này. Hẳn cảm thấy có chút khó hiểu khi bản thân vừa đến nơi đây, chẳng đắc tội với ai vì sao tự dưng lại mọc ra một nữ nhân có thù hận với chính hắn.
Nhưng mà suy nghĩ một lúc lâu, hắn vẫn không có lời giải, khẽ thở dài, hắn bỏ qua cái vấn đề hại não này, tiếp sau đó hắn bắt đầu xóa đi linh hồn ấn ký trên chiếc nhẫn giới chỉ của Tây Vi Ni Á rồi nhận chủ, chiếc nhẫn của nữ nhân này rất lớn. Diện tích bằng cả một căn phòng lớn hơn xa chiếc nhẫn hắn đang dùng.
Hắn gom toàn bộ tài sản của bản thân để vào bên trong chiếc nhẫn mới. Sau khi đã kiểm kê toàn bộ tài sản thì Xuân Đức lúc này mới chú đến con mồi gần đó. Xuân Đức biết, chỉ có đánh cướp thì mới có thể nhanh giàu, nhanh chóng mạnh mẽ, mới có sức để tự bảo vệ bản thân.
Hắn vốn cũng định sống như một người lương thiện nhưng lại không ai cho hắn lương thiện cả. Tất cả bọn họ đều muốn ép hắn đi lên con đường tội ác này. Mà một khi đã bước đi trên con đường này rồi thì sẽ không bao giờ quay trở lại được cả. Xuân Đức hiểu rõ điều này.
…..
Thời gian dần tới nửa đêm. Đám người ở bên ngoài lúc này cũng đã chui vào bên trong lều mà ngũ, chỉ để lại 2 người canh gác ở bên ngoài.
Xuân Đức lúc này cũng không có lựa chọn nhảy bổ ra chém giết mà dùng biện pháp khác, lợi dụng linh hồn lực mạnh mẽ hắn lúc này âm thầm tấn công từng người đang ngủ.
Xuân Đức mặc dù không thiếu bí pháp công kích linh hồn nhưng linh hồn hắn bây giờ vẫn còn yếu quá chưa thể sử dụng được, vì vậy hắn chỉ có thể dùng cái bí pháp cùi bắp là ngưng linh thành trâm mà công kích.
Linh hồn lực của hắn hóa thành một mũi trâm nhọn sau đó đâm thẳng vào đầu mấy tên đang nằm ngủ, do đám này linh hồn còn yếu hơn cả Xuân Đức nên chỉ vừa bị hắn ám toán thì liền mất mạng.
Sau 10 phút, vô thanh vô tức gần như toàn bộ người ở nơi đây đều đã chết sạch. Bây giờ chỉ còn duy nhất hai tên nam tử có nhiệm vụ canh gác là còn sống. Nhưng không qua bao lâu thì hai người này cũng phải nằm xuống. Đến lúc chết bọn họ cũng không hiểu vì sao mà chết nữa.
Sau khi giết xong đám người này thì Xuân Đức mới chui ra bên ngoài, vì để đảm bảo mấy tên này không có kẻ nào giả chết lừa gạt bản thân, Xuân Đức mỗi khi nhìn thấy một tên thì liền dùng kiếm đâm xuyên đầu tên kia.
Đâm vào tim còn lo chật chứ đâm vào đầu thì chắc chắn không chật đi đầu, bị cả thanh kiếm dài cả mét đâm xuyên qua thì chỉ có chết.
Do lúc trước dùng linh hồn lực công kích đám người này nên bây giờ Xuân Đức có chút choáng váng, sau khi thu dọn xong đám người nơi đây thì hắn lại một lần nữa chui vào bên trong nơi ẩn nấp.
- --o0o---
Lần này Xuân Đức cũng không phải chỉ ra tay có một lần sau đó thì nghỉ ngơi một thời gian để tiêu hóa thành quả giống như mấy lần trước, mà lần này đêm nào hắn cũng đi ra ngoài săn mồi,có được công kích đặc thù, Xuân Đức rất đơn giản giết chết những kẻ được hắn chọn làm con mồi.