Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1060: Tranh đoạt bạch hổ thần huyết




Sau khi đã làm quen với nhau xong thì 3 nam 6 nữ bắt đầu thương thảo việc tranh đoạt thần huyết.

Do nơi đây có khá nhiều thế lực hỗn tạp, tranh đoạt vô cùng kịch liệt nên việc có một tổ đội mạnh mẽ để hỗ trợ bản thân thì không còn gì tốt hơn. 

Lưu Phi lúc này nhìn mọi người một lượt sau đó cười nói:

“ Chúng ta cũng xem như là đã quen biết nhau nên có gì thì mọi người cũng nên thẳng thắn bày tỏ không cần ngại. Sắp đến chúng ta sẽ tham gia tranh đoạt thần huyết vì vậy mọi người có thể nói một chút về tu vi cùng sở trưởng của bản thân được không?”

“ Vì ta là người nêu ra đề nghị này nên sẽ là người tiên phong. Ta bây giờ đã là tu Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kỳ, chỉ một chút nữa thôi là có thể đột phá đến viên mãn. Sở trường của ta là cận chiến. Tiếp sau đó là Dương Tử đi.”

Giới thiệu xong bản thân thì Lưu Phi liền nhìn qua Dương Tử Quân. Dương Tử Quân lúc này lại khẽ ho khan một tiếng sau đó nói:

“ Tại hạ có được tu vi viên mãn, một chân bước vào chuẩn Hằng Vương Tiên Cảnh. Sở trường cận chiến.”

Nói xong thì Dương Tử Quân trên mặt cũng xuất hiện một chút ngạo nghễ, dù sao ở tuổi hắn bước vào viên mãn đã là rất không dễ dàng, nhất là hắn lại còn đã chạm đến ngưỡng Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh. Thành tích như vậy khiến cho hắn có thể tự ngạo.

Tiếp sau đó là đến Độc Cô Kiếm. Độc Cô Kiếm lúc này cũng rất hào hứng nói:

“ Tại hạ tuy không bằng được với Dương Tử nhưng cũng không kém bao nhiêu, tu vi của tại hạ cũng đã là viên mãn, sở trường kiếm đạo.”

Nghe ba người giới thiệu xong thì Lúc Tuyết Tâm muội muội của Lục Tuyết Kỳ lúc này cười nói:

“ Ba vị đại ca tu vi quả thực thâm sâu khó lường. Tiểu muội tự nhận mình không bằng. Tiểu muội chỉ có tu vi hậu kỳ mà thôi, khả năng phòng của tiểu muội cũng không được tốt lắm, sau này mong ba vị đại ca chiếu cố thêm.”

Ba người Dương Tử Quân, Độc Cô Kiếm, Lưu Phi nghe vậy thì đều mỉm cười, lúc này Lưu Phi hỏi:

“ Tiểu Tâm muội muội không cần lo lắng lúc đó đại ca sẽ bảo vệ muội nhưng đại ca vẫn còn chưa biết biết Tuyết Tâm tinh thông trường phái nào?”

Lục Tuyết Tâm lúc này che miệng cười, nàng có chút rụt rè nói:

“ Cái này quả thực có chút không tiện nói ra. Tiểu muội là một Quỷ Đạo Sư, ba vị đại ca hẳn đã nghe qua.”

Vừa nghe đến Quỷ Đạo Sư thì nụ cười trên mặt của Lưu Phi thoáng cái cứng ngắc, mồ hôi trên trán hắn không khỏi chảy ra. Không nhưng hắn mà hai người bằng hữu của hắn cũng như vậy. 

Trong tu tiên giới thì ai mà không biết Quỷ Đạo Sư chứ. Đám kia chính là đám người dã man, giết người như ngóe, thủ đoạn cực kỳ tàn độc những vụ thảm sát hàng loạt có đến 3 phần đều là do đám này làm nên. Tất cả những điều này đều được cả tu tiên giới công nhận.

Lưu Phi lúc này cũng cười gượng nói:

“ Hóa ra Tiểu Tâm là… À không, Tuyết Tâm cô nương là một Quỷ Đạo Sư, tại hạ lúc trước không biết, có điều gì không phải mong cô nương bỏ quá cho.”

Tuyết Tâm lúc này bộ dạng có chút thương tâm nói:

“ Lưu Phi đại ca làm sao lại biểu hiện thái độ như vậy chứ, muội biết danh tiếng của Quỷ Đạo Sư có chút không tốt nhưng muội khác bọn họ mà, muội là một cô gái lương thiện, huynh không tin có thể hỏi mọi người.”

Nàng ta vừa nói vậy thì mấy nữ nhân khác cũng đều gật đầu, lúc này Thanh Thanh tiếp lời:

“ Tiểu Tâm nói không sai, muội ấy là một thiếu nữ lương thiện. Mọi người tiếp xúc nhiều sẽ nhận ra thôi. Tiểu Tâm đã giới thiệu thì tiếp theo là ta đi, ta là một Độc Hồn Sư, tu vi cũng chỉ mới bước vào viên mãn.”

Nói xong thì nàng liền nhìn qua Tuyết Kỳ, Tuyết Kỳ lúc này gật đầu sau đó nói:

“ Ta cũng giống muội muội cũng đều là Quỷ Đạo Sư, tu vi cũng không được cao cho lắm, chỉ vừa bước vào viên mãn mà thôi.”

Tiếp sau đó là Ngọc Điệp, nàng ta ôn nhu nói:

“ Ta là một Y Đạo Sư, tu vi cũng là Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn.”

Cuối cùng là Điệp Vũ, nàng ta lúc nói chuyện có chút lạnh, sau khi đợi Ngọc Điệp nói xong thì nàng ta liền nói:

“ Huyết Đạo Tiên Tu, Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh.”

Về phần Vũ Y thì cô nàng này chỉ mỉm cười mà không nói một lời nào. Nhưng điều này cũng không có khiến cho ba tên nam nhân trong tổ đội quan tâm, lúc này đây ba tên kia đang nuốt nước miếng. Ánh mắt nhìn về 6 người bọn Vũ Y đã hoàn toàn thay đổi.

Bọn họ lần đầu tiên cảm thấy câu nói “ Đánh giá một con người không thể nhìn bề ngoài” lại chính xác đến như vậy.

Sáu nữ nhân xinh như hoa như ngọc, bộ dạng hoa nhường nguyệt thẹn liễu hờn kém xanh nhưng trên thực tế toàn là nữ ma đầu, nếu như nói những người đi theo con đường Quỷ Đạo Sư, Độc Hồn Sư. Huyết Đạo là người lương thiện thì hẳn ở tu tiên giới sẽ không còn cảnh chém giết.

Sau khi đã biết là mình bị người ta trêu đùa thì Lưu Phi lúc này cũng không còn cái vẻ mặt dương dương đắc ý như lúc trước nữa rồi. Sắc mặt hắn lúc này tiu nghỉu, buồn như chó cún. Hai bằng hữu của hắn cũng không khá hơn là bao. 

Nhìn thấy vẻ mặt của ba người thì Lục Tuyết Kỳ liền che miệng cười duyên, sau đó nói:

“ Ba vị đại ca làm sao vậy, đừng làm bộ dạng đó chứ, dù sao chúng ta sau này là đồng đội của nhau. Hì hì. Mọi người sau này nhớ giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn. Mà phải rồi, tiểu muội nghĩ lần tranh đoạt thần huyết lần này chúng ta sẽ hết lòng bảo vệ tiểu thư, chúng ta sẽ ứng phó với những người khác. Còn tiểu thư sẽ giữ sức để leo lên đảo. Ba vị đại ca cảm thấy thế nào?”

Ba người Lưu Phi, Độc Cô Kiếm, Dương Tử Quân lúc này nhìn nhau một cái, bọn họ đều nhìn thấy sự bất đắc dĩ trong mắt của nhau. 

Lúc này Lưu Phi quay lại nhìn Tuyết Kỳ nở một nụ cười có phần miễn cưỡng.

“ Được, ba người chúng ta không thành vấn đề. Mọi việc cứ theo như lời của mấy vị tỷ tỷ làm là được.”

Nghe Lưu Phi gọi mình là tỷ tỷ thì Tuyết Kỳ liền che miệng cười:

“ Làm sao lại gọi người ta là tỷ tỷ rồi, người ta còn không già tới mức đó đâu. Thôi cứ gọi là muội muội đi, nghe như vậy cũng cảm thấy tốt hơn.”

Nhìn thấy bộ dạng lúc này của Tuyết Kỳ thì trong lòng ba người Lưu Phi đều thầm mắng một tiếng “ Yêu Tinh”.

Tuy 9 người nói chuyện với nhau người khác không có nghe được nhưng lại nhìn thấy được, thấy Tuyết Kỳ bộ dáng mê người liên tục nhìn ba người Lưu Phi cười duyên thì đám đang quan sát gần đó đều ước ao ghen tị. Muốn mình được thế chỗ cho Lưu Phi ba người.

Có không ít người còn than thở:

“ Nếu như tu vi của ta mạnh hơn thì cũng sẽ xin gia nhập đội ngũ của bọn họ. Nếu như ngày nào cũng nhìn thấy mấy người các nàng mỉm cười thì cũng khiến ta mãn nguyện rồi.”--- Một tên thành niên tu vi trung kỳ, ở cách đám người Vũ Y khá xa lúc này than vãn.

Ở bên cạnh hắn một tên nam tử nhỏ gầy, bộ dạng hèn mọn nói:

“ Đã ước thì ước lớn một chút, nếu như có thể mang cả sáu người các nàng lên giường sau đó cùng một lúc… Hắc hắc… Như vậy thì quả thực không còn gì tuyệt vời hơn.”

Một khác lúc này cũng góp lời.

“ Hắc hắc, bằng không chúng ta đi tìm Phong Thần Tuấn xem sao, tên kia hẳn là sẽ có hứng thú với mấy người này.”

Hai người khác nghe tên này nói vậy thì ánh mắt đồng thời sáng lên.