Bốn Chỉ Huy Sứ bị dọa cho giật nảy mình, tuy rằng các vệ của bọn họ không sử dụng hỏa khí, chưa từng ăn thịt heo cũng đã thấy qua heo chạy, cũng đã từng nghe quen tai các loại hỏa khí tướng quân đồng, Thần Cơ súng, điểu thương, nhưng chưa từng thấy qua loại súng rút ra là có thể bắn ngay như vậy.
- Nhớ năm xưa đội ngũ của lão tử mới khai trương, tổng cộng mới có mười mấy người, bảy tám khẩu súng...
Tần Lâm trong lòng sung sướng, vừa hát nghêu ngao vừa vênh váo há miệng thổi khói trắng lượn lờ trên đầu nòng súng.
Bất quá có người còn phách lối hơn cả hắn, Từ Tân Di sải bước múa may hai súng chạy tới, chỉ vào bốn vị Chỉ Huy Sứ:
- Này, tặc khấu từ đâu tới, còn không mau mau đầu hàng!
Bọn Trịnh Tư Nhân bị dọa sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng tránh né xung quanh:
- Đại tiểu thư đừng nên làm như vậy, chúng thuộc hạ thân thể phàm thai, nếu trúng một phát sẽ không có cách nào phục vụ Quốc Công gia cùng Đại tiểu thư được nữa…
- Này này...
Tần Lâm không thể làm gì nhìn Từ Tân Di:
- Mới vừa rồi nghe nàng đã bắn hai phát, như vậy bây giờ bên trong súng không có nạp đạn phải không?
Từ Tân Di nghịch ngợm le lưỡi:
- Thật là mất hứng, ta chỉ đùa một chút thôi.
Tần Lâm tỏ vẻ nghiêm trang nói:
- Bất kể có đạn hay không, không thể chỉ họng súng vào người khác. Sau này không cho phép như thế, còn nữa, nàng thấy mấy vị trưởng quan này...
- Được rồi được rồi...
Từ Tân Di trợn mắt một cái, nhìn bốn vị Chỉ Huy Sứ nói:
- Mấy vị tướng quân, xin lỗi, bản tiểu thư sẽ không cầm súng hù dọa các ngươi nữa.
Bốn vị Chu Ngô Trịnh Vương mới vừa rồi chỉ sợ Đại tiểu thư vô pháp vô thiên này nổ súng thật, vì vậy tránh né cực kỳ chật vật, ai nấy phủ phục xuống đất, ngân khôi lăn xuống. Tuy rằng nịnh hót Ngụy Quốc Công phủ nhưng trong lòng cũng không tránh khỏi có mấy câu oán hận.
Lần này Tần Lâm bảo Đại tiểu thư nói xin lỗi, mấy người bọn họ thật sự là cảm kích, ngoài miệng luôn miệng nói không dám không dám đối với Từ Tân Di, ánh mắt lại nhìn Tần Lâm như muốn nói đa tạ đa tạ.
Quan võ gần như có nhiệt tình với binh khí theo bản năng, mặc dù bốn kinh vệ chưa từng sử dụng hỏa khí, bọn Chu Tiến Trung vẫn rất có hứng thú với Xế Điện Thương này, bèn xúm lại thỉnh giáo vì sao súng này không cần dây dẫn hỏa, vì sao có thể rút súng ra là bắn ngay tức khắc.
Tần Lâm nhất nhất giải thích nguyên lý, các tướng quân nghe cảm thấy hay hay. Nhưng sau khi bọn họ biết Xế Điện Thương này bắn sang phát thứ hai thứ ba tốc độ cũng không nhanh hơn điểu thương bao nhiêu, tầm bắn hữu hiệu chỉ có bốn mươi bước, lập tức hứng thú giảm nhiều.
Tần Lâm thấy buồn cười, xem ra mấy vị Chỉ Huy Sứ kinh vệ này cầm quân đánh giặc coi như khá giỏi, nhưng về đạo làm tướng cũng chỉ trung bình. So ra còn kém quá xa tướng tài như Thích Kế Quang, Du Đại Du có tầm nhìn độc đáo, chỉ có thể đi bước nào hay bước ấy mà thôi.
Giống như loại Xế Điện Thương này chính là đặc biệt dành cho Cẩm Y Vệ truy bắt gian tà nghịch phỉ sử dụng, chỉ cần hơn xa ám khí người giang hồ là được, cũng không phải là loại vũ khí ra trận đánh giặc. Cho nên nòng súng ngắn, trọng lượng nhẹ, tương đương với súng ngắn đời sau tầm bắn cũng gần.
Chỉ cần làm nòng súng có chiều dài như điểu thương, nó sẽ có uy lực ngang hàng, tốc độ bắn nhanh hơn, không cần mang theo từng cuộn dây dẫn hỏa lớn, lại giảm bớt gánh nặng cho binh lính.
Ngoài ra điểu thương gặp phải gió lớn, bột thuốc trong cốc thuốc mồi sẽ bị thổi tan, không thể dẫn hỏa, dĩ nhiên cũng không thể sử dụng trong lúc đang cỡi ngựa. Ngoài ra khi gặp phải mưa hơi lớn, dây dẫn hỏa cũng sẽ bị nước mưa làm ướt, cũng không thể sử dụng.
Mà Xế Điện Thương là dùng cò đập vào ngòi giấy phát hỏa, ngòi giấy được đặt trong cốc thuốc mồi có đậy nắp, sẽ không bị gió thổi mưa ướt, có thể bắn ngay cả trong lúc cỡi ngựa giữa trời mưa gió, điểm này đã hơn điểu thương thật xa.
Các vị Chỉ Huy Sứ không thấy được những ưu điểm này, cũng không nghĩ ra chỉ cần gia tăng độ dài nòng súng là có thể gia tăng tầm bắn, thích hợp sử dụng trên chiến trường, tầm nhìn của họ như vậy cũng chỉ tầm thường.
Tất Mậu Khang cùng Lý Hỏa Vượng tất nhiên không phục, Lý Hỏa Vượng không dám tranh cãi với chính tam phẩm Chỉ Huy Sứ Đại nhân, lão Tất lập tức gân cổ muốn nói rõ đầu đuôi gốc ngọn.
Tần Lâm bèn đưa mắt ra hiệu, để y đừng nói ra.
Từ Tân Di cực kỳ thích Xế Điện Thương, không phục nói:
- Hừ, tầm bắn gần một chút thì đã sao, rút súng ra là có thể bắn ngay tức khắc, uy phong biết bao. Giống như điểu thương kiểu cũ, phải nạp đạn, thuốc súng, thuốc dẫn vô cùng chậm chạp, trước khi bắn phát đầu tiên còn phải phí công phu đốt dây dẫn hỏa, quả thật là phí sức, làm sao nhanh được như súng của Tần Lâm?
Ặc…
Tần Lâm sờ sờ mũi, nghĩ thầm câu cuối cùng này của Từ Đại tiểu thư tựa hồ có nhiều ý nghĩa.
- Đúng, đúng!
Đám Chỉ Huy Sứ gật đầu cúi người, bọn họ vĩnh viễn ủng hộ vĩnh viễn tán thành Đại tiểu thư, ngàn vạn lần sẽ không có nửa câu phản bác.
Từ Tân Di nói xong liền nhìn chằm chằm Tần Lâm, miệng nhỏ nhắn nở một nụ cười có vẻ cực kỳ thân thiết:
- Tần Lâm, chúng ta là bằng hữu phải không?
Tần Lâm gật đầu một cái.
- Bằng hữu có nghĩa vụ chia sẻ cho nhau phải không?
Tần Lâm lại gật đầu một cái.
- Vậy cho chúng ta hai trăm cây Xế Điện Thương này để trang bị cho các tỷ muội nữ binh mỗi người hai cây, không thành vấn đề chứ?
Tần Lâm muốn gật đầu, nhưng cổ cứng lại:
- Hai... Hai trăm cây ư?
- Tần trưởng quan, hào phóng một chút đi...
Thị Kiếm cùng các tỷ muội nữ binh của nàng, một đám oanh oanh yến yến không thích hồng trang chỉ thích võ trang lập tức xúm lại:
- Tương lai Tần trưởng quan cũng là trưởng quan chúng ta, hiện tại phát trước chút quân giới cũng là chuyện đương nhiên.
- Này, các ngươi nói gì vậy?
Từ Tân Di đỏ mặt cản lại nhưng cũng không kịp, vì sao tương lai Tần Lâm cũng là trưởng quan các ngươi, làm như bản tiểu thư…
Các nữ binh nhất thời làm cho Tần Lâm cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Nương tử quân thật là lợi hại!
- Được, được...
Tần Lâm không thể làm gì đồng ý yêu cầu này, giữ lại mười lăm cây Xế Điện Thương mình và thân binh các Hiệu Úy dùng, còn lại đưa hết cho nương tử quân Từ Tân Di. Cũng chỉ có hai mươi cây, bị các nữ binh giành giật cướp đi.
May mắn là chế tạo Xế Điện Thương rất nhanh.
Thời này chưa có máy tiện máy khoan, khoan thủ công nòng súng vô cùng khó khăn. Một tên quân tượng muốn khoan nòng một cây điểu thương phải mất thời gian một tháng, so ra làm cốc thuốc mồi, làm cò súng đơn giản hơn nhiều.
Chiều dài nòng Xế Điện Thương chỉ có một phần ba điểu thương, trên lý thuyết thời gian chỉ tốn mười ngày, trên thực tế bởi vì nòng súng ngắn hơn, độ khó và xác suất hư hỏng cũng sẽ giảm xuống rất nhiều, cho nên hai ngày là có thể làm ra một cây.
Dưới dâm uy đám nương tử quân, Tần Lâm đáp ứng tạo Xế Điện Thương ưu tiên trang bị cho các nàng, dù sao nhân thủ tiểu đội thân binh hắn có một cây là được.
Thời này chưa có máy tiện máy khoan, khoan thủ công nòng súng vô cùng khó khăn. Một tên quân tượng muốn khoan nòng một cây điểu thương phải mất thời gian một tháng, so ra làm cốc thuốc mồi, làm cò súng đơn giản hơn nhiều.
Chiều dài nòng Xế Điện Thương chỉ có một phần ba điểu thương, trên lý thuyết thời gian chỉ tốn mười ngày, trên thực tế bởi vì nòng súng ngắn hơn, độ khó và xác suất hư hỏng cũng sẽ giảm xuống rất nhiều, cho nên hai ngày là có thể làm ra một cây.
Dưới dâm uy đám nương tử quân, Tần Lâm đáp ứng tạo Xế Điện Thương ưu tiên trang bị cho các nàng, dù sao nhân thủ tiểu đội thân binh hắn có một cây là được.