Thân thể khỏe mạnh mềm mại của nàng vốn là nhạy cảm hết sức, lại đã trải qua ân ái nam nữ đã quen mùi, cho nên càng không chịu nổi Tần Lâm kích thích. Lúc này thân thể mềm mại sau lớp chiến y da chồn màu đỏ lửa đã sớm trở nên nóng như hơ, ngực dồn dập phập phồng, đôi ngọc phong tròn trĩnh hoàn mỹ không ngừng biến ảo hình dáng dưới ma trảo của Tần Lâm.
Cảm giác thật dễ chịu… hai tay Tần Lâm xoa nắn đôi bảo bối kia, cảm thấy vừa mềm mại vừa đàn hồi. Hắn chuyển sang thò tay theo cổ áo tiến vào, chỉ cách một lớp áo lót thật mỏng, ngón tay nắn bóp không chút kiêng kỵ, cảm nhận cảm giác ấm áp mềm mại.
Lấy tư thế bây giờ, cặp mông tròn căng của Từ Tân Di đang áp chặt vào bụng của Tần Lâm, độ đàn hồi hết sức kinh người làm cho hắn càng thêm mê mẩn. Huống chi tư thế ôm giai nhân như vậy, đùi hai người cũng cọ xát vào nhau, eo thon nhỏ của nàng càng thêm động lòng người.
Từ Đại tiểu thư vóc người cực cao, hàng năm vận động khiến cho eo thon lưng thẳng, chiều cao gần như tương đương với Tần Lâm. Hắn chỉ cần nghiêng đầu đã có thể ngậm vào dái tai nhạy cảm của nàng, liếm chiếc cổ trắng trẻo mềm mại.
Hai tay ôm thân thể mềm mại của nàng dưới lớp áo da chồn màu đỏ lửa, trong tiết trời Đông kinh sư chẳng khác nào ôm một con búp bê thơm tho sống động. Lại thêm nàng còn không ngừng giãy dụa, khiến cho thân thể hai người không ngừng ma sát vào nhau. Cho dù là tâm cảnh Tần Lâm thanh tĩnh cũng không khỏi trở nên kích động vô cùng, nhịp tim nhảy lên kịch liệt không biết mạnh hơn lúc bình thường bao nhiêu lần, huyết dịch mênh mông cuồn cuộn đánh thẳng vào huyệt Thái Dương.
Mà đã Từ Tân Di sớm chấp nhận, trong miệng chỉ thốt lên những tiếng rên ư ử vô nghĩa. Hai tay của Tần Lâm công thành nhổ trại, khiến cho nhiệt độ thân thể nàng không ngừng gia tăng, cũng làm cho nàng cơ hồ mất đi năng lực suy tư, chỉ nghe theo mệnh trời.
Từ Đại tiểu thư anh khí bừng bừng từ trước tới nay chưa lộ vẻ mềm yếu như hiện tại bao giờ. Từ sau đêm cuồng loạn ở Thiên Hương các, hôm nay nàng lại bị Tần Lâm đánh tan phòng tuyến một lần nữa.
Trong lúc mơ mơ màng màng, nàng bị Tần Lâm đẩy ngã xuống giường, cánh tay thật dài đẩy đẩy khước từ yếu ớt vô nghĩa, lực lượng lại nhỏ đến đáng thương, thay vì nói là kháng cự, không bằng nói là mời mọc nhiệt tình.
Tần Lâm không chậm trễ chút nào, cười xấu xa một tiếng, lập tức áp sát đè lên thân thể mềm mại đàn hồi của nàng. Đối với Từ Đại tiểu thư khỏe mạnh hoạt bát, hắn không cố kỵ chút nào thi triển bạo hành, thô bạo xé bỏ y phục ngăn cản hắn tiến thêm một bước xâm nhập. Vì vậy áo choàng da chồn, áo lót sát người, khố nhung… trên người Từ Tân Di thi nhau nối gót rơi xuống.
Có lẽ là cảnh tượng giống như lúc trước gợi nhớ lại, linh đài Từ Tân Di hơi hồi phục thanh tĩnh. Nhìn Tần Lâm đang hớn hở cười vui, nàng không thể làm gì khác hơn là thở dài, bỏ qua hết thảy chống cự: được rồi, sớm muộn cũng phải cho chàng… này, chàng có cần phải đắc ý quá mức như vậy hay không?
Nhìn vẻ đắc ý thuộc về kẻ chinh phục trên mặt Tần Lâm, Từ Đại tiểu thư lại cảm thấy không cam lòng, đang dùng răng cửa cắn môi sinh lòng phản kháng, lại bị đột nhiên tập kích, lại một lần nữa mất đi năng lực suy tư trong tiếng kinh hô thất thanh.
Tần Lâm đã cúi người xuống, hai tay xoa nắn bộ ngực đàn hồi của Từ Đại tiểu thư, cúi đầu ngậm một hạt anh đào trên một đỉnh núi trong đó, đầu lưỡi còn nhẹ nhàng vẽ vài vòng.
Nhất thời cả người Từ Đại tiểu thư run rẩy một trận, nước da bánh mật lộ vẻ ửng đỏ mê người, mắt hạnh xinh đẹp tràn đầy mê hoặc, đôi môi hé mở, thở hào hển khe khẽ giống như cá mắc cạn. Bất quá rất nhanh ngay cả điểm này cũng không cách nào làm được, bởi vì đôi môi thơm tho của nàng cũng đã bị miệng Tần Lâm vít chặt.
Cùng lúc đó, ma thủ công kích của Tần Lâm cũng không dừng lại, không ngừng lui tới qua lại giữa bộ ngực cao ngất, bắp đùi trơn láng mịn màng và cặp mông căng tròn. Vừa lui tới vừa phát tán ra lửa nóng, đốt cháy lên ngọn lửa bừng bừng trong lòng giai nhân.
Tay Tần Lâm đột nhiên dừng lại, thưởng thức tư thế kiều mị của mỹ nhân dưới người. Đại tiểu thư trông vô cùng khả ái, gương mặt đỏ giống như trái táo, đôi môi đỏ mọng mấp máy, phát ra tiếng rên rỉ nỉ non hừ hừ, mắt hạnh tròn xoe khép lại thành hình trăng khuyết.
Tuy rằng hiện tại là mùa Đông, bên trong phòng lại ấm áp như Xuân, nước da bánh mật của Từ Tân Di hiện tại ngả sang màu đỏ từ trong ra ngoài, toát ra mồ hôi hột lấm tấm. Hai tay nàng múa may vô nghĩa, kiều đồn đè xuống giường tạo ra đường cong kinh tâm động phách, cặp chân thon dài không ngừng cọ quậy, dáng vẻ thẹn thùng mặc cho chàng muốn làm gì thì làm.
Trong mê say Từ Đại tiểu thư dần dần phát giác Tần Lâm ngưng công kích, rất là kinh ngạc mở mắt, lập tức gặp phải ánh mắt tà ác của hắn.
- Đại tiểu thư, dường như nàng đã rất muốn…
Tần Lâm từ trên cao nhìn xuống thưởng thức vẻ kiều mị của giai nhân, hai tay chộp lấy cặp đùi của đại mỹ nhân, tách hai chân khép chặt của nàng ra, bày ra tư thế tổng tiến công.
- Không… không có… ai sợ chàng chứ, tới thì tới…
Cho dù toàn thân không mặc gì cả, bị Tần Lâm đè ở dưới người, Từ Tân Di vẫn duy trì tác phong nhất quán của Đại tiểu thư.
Thấy lực chịu đựng của Từ Đại tiểu thư đã quen vận động, không phải là nữ tử bình thường có thể so sánh, Tần Lâm lại có ý trừng phạt nàng năm lần bảy lượt trốn tránh, khóe miệng cong lên tà ác, nụ cười của hắn làm cho Từ Tân Di không tự chủ được sinh ra mấy phần khiếp sợ.
- Vẫn còn mạnh miệng, Đại tiểu thư của ta... Như vậy, đừng hối hận!
Hai tay Tần Lâm đè lại cặp mông tròn căng của Từ Tân Di, để cho eo thon nhỏ không thể nào trốn tránh, sau đó lấy lực đạo trước đó chưa từng có thô bạo tiến vào thân thể của nàng, mượn hoàn cảnh ẩm ướt trơn tuột nhất cử xuyên vào trong.
A... Đáng thương Đại tiểu thư có cảm giác bị đâm thấu, cảm giác đau nhói trước đó chưa từng có từ chỗ mềm mại giữa hai chân truyền tới khiến cho nàng gần như ngạt thở. Thân thể khỏe mạnh mà tràn đầy sức sống giống như cá trong chảo dầu sôi giãy giụa điên cuồng, cho dù Tần Lâm sớm có chuẩn bị, thiếu chút nữa cũng bị nàng hất ra.
- Đại tiểu thư đáng thương, còn dám cậy mạnh sao?
Tần Lâm nhẹ nhàng áp sát người xuống, liếm đi vài giọt nước mắt trên khóe mắt nàng.
Dù sao cũng là mai nở lần hai, Từ Tân Di cũng không có đau đớn như Tần Lâm tưởng tượng, thân thể vận động thể thao của nàng có sức chịu đựng rất tốt, cảm giác sung sướng đã lâu không có làm cho nàng phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn, thở ra một hơi thật dài.
Từ Tân Di nghịch ngợm cười, lè lưỡi liếm liếm ngực Tần Lâm, eo thon nhỏ nhẹ nhàng giật giật.
Giỏi thật, lại còn dám khiêu khích!
Tần Lâm thầm khen thân thể Từ Đại tiểu thư quả nhiên nóng bỏng lại có lực chịu đựng cực mạnh, không hề có bất kỳ cố kỵ nào nữa, thẳng tay thi triển.