Cặn Bã Hoàn Lương

Chương 183: Ngoại truyện thượng tiêu dao 1





Ở Thời Không Ngưng Đọng có một người sỡ hữu mái tóc đỏ rực dài miên man vô cùng nổi bật tên là Thượng Tiêu Dao.

Nhắc đến Thượng Tiêu Dao, người ta thường liên tưởng đến những con vật gian xảo hồ nháo như là sói già tâm cơ, loài rắn mị hoặc hay cáo đỏ láo cá. Nhưng đại đa số đều không biết, con thú đại diện của Thượng Tiêu Dao lại là Xích Thố - một con thỏ vừa nhỏ vừa ngốc.

Rất lâu về trước, hắn đã bộc lộ tính chất loài này cực kì rõ ràng. Nhưng sao hiện tại hắn lại có bộ dạng tinh ranh như vậy? - Nguyên nhân của sự thay đổi này phải kể đến bối cảnh khởi đầu.

Năm đó người ở Thời Không Ngưng Đọng đã chứng kiến sự ra đời mang ý nghĩa tầm cỡ của hai nhân vật mà sau này bọn chúng phải gánh vác sứ mệnh to lớn, đó là Thượng Tích và Thượng Tiêu Dao.

Từ khi sinh ra, hai người định sẵn là phải đối mặt và chiến đấu với vô số điều ác, hiểm nguy. Tuy nhiên, khác với Thượng Tích mang danh hoàn hảo tuyệt đối - người luôn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc thì ngược lại, Thượng Tiêu Dao liên tục va vấp rất nhiều khó khăn.

Có lẽ là do từ khi sinh ra Thượng Tiêu Dao đã chứa trong người trái tim nhân tạo có đạo đức và nhân văn cao hơn cả con người, cho nên mới dẫn đến những bi kịch không đáng như thế.


Bất tri bất giác, hắn không ngừng bị so sánh, chê bai, bị lợi dụng và vùi dập bởi rất nhiều đối tượng, mà phần lớn lại là từ chính những kí chủ hắn đặt niềm tin, do hắn dẫn dắt. Suốt thời gian Thượng Tiêu Dao rước lấy những thất bại thảm hại ấy, không ít người ám chỉ hắn là "Sai lầm của Thời Thần."

Đến cả trái tim của Thượng Tiêu Dao - thứ mà hiện nay được nhiều người ví như khởi nguồn của tình yêu vô tận thì vào thời điểm đó lại bị coi là vật tai ương đối với hệ thống. Bởi lẽ nó đã dẫn đến vô vàn bất hạnh cũng như đau thương cho chủ sở hữu. Và một lỗi lầm lớn nhất được lưu truyền về hắn cho đến hiện tại chính là có tình cảm với người tạo ra mình.

Người ta biết trái tim Thượng Tiêu Dao mặc định có tình thương bao la, dung thứ được cả thiên hạ. Tuy nhiên, nó cũng có cả thứ tình cảm không ai lường trước, đó là niềm tin yêu mãnh liệt đối với Thời Thần.

Bên cạnh đó, Thượng Tiêu Dao cũng được biết đến là người đầu tiên mở ra khái niệm "Tiến hóa cảm xúc hệ thống nhân tạo, hình thành linh hồn."

Màu tóc đỏ bắt mắt là do quan hệ nhân quả từ chuyện này mà ra.

Tất nhiên trước kia tóc của Thượng Tiêu Dao không phải màu đỏ, nó chỉ là màu đen huyền bình thường như ai. Thời điểm lần đầu cái màu ấy xuất hiện là sau khi hắn trải qua 20 thế giới yêu hận với Thời Thần. Một sự thật nữa là màu đỏ trên tóc hắn sẽ phai đi, ngày qua ngày nhạt bớt một ít cho đến khi trên đầu hắn chỉ còn màu đen ban sơ. Điều này đa phần ai ở Thời Không Ngưng Đọng cũng nhận ra, vì vậy không ít người trêu hắn sử dụng thuốc nhuộm tóc dỏm, năm nào đến thời gian này cũng bị bay sạch bách. Nhưng bọn họ không biết, ẩn sau cái màu ngông cuồng ấy là mục đích bi hài và xót xa đến nhường nào.

Vì ở nơi khái niệm thời gian trở nên vô nghĩa này, Thượng Tiêu Dao cố ý dùng màu tóc để nhận biết ngày đặc biệt nhất trong năm. Ngày 14 tháng 2 lịch Thời Không Ngưng Đọng hằng năm sẽ là thời điểm hắn bị khủng hoảng cảm xúc.

Như đã nói, Thượng Tiêu Dao được tạo ra với nhiều cảm xúc, sau khi tiến hóa thành công lại càng đa sầu đa cảm. Cảm xúc tồn động quá nhiều, lâu dần sẽ khiến hắn bùng nổ.

Viễn cảnh thường thấy vào ngày mái tóc của hắn chỉ độc một màu đen huyền đó là hắn nhìn Thời Thần khóc đến thê thảm, không ngừng chất vấn: "Tại sao lại có thể tàn nhẫn với em như vậy?"

Hắn nhớ ngày mình tỏ tình, người đàn ông này không để hắn vào mắt, đến lời cự tuyệt chẳng thèm nói ra, chỉ đáp lại mộ câu xem nhẹ: "Cậu chỉ là bị nhầm lẫn cảm xúc, tôi sẽ xem như chưa từng nghe."


Thời gian theo đuổi Thời Thần chạy trong đầu hắn như cuốn phim bi hài, bi cho chính mình, hài cho thế nhân thiên hạ.

Phải chăng bởi vì sinh ra quá đa cảm nên chỉ một ánh mắt thoáng qua cũng khiến em động lòng? Chẳng lẽ vì em không phải con người, cho nên mọi rung động đều bị ngài xem nhẹ?

Người đầu tiên gieo rắc cho hắn sự sống là người khiến hắn không thôi chấp niệm. Người làm hắn động lòng cũng là người đẩy hắn đến chỗ tuyệt vọng.

Tình yêu nảy nở sinh sôi, hắn một lòng yêu người đó sâu sắc. Nhưng người đó không tin vào trái tim của một trí tuệ nhân tạo. Đối diện với hắn, chỉ có thể trao đi ánh nhìn vô tâm.

"Thượng Tiêu Dao, tôi không muốn nói vấn đề này với cậu nữa." Lần tỏ tình thứ ba, Thời Thần dường như đã quá mệt mỏi với hắn.

Trong khi đó Thượng Tiêu Dao vẫn ngang bướng chất vấn: "Tại sao ngài lại phớt lờ tình cảm của tôi chứ?"

Thời Thần thở dài, cảm thấy tên nhóc này dường như sẽ chẳng bao giờ hiểu được lời của hắn ta. Hắn ta lại giải thích bằng mấy luận điểm y như lần đầu: "Đó chỉ là những câu lệnh được cài đặt cho cậu thôi. Cậu đừng nhầm tưởng nữa, đó không phải là yêu."

"Sao ngài biết cảm xúc của tôi? Ngài là tôi sao?" Thượng Tiêu Dao cố chấp bất tuân. Sau đó lại đại nghịch bất đạo tuyên bố: "Thời Thần, nếu ngài kiên quyết không chịu công nhận tình yêu của tôi vì lí do hoang đường đó. Được thôi, tôi sẽ thiết lập lại. Nếu tôi mất đi kí ức, cảm xúc ngài đã ban tặng bị phá hủy mà tôi vẫn yêu ngài. Đến lúc đó, ngài không được phớt lờ tôi nữa."

Thời Thần không cản hắn, lúc ấy còn ác ý thầm nghĩ "Vậy cũng tốt, đỡ tốn công tiêu hủy một sản phẩm lỗi."

Thượng Tiêu Dao dường như hiểu được tâm tư của hắn ta, bi thương tới mức nụ cười không rõ hình hài: "Ngài phải xem cho kĩ, bởi vì tôi nhất định có thể chứng minh."


Thời Thần đinh ninh mình đúng: "Ấu trĩ."

"Cứ chờ đó!" Hắn bỏ lại một câu đầy kiên định rồi chạy đến Vĩnh Sinh độ, không chút do dự nhảy vào đó.

Thượng Tiêu Dao ngoan cường chịu đựng niềm đau thiết lập lại, lúc trở ra đôi mắt đầy thương cảm lẫn dũng cảm đã biến thành bộ dạng ngây ngô.

Sau đó hắn rời khỏi đơn vị của Thời Thần và được phân bổ chức vụ mới, trở thành chủ thần của hệ thống Xuyên thư. Có điều an phận làm việc không được bao lâu, hắn lại trùng hợp gặp được Thời Thần, sau đó lại bắt đầu công cuộc trồng hoa si.

Lần này khác lần trước, lí do động lòng không giống nhau.

Thượng Tiêu Dao trước khi vào Vĩnh Sinh độ yêu một Thời Thần cô độc, rung động từ thái độ và tâm huyết trong công việc của hắn ta. Thượng Tiêu Dao sau khi ra khỏi Vĩnh Sinh độ ngược lại yêu thích chỉ bằng một ánh nhìn.

Nhất kiến khuynh tâm có thực sự là vừa gặp đã yêu? Hay chỉ là kiếp trước ái mộ quá mãnh liệt, kiếp này gặp lại vẫn còn vấn vương?

Thượng Tiêu Dao dù có ở giai đoạn nào cũng sẽ yêu Thời Thần theo nhiều cách. Từ thầm lặng đến ngang tàn cháy bỏng, từ hữu ý đến vô tình, từ suy tư nặng nề đến ngô nghê khờ dại, có lẽ định mệnh không bao giờ thoát khỏi trói buộc. Do đó càng khó tránh khỏi số phận thân bại danh liệt.