Lăng Vĩ Đình ngồi đối diện với cô khiến cho cô không mấy thoải mái, cả cái việc đêm qua không hiểu sao đêm qua cô lại không nhịn được mà bộc lộ hết tâm tình của bản thân, những điều mình luôn muốn chôn dấu đi không muốn cho anh biết
Lăng Vĩ Đình kể từ lúc ngồi xuống bàn ăn thì luôn để ý đến Tiểu Vi, anh giọng nói nhẹ nhàng thật lòng hỏi
"Tiểu Vi thức ăn không hợp khẩu vị sao "
Tiểu Vi bị hỏi thì ngượng ngùng không biết nói gì,trong lúc này Vĩ Vĩ lên tiếng với giọng nói trong sáng phá vỡ đi bầu không khí ngột ngạt này
"không đâu mẹ đang hạnh phúc vì được ngồi đây với đầy đủ thành viên đó "
Tiểu Vi nhìn đứa con gái đang phụng phịu ăn,đôi mắt cô khẽ ướt, khuôn miệng cười tươi nhìn Vĩ Vĩ xong quay sang nhìn Lăng Vĩ Đình
"Hôm nay anh có thể ở nhà một ngày được không, tôi muốn đưa Vĩ Vĩ đi chơi "
Câu nói này của cô như đã buông bỏ tất cả để có thể trở lại bên anh một lần nữa, đây chính là cơ hội mà Vĩ Vĩ và cô dành cho anh, sự tha thứ này cuối cùng thì Lăng Vĩ Đình cũng nhận được lấy, khi anh nghe được cô nói thì cùng lúc anh đã mặc kệ đây là buổi ăn sáng mà chạy lại ôm Chặt lấy người cô nói
"được, được em muốn đi đâu cũng được "
khoảng khắc này như là sự tươi mới rộn nở trong lòng Tiểu Vi, cô khuôn mặt hiện giờ không còn nét buồn bã của những tháng ngày trước, giờ cô như được trải mình với hạnh phúc,hạnh phúc của một gia đình thật sự
"vậy để tôi lên thay đồ đã, hai người ra xe trước đi, tôi ra sau "
Lăng Vĩ Đình hạnh phúc khi có thể từ giờ anh sẽ sửa chữa sai lầm khi trước đã làm với cô và cả việc của Mục Thiên Biên, anh sẽ giải quyết mọi việc thật nhanh chóng để có thể sống với gia đình nhỏ của mình một cách êm đềm
"được em không cần phải vội, anh chờ được "
nói xong thì Tiểu vi cũng đã lên tầng giờ Vĩ Vĩ cũng đã theo người làm ra xe trước, anh một mình ở nơi phòng khách anh nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho Thiệu Quan
"hôm nay tôi sẽ không đến công ty, mà tôi có việc nhờ cậu điều tra rõ,tôi không biết làm cách gì để tìm hiểu nhưng nhất định phải tra rõ ràng "
Thiệu Quan bên khi nghe rõ anh nói, cậu ta nghiêm túc đáp
"Thiếu gia nói việc gì vậy "
Lăng Vĩ Đình nhìn ra, bên ngoài xe đứa con gái nhỏ của anh vui đùa rồi quay đi nơi khác lạnh giọng nói
"việc đứa con trong bụng Mục Thiên Biên, mong cậu có thể điều tra rõ, tôi chắc chắn đó không phải con của tôi "
Thiệu quan bên kia cười nhẹ
"Thiếu gia tôi sẽ cố gắng điều tra nhanh nhất có thể, tôi cất máy đây "
Lăng Vĩ Đình gật nhẹ đầu
"Ừm "
mới dừng cuộc gọi được vài giây thì Tiểu Vi đi xuống, trên người mặc chiếc váy hai dây màu trắng đơn giản, trông nhẹ nhàng nhưng rất quyến rũ khi nó có thể khoe được phần vai với xương quai xanh Quyến rũ của cô, cô mang một đôi giày cùng màu,mang lại vẻ ngoài năng động, dù đơn giản nhưng thật rất hợp với cô, đến Lăng Vĩ Đình còn không thể rời mắt khỏi sắc đẹp của cô
Tiểu Vi đi lại bên Lăng Vĩ Đình cô ngượng ngùng khi amh cứ nhìn chằm chằm cô, tuy hai người là vợ chồng với nhau nhưng cô không thể chịu được khi anh cứ nhìn cô như vậy, Tiểu Vi khẽ giọng nói
"Lăng Vĩ Đình,chúng ta đi thôi "
Lăng Vĩ Đình bỗng đang yên đang lành thì sắc mặt đen lại
"Tiểu Vi, em có thể đừng gọi anh xa cách vậy được không "