Cẩm Y Chi Hạ

Chương 101




Theo Lục Dịch ra ngoài làm việc nhiều lần,còn chưa bao giờ bị người như vậy coi thường,Sầm Phúc sắc mặt trông khó coi hơn.

"Hai vị đại nhân mời theo ta đi trước dùng cơm."

Tiểu quân sĩ tên gọi là Tường Tử tuổi còn quá nhỏ,chỉ biết Lục Dịch là Thiêm sự, nhưng rốt cuộc là thân phận như thế nào cũng không hiểu, dẫn bọn họ đi dùng cơm. Cơm nước cũng không dặn dò nhà bếp làm mà chỉ mang ra thức ăn dành cho quân lính tập thể, thức ăn thô sơ cực kỳ, nhưng xem ra cũng có canh, có đồ chay, nghĩ đến thì xem họ cũng giống như quân lính vậy.

Sầm Phúc tự mình ăn không kén chọn, nhưng thấy Lục Dịch ăn bữa cơm này đạm bạc quá mức, không khỏi cảm thấy phẫn nộ cực kỳ. Nhưng nghe theo lời Lục Dịch đã căn dặn trước đó, cũng không nổi giận ra mặt.

"Tiểu huynh đệ, ta xem ngươi tuổi tác không lớn, sao lại được Du tướng quân trọng dụng?" Lục Dịch thử ăn vài miếng, quay sang ôn hòa hỏi tiểu Tường Tử đứng bên cạnh nói

Dù sao cũng là một thiếu niên, nghe Lục Dịch nói mình được trọng dụng, Tường Tử trong lòng rất thoải mái, dùng sức ưỡn ngực tỏ vẻ đáp:"Khởi bẩm đại nhân,ty chức đây đã không còn nhỏ."

Lục Dịch buồn cười nhìn hắn:"Ngươi cầm tinh con gì?"

"Khởi bẩm đại nhân, ty chức cầm tinh con heo."

Lần này thì đến cả Sầm Phúc cũng cười:"Mới mười bốn tuổi, còn nói chính mình không còn nhỏ."

"Khởi bẩm đại nhân, mười bốn tuổi không còn nhỏ, Tướng quân nói chừng hai năm nữa, liền cho ty chức lên thuyền theo học dùng hỏa súng." Nói lời này, tiểu Tường Tử hai mắt sáng lên.

Lục Dịch cười hỏi:" Thế nào,ngươi thích học dùng hỏa súng sao?"

Tường Tử gật đầu liên tục.

"Theo Tướng quân nhà ngươi rèn luyện cho tốt, nói không chừng mai này có cơ hội vào trong trại Thần Cơ." Lục Dịch cười nói

Tường Tử lập tức cự tuyệt lắc đầu:"Ty chức chỉ đi theo Du tướng quân,nơi nào cũng không đi."

Sầm Phúc cười lắc đầu hướng Lục Dịch nói:" Rõ ràng vẫn còn là con nít."

Mắt thấy bọn họ cũng ăn sắp xong rồi, Tường Tử mời đầu bếp mang ra hộp cơm cùng mấy món ăn nói:"Tướng quân vừa trở về,vẫn còn chưa dùng cơm."

Sầm Phúc thấy thức ăn bên trong cùng bọn họ vừa ăn xong cũng không khác gì mấy,không khỏi tò mò hỏi:"Du tướng quân cũng ăn cơm như thế này sao?"

Tường Tử nghĩ đây là chuyện đương nhiên mà gật đầu.

Đúng thật là không nghĩ tới Du Đại Du thật sự là có thể đồng cam cộng khổ cùng binh lính,Sầm Phúc nhìn về phía Lục Dịch, thấy hắn cười nhạt,cũng không kinh ngạc.

Dùng xong bữa cơm, Tường Tử dẫn bọn họ đến chỗ nghỉ tạm,cũng không phụ giúp bọn họ sắp xếp hành trang,liền vội vàng đi đưa cơm cho Du Đại Du,một mạch mà chạy đi tới đó.

"Đứa nhỏ này....." Sầm Phúc lắc đầu một cái,con mắt liếc nhìn xung quanh gian nhà, lại thở dài:"Đại công tử,nếu không tiện ngài ra ngoài đi dạo,ta đi chuẩn bị sắp xếp một chút,ngài lại trở về."

Gian nhà này cực kỳ đơn sơ,chỉ có những đồ dùng thô sơ đơn giản,bốn phía đều là tường,chưa có thêm bất kỳ đồ trang trí gì.

Lục Dịch cũng không ngại:"Không cần,ở trong quân tất nhiên mọi thứ đều phải thuận theo."

Sầm Phúc dùng chậu đồng lấy nước cho Lục Dịch rửa tay sạch sẽ,tuy hắn so với Sầm Thọ tính tình trầm ổn hơn nhiều,lúc này cũng giải tỏa bực tức trong lòng nói:"Đem chúng ta gạt bỏ sang một bên,vị Du tướng quân này thật là tự cao tự đại,lại nói, Đại công tử cùng hắn thứ bậc quan gia tương đồng, vậy mà hắn ở trước mặt ngài đùa bỡn,ra vẻ uy phong gì chứ!"

Mang chậu nước giếng lạnh lẽo đến,khăn vải lau mặt sạch sẽ,Lục Dịch sau một lát mới nói:"Tuy nói là Tứ phẩm quan gia,nhưng hắn có quyền cầm quân,thật là so với ta có trọng lượng hơn nhiều."

"Vậy thì hắn cũng không thể khinh thường ngài như vậy." Sầm Phúc nói

"Ngươi mang đến đây một lần nữa về tư liệu của Du Đại Du." Lục Dịch thở dài:"Nếu hắn có cách giải quyết công việc linh hoạt khéo léo, là người mạnh vì gạo,bạo vì tiền,thì những năm này sẽ không quản nhiều chuyện không quan trọng như vậy,lại có thể như vậy giải quyết nhiều lần.

Du Đại Du,là người Phúc Kiến.Gia Tĩnh năm 14 được bổ nhiệm làm Thiên hộ,thủ ngự ở Kim Môn,Gia Tĩnh năm 21 thăng quan Đô đốc Chỉ huy Thiêm sự,Gia Tĩnh năm 35 lấy chiến công mà thăng chức.

Nhưng mà so với kinh nghiệm thăng chức làm quan trong triều thì kinh nghiệm ở quan trường của hắn thì nhiều hơn.

Chỉ có một thân một mình lại có tài dẫn binh,nhưng không được trọng dụng.Binh bộ Thượng Thư Mao Bá Ôn đối với hắn vô cùng ưa thích,từng khích lệ hắn nhưng cũng không trọng dụng hắn,sau đó hắn được Mao Bá Ôn đề cử cho Tuyên Đại Tổng đốc,người này đối với hắn cũng nể phục,nhưng cũng không trọng dụng hắn.Sau đó ở sông Kinh Hà quân ta đại thắng,rõ ràng là hắn dẫn quân đánh thắng trận,nhưng công lao lại người khác lĩnh,lại giáng chức quan của hắn,sau đó nữa hắn lại tham gia vào trận chiến truy kích của Hồ Tông Hiến,tuy rằng thua trận,nhưng cũng dốc hết toàn lực vô cùng anh dũng,kết quả cuối cùng bị thánh thượng xóa bỏ lệnh cha truyền con nối phải làm Bách hộ,giao trách nhiệm an phận thủ thường ở đây,bằng không đem ra chặt đầu thị chúng...Có thể nói,từ khi Gia Tĩnh năm 14,Du Đại Du ở trong quan trường đã chịu nhiều thiệt thòi,gánh vác vô số oan ức.

"Có thể nghĩ đây là một người trong quan trường không được các thủ lĩnh ưa mắt,không bị chỉnh đốn mới là lạ." Sầm Phúc nhìn quanh gian nhà,tuy nói là sạch sẽ nhưng đồ dùng cực kỳ thô sơ." Hắn bây giờ còn có thể mang binh đi đánh giặc,ta cũng cảm thấy kỳ quái."

"Hắn bây giờ có thể mang binh lính đi đánh giặc,là bởi vì hắn có quả thật là người tài giỏi."

Sầm Phúc mang khăn phơi trên giá,xoay người hỏi:"Hắn xem ra là người của Hồ Tông Hiến sao?"

"Sợ rằng hắn thì không nghĩ vậy." Lục Dịch nghiêng đầu nghĩ trong chốc lát,"Bây giờ trong triều đình,ngươi nghĩ xem không dễ dàng tìm ra người nào mà không bè phái,hắn có thể coi như là một trong số đó,chỉ một lòng một chí hướng đánh giặc,phe phái hoàn toàn mặc kệ.Ngươi nghĩ,trước kia hắn thắng trận,được nhiều người nể phục nhưng không được trọng dùng là vì cái gì,không bao lâu sau hắn tham gia hỗ trợ Hồ Tông Hiến,bị người khác coi là người của Hồ Tông Hiến...Thắng hắn bị giáng chức,thua hắn chịu oan ức,chuyện như vậy ngươi có làm được không."

Sầm Phúc cười nói:"Ty chức tự hỏi,điểm ấy có thể không so bằng Du tướng quân được."

"Không chỉ là ngươi,chỉ sợ ta còn không làm được." Lục Dịch nói,"...Nghe nói hắn võ nghệ tuyệt vời,am hiểu Kinh Sở trường kiếm,nếu như có cơ hội ta muốn thử với hắn một phen,ngược lại cũng không làm mất mát đến chuyện hệ trọng."

"Trước mắt Sầm Cảng vẫn còn chưa đánh hạ,chỉ sợ hắn không có tâm tình cùng Đại công tử lượng sức." Sầm Phúc nói.

Thật ra, Du Đại Du không chỉ là không có tâm tình,mà là vì lo chuyện quan trọng không dứt ra được,bận rộn việc quân vụ, trải qua hai ngày, sau khi quân sĩ đến thông báo,mới dẫn Lục Dịch đến lều lớn trong quân doanh.

"Khởi bẩm tướng quân,Lục Thiêm sự đã tới." Quân sĩ hướng cúi đầu bẩm báo trước mặt Du Đại Du đang dùng cơm.

Mặc dù lường trước được cảnh chiến sự của các tướng lĩnh trong quân doanh sẽ bận bịu như thế nào,dáng vẻ lôi thôi lếch thếch,nhưng nhìn thấy trước mắt vị Du Đại Du tướng quân này,Lục Dịch lại không khỏi ngẩn người, vị này vẫn còn đang mặc y phục mà lần trước trở về quân doanh,áo bào của hắn vẫn còn dính thuốc súng,quần áo chưa thay,mặt cũng chưa rửa,trên người dính phải máu...

Du Đại Du không đứng dậy,phất tay để quân sĩ đi ra ngoài,lại phất tay ra hiệu Lục Dịch ngồi xuống,tùy ý mà ra lệnh.

"Chờ một lát, ta đây ăn xong bữa cơm đã." Hắn một bên nhai một bên hướng Lục Dịch nói.

Lục Dịch nói:"Tướng quân xin cứ tự nhiên,ta đây cũng không vội."

Du Đại Du quả nhiên lại không để ý tới Lục Dịch,ngay sau đó tiếp tục ăn cơm.Dáng vẻ ăn của hắn giống như là đói ba năm mà chưa ăn cơm.Lục Dịch ngay cả nhìn cũng không nhẫn nại mà nhìn,một bên ngồi nhắm mắt suy nghĩ cũng nghe thấy động tĩnh của hắn, cảm giác khổ sở cực kỳ.

Trải qua một khoảng thời gian không lâu,chỉ trong chốc lát,cả căn lều đều tĩnh lặng,Du Đại Du đem bát đũa đẩy sang một bên,dùng ống tay áo tùy tiện chùi miệng,hướng Lục Dịch miễn cưỡng cười cợt,nói:" Khiến ngài cười chê rồi! Bọn ta là quân lính đánh trận,không biết khi nào lại có bữa cơm như thế này nữa cho nên không quen nhai kĩ nuột chậm.Ngài xem bây giờ trời bên ngoài đã ấm áp hơn rồi,đến khi trời lạnh rồi mới khổ."

Lục Dịch cười nhạt:"Trước đây lúc đến quan ngoại,ta từng trải qua cảm giác này."

Vẫn nghỉ hắn chỉ là đại công tử suốt ngày trong kinh thành,không nghĩ tới hắn lại từng đến quan ngoại,Du Đại Du không khỏi nhìn chằm chằm Lục Dịch.

"Không biết Hồ đô đốc trong thư đã nói rõ ràng như thế nào." Lục Dịch nhìn hắn nói:"Ta đây mặc dù bất tài,nhưng lần này đến quân doanh,cũng hy vọng có thể góp một chút công lao nhỏ."

Du Đại Du cười gượng hai tiếng:"Lục Thiêm sự chuyện ngài là khách quý,Đô đốc cũng đã bàn giao,như vậy..."

Ngón tay của hắn hướng về bên cạnh bàn là một cái rương màu đen,bên trong là đủ loại bản đồ tác chiến,tư liệu,sách,chiến báo,dụ lệnh..

"Đô đốc đã lên tiếng,để ta cùng phối hợp với Lục Thiêm sự,bản tướng đương nhiên sẽ không làm trái lệnh,các tư liệu tác chiến tất cả đều ở đây,xin mời Lục Thiêm sự suy xét từng cái." Du Đại Du đứng lên,suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:"Ngày mai có hội nghị tác chiến,nếu Lục Thiêm sự có hứng thú,ta cũng sẽ phái người đến mời ngài dự thính."

Lục Dịch đang muốn nói chuyện,Du Đại Du cũng đã đứng lên,hướng hắn chắp tay nói:"Lục đại nhân,ngài từ từ mà xem xét,ta còn có việc trong quân vụ,còn phải lên thuyền một chuyến,không thể tiếp đón ngài chu đáo,xin thứ lỗi."

"...Tướng quân xin cứ tự nhiên." Lục Dịch chỉ có thể nói

Lại không một câu thừa thãi,Du Đại Du nhanh chân đi ra lều trại,ra hiệu cho Tường Tử trông coi Lục Dịch.Bên trong lều lớn,Lục Dịch cười khổ trong chốc lát,thầm nghĩ lá thư đó của Hồ Tông Hiến chỉ sợ rằng cũng không giúp được gì,Du Đại Du hiển nhiên coi mình là tới giám sát quân doanh.

Lục Dịch đứng dậy,tiện tay lấy từ trong rương đen một cuộn bản đồ,ở trên bàn bày ra,chăm chú nhìn kỹ...

Sáng hôm sau,Du Đại Du trở lại lều lớn sau đó lại nhìn thấy Tường Tử dựa vào ghế đang say ngủ,liền tiến lên lay hắn tỉnh dậy.

"...Tướng,tướng quân ngài đã trở về." Tường Tử dụi mắt đang còn buồn ngủ,nhìn tứ phía,"Lục Thiêm sự đâu rồi?"

Du Đại Du cau mày nói:"Ngươi chỉ có một người mà cũng không canh chừng được sao?"

"Ta vẫn luôn canh chừng hắn,Lục Thiêm sự cả đêm đều ở đây,sau đó ta...." Tường Tử phiền muộn nói:"Ta có lẽ là quá buồn ngủ,nên ngủ thiếp đi."

"Hắn cả đêm đều ở đây sao?"

"Đúng vậy,hắn nói muốn mau chóng hiểu rõ tình hình tác chiến đánh giặc Oa,vì lẽ đó cả một đêm đều ở đây xem những thứ này.Ta có khuyên hắn đi nghỉ,hắn chỉ nói không mệt." Tường Tử nói,"Nếu không chừng ta đi đến gian phòng hắn xem thử,hay là hắn đã trở lại nghỉ tạm."

Du Đại Du đi tới bên cạnh bàn,ánh mắt chậm rãi nhìn lướt qua mặt bàn,bản đồ,tư liệu rất nhiều nhưng không lung tung lộn xộn,trên cùng là tấm bản đồ hải chiến Sầm Cảng....

"Hắn có hay không hỏi ngươi việc gì?"

"Cũng có hỏi một chút,cũng đều là chút việc vặt,hỏi ta bao nhiêu tuổi,quê nhà ở nơi nào,ta liền dựa vào tình hình thục tế mà nói." Tường Tử cẩn thận quan sát nét mặt của Du Đại Du,"...Tướng quân,không thể nói được sao?"

"Còn có hỏi những chuyện khác không?"

"Những cái khác..." Tường Tử cố gắng nhớ lại,nhưng vẫn lắc đầu," Không có".

Du Đại Du suy nghĩ trong chốc lát,nghĩ rằng Lục Dịch dù sao cũng là Cẩm y vệ,hắn chính là muốn điều tra gì đó,chỉ sợ sẽ không thẳng thắn như vậy.

Mặc dù thức cả đêm,Lục Dịch trở lại trong phòng,mặc dù cảm giác mệt mỏi,nhưng không hề buồn ngủ.Cả đêm nhìn tư liệu,tình hình ở Sầm Cảng so với hắn dự đoán còn suy yếu hơn mấy phần.

Sầm Cảng khúc khuỷu hẹp hòi,địa hình phức tạp,dễ thủ khó công; huống hồ MAo Hải Phong khốn khổ bấy lâu nay,chuyện sinh tử cũng không để ý,hơn nữa lại đến mùa lũ,không ít tên giặc OA tiếp viện ở Sầm Cảng,toàn bộ tình hình trận chiến đối với quân Minh là cực kỳ bất lợi.Nói vậỵ Hồ Tông Hiến cũng gây áp lực rất lớn cho Du Đại Du,bằng không Du Đại Du sẽ không mạo hiểm vượt ải này mà công kích giặc Oa.

Sầm Phúc khuyên Lục Dịch nghỉ ngơi một lát,Lục Dịch trong đầu trước sau vẫn luôn nghĩ về tấm bản đồ phòng thủ hải chiến,đi rửa mặt bằng nước lạnh,nhanh chóng tỉnh táo quên mệt mỏi,thay áo bào,nghĩ đến ý định sẽ đi lên thuyền,tốt nhất là có thể đi xung quanh Sầm Cảng xem tình hình một chút.Chiến tranh trong đất liền gian nan như vậy,nếu như tiến công từ trên biển không chừng có thể có khả năng chuyển biến tốt.

Hai người một đường đi thẳng băng qua quân doanh,dù cho Lục Dịch chỉ mặc áo bào bình thường,không phải là áo bào của Cẩm y vệ,nhưng vẫn nhận được sự chú ý của tứ phía quan binh liếc nhìn.Cẩm y vệ luôn luôn không được người khác vừa mắt,hắn từ trước đến giờ là biết được,nhưng ánh mắt của quan binh lúc này cùng bách tính trong triều đình không giống nhau,ánh mắt căm ghét hầu như không thể che giấu được họ,cũng không hề né tránh.

Đi tới gần cổng doanh trại,thấy có vài kỵ binh phi mã mà tới,mặc trên người một thân là áo bào của Cẩm y vệ,người cầm đầu tung người xuống ngựa,đứng ở cổng doanh trại,mệnh cho quân sĩ thông báo cho Du Đại Du mau tới tiếp chỉ.

Nghe nói có thánh chỉ giá lâm,quân sĩ chạy vội vào thông báo,Du Đại Du rất nhanh đi ra nghênh đón,quỳ xuống tiếp chỉ.

"....Chiết Giang Thống soái Du Đại Du,tác chiến bất lợi,kỳ hạn một tháng,phải đoạt được Sầm Cảng!Nếu đến kỳ hạn vẫn không được,từ chức Thống soái trở xuống,toàn bộ mất chức điều tra!" Cẩm y vệ cất cao giọng nói.

"Thần tiếp chỉ."

Du Đại Du tiếp nhận thánh chỉ,thể diện của hắn hoàn toàn u ám mịt mờ.