Cẩm Tú Phong Hoa Chi Đệ Nhất Nông Gia Nữ

Chương 33: Kinh sợ




“Ăn ăn ăn, chỉ có biết ăn thôi, ta cho các ngươi ăn gần nửa đời người, hiện tại vừa được người ta cho một chút, liền đem ta ném đi? Quả thực chính là bạch nhãn lang vô tâm vô phế, sớm biết rằng như vậy, ngay từ đầu ta đã đem ngươi bóp chết bớt việc. Ôi. Tâm của ta a, là như nung như nấu, làm sao không đau lòng ta lão bà tử sắp chết này chứ…”

“Nương, ngươi làm cái gì vậy a? Lại tiếp tục như vậy, gà của chúng ta cũng không đẻ trứng.” Đụng tới loại chuyện này, Tiền thị tuyệt đối thích vô giúp vui, lão thái thái vừa đứng ở trong sân mắng chửi người, nàng lập tức liền từ trong phòng mình đi ra.

Nhưng là, khi nhìn đến gà mái vốn đã sắp vào thời kỳ nghỉ đẻ trứng trong ổ gà kia, cơ hồ thành hòa thượng trong chùa miếu, toàn thân trái trọc lóc, phải nhẵn bóng, Tiền thị không khỏi mài mài răng, ngươi nói lúc này cũng sắp đến mùa đông, không có lông thực lạnh a.

Lão thái thái cũng thật là, cho dù là muốn xì cũng hướng về phía gà trống đúng không, ít nhất gà trống chết bọn họ còn có thể khai trai, gà mái còn có thể lưu trữ đẻ trứng mà.

“Còn đẻ trứng cái gì a, có người trời sinh không đẻ ra trứng, còn không phải mệnh tốt bắt cóc một con trai của ta? Tiện nhân chết tiệt, khó trách có thể sinh hạ một cái tiểu tiện nhân không biết xấu hổ như vậy.” Nàng đây xem như càng nói càng không giữ miệng, càng nghĩ càng giận toàn thân phát run.

Trong tây sương phòng, Quân Dao mặt không chút thay đổi hướng miệng bếp thêm mấy cây củi đốt, sau đó đứng lên, chậm rãi hướng về phía bên ngoài đi đến. (QA: Dao tỷ xử đi!!!)

Nàng hiểu được nữ nhân cổ đại, trừ bỏ địa vị xã hội thấp, cuối cùng còn sẽ bị bà bà đắn đo cả đời, hơi chút một vô ý sẽ bị hưu khí, bị buộc làm con dâu hiền lành nạp thiếp cho trượng phu.

Dương thị là đại biểu thực điển hình cho con dâu cổ đại, nàng có thể nhẫn nại cực độ, nhẫn nại bà bà làm khó dễ, chị em dâu châm chọc khiêu khích, lại có thể vì con cái, phá lệ cường ngạnh, mẫu thân như vậy, đối với Quân Dao mà nói đã muốn thực không tồi, ít nhất không phải loại như Tiền thị kia.

“Các ngươi miệng không có cửa như vậy, thật sự được không?” Đi đến trước mặt hai người, Quân Dao miết mắt thấy rau dại Quân Chính Dân chuẩn bị tốt, toàn bộ đã bị Lưu thị cho mười con gà cùng một đầu heo kia nhà bà ăn.

Hai người bị thanh âm đột nhiên xuất hiện, làm cho sợ tới mức toàn thân run run, chờ thấy rõ Quân Dao phía sau, mới thở phào nhẹ nhõm.

“A, ta tưởng là ai đâu, đây không phải là tiểu tiện nhân đứng đầu Thủy Tuyền thôn chúng ta sao.” Tiền thị hai tay chống nạnh, ngẩng đầu lên, tà mắt, từ trên cao nhìn xuống nhìn Quân Dao.

Quân Dao không mảy may tức giận chút nào, biểu tình vẫn thản nhiên như trước làm cho người ta không nhìn ra cảm xúc gì, chính là ở chỗ sâu trong đáy mắt kia lạnh như băng phảng phất như hàn băng ở bắc cực, buồn cười là, Tiền thị căn bản là không nhìn ra được.

Nàng nhấc chân đi vài bước hướng chỗ Tiền thị, ở trong vẻ mặt còn đang đắc ý kiêu ngạo của nàng ta, một cái đá chân thật mạnh, hung hăng đá vào bụng Tiền thị, sau đó Tiền thị đẫy đà, bị nàng đưa ra xa ba trượng, đánh vỡ thành chuồng gà, theo đó là một trận gà quần loạn vũ (đàn gà bay múa loạn lên), chật vật ngã ngồi ở trong góc tường.

“Ôi…” Tiền thị toàn bộ quá trình, chỉ phát ra một tiếng kêu rên, ngay sau đó đã muốn trở mình trợn trắng mắt, rõ ràng ngất xỉu luôn đi, nhưng là lại một lần nữa không thể không trừng lớn con mắt, kinh hãi nhìn Quân Dao trước mặt, cùng với dao phay chuyên môn dùng để thái rau dại kia trong tay nàng.

“Ngươi… Tiểu tiện… Ngươi muốn làm gì?” Lão thái thái đã sợ tới mức hai chân đều phát run, nếu không phải gắt gao chống vào hàng rào ở một bên, phỏng chừng bà đã sớm ngồi dưới đất.

Lúc này trong lòng bà là hoảng sợ, nói lại nghiêm trọng một chút, chính là tất cả hồn phách cơ hồ đều bị dọa bay.

Nghĩ Lưu Quế Hương nàng, từ nhỏ khi làm cô nương được cha mẹ nâng ở lòng bàn tay, sau gả cho Quân Bình Kiều lại là nương tử tú tài mỗi người đều hâm mộ, tại cái Thủy Tuyền thôn này, là một hộ duy nhất không phải nộp thuế, nàng từ trước đến nay đều là kiêu ngạo tôn quý, nhiều năm như vậy đã sớm quen người chung quanh nịnh hót tán dương, lão thái thái cả đời bị giam cầm ở đại viện Quân gia giống như một cái thổ hoàng đế, nay thổ hoàng đế này phát hiện, chính mình ở trong mắt Quân Dao, có lẽ chỉ là một con gà mái già tùy thời có thể giết, loại cảm giác này làm cho nàng hoảng sợ, sợ hãi.

Quân Dao chính là lạnh lùng liếc liếc lão thái thái một cái, liền mang theo dao phay hướng về phía Tiền thị từng bước một đi qua.

“Lão thái thái, ta không động tới ngươi chẳng qua là thấy ngươi lớn tuổi, không chịu được một cước này của ta, nhưng là ngươi cũng đừng cảm thấy ta chính là mặc cho người ta khi nhục, mọi người là càng già càng tôn quý, ngươi cũng không nên đánh mất mặt mũi của Quân lão gia tử, càng già càng hồ đồ.” Nhìn Tiền thị sắc mặt trắng bệch, lạnh run trước mặt, Quân Dao ngồi xổm người xuống, cười ôn hòa mà tao nhã, “Tiền thị, ta lúc trước là không phải đã nói, ngươi lại lắm mồm, ta sẽ giết ngươi?”

Giờ phút này Tiền thị, thật sự hận không thể ngất xỉu đi, chính là vẻ mặt  của Quân Dao làm cho nàng chỉ có thể ngẫm lại mà thôi, nàng sợ hãi lúc này vừa ngất xỉu, về sau liền trực tiếp không tỉnh lại nữa.

Trong lòng nàng hối hận a, nếu biết Quân Dao đã ở trong Tam phòng nơi đó, nàng làm gì muốn đi ra phối hợp lão thái thái, chỉ cần nàng ta không ở, chính mình khi nào thì không thể khoan khoái khoan khoái miệng, làm gì gấp gáp trong nhất thời.

“Các ngươi đây là đang làm cái gì?” Quân lão gia tử từ tư thục trở về, liền liếc mắt một cái thấy được lão thái thái đứng ngốc ở chỗ này, sau đó đi tới liền nhìn đến Quân Dao cầm dao phay, hướng về phía Tiền thị tươi cười sáng lạn, nghi hoặc hỏi.

Ngay tại thời điểm Tiền thị vạn phần ảo não, Quân lão gia tử xuất hiện, không thể nghi ngờ là cho nàng dũng khí thật lớn, nhất thời huyền tâm (tâm đang treo lơ lửng) rơi xuống, phía sau lưng không khỏi thẳng tắp lên, dưới hông mềm yếu, sau đó phát hiện sau lưng đã bị mồ hôi tẩm ẩm ướt hoàn toàn.

Quân Dao quay đầu nhìn Quân lão gia tử, sau đó khoan thai đứng lên, vẻ mặt vô hại nói: “Lão gia tử đã trở lại, vừa rồi Đại thẩm muốn trộm giết gà nhà ta, ta ngăn lại một chút mà thôi.”

“Ngươi nói dối, ta mới không có, rõ ràng là ngươi trước…”

“Đại thẩm, ngài ý tứ là ta tìm ngài gây phiền toái trước sao?” Quân Dao quay đầu, cúi mắt trên cao nhìn xuống nhìn Tiền thị, đáy mắt, một chút ánh sáng u ám âm trầm, chợt lóe mà qua, sau đó nhìn đến sắc mặt Tiền thị càng thêm trắng bệch, Quân Dao thế này mới giơ lên một chút tươi cười ấm áp, “Cho dù nói không thân thiết hơn nữa, ngài thủy chung là trưởng bối, chính là tình huống của cha nương ta ngài cũng biết, còn cần những con gà trống này để dưỡng thân mình, Đại thẩm, nương ta được chia mười con gà nhưng toàn bộ đều là gà trống a, không có trứng gà, ngài không thể ngay cả thịt cũng muốn làm của riêng đi? Này không khỏi có điểm rất khi dễ người ta.”

Lão gia tử vừa nghe, nhất thời đen mặt, ánh mắt nghiêm khắc nhìn con dâu cả trước mặt, nghiêm túc nói: “Có phải có chuyện như vậy hay không?”

Ở Quân gia, lão gia tử chính là quyền uy, cho dù lão thái thái chưởng quản một nhóm con trai con dâu ăn, mặc ở, đi lại, nhưng vẫn như trước không hơn được một câu nói tùy ý của lão gia tử, mà bình thường lão gia tử nhìn như ôn hòa, kì thực lại làm cho tất cả mọi người Quân gia kính sợ.

Tiền thị nhìn ánh mắt nghiêm khắc cùng vẻ mặt âm trầm kia của lão gia tử, nhất thời sợ tới mức run rẩy, răng nanh cao thấp cũng không ngừng run lên, “Cha, ta, không, không có, ngài lão đừng nghe tiểu tiện nhân này…”

“Thẩm, tên của ta kêu Quân Dao, về phần tiểu tiện nhân trong miệng ngươi, là có ý tứ gì, không biết dòng họ của ta trong miệng ngươi là tiểu, tiểu tiện, hay là tiểu tiện nhân?” Cầm dao phay đi đến một bên, buông thớt đồ ăn, nắm lên rau dại trong giỏ trúc, lưu loát giơ tay chém xuống, đem rau dại băm, sau đó bỏ vào trong máng ăn của gà, nhìn một con gà trống to mọng kia, Quân Dao cười nheo lại hai tròng mắt, nương của nàng là người chịu khó, những con gà này chính là chứng minh tốt nhất.

Nghĩ trong nồi còn đang chưng bánh bao, một đôi mắt đẹp của Quân Dao dừng ở trên người con gà trống lớn trong chuồng gà, theo lý thuyết đối với Dương thị lúc này, vẫn là gà mái già có vẻ có dinh dưỡng, nhưng là không có biện pháp a, chấp niệm của lão thái thái đối với gà mái già đại khái so với lão gia tử càng sâu hơn, rõ ràng có tám con gà mái già, một con cũng không cho bọn họ, chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, đêm nay liền giết một con gà trống, cho Dương thị bồi bổ thân mình.

Nàng không để ý đến lúc này còn có ba người tâm tư khác nhau, đi vào chuồng gà, nâng tay bắt lấy một con gà trống, sau đó xách cổ gà bước đi hướng tây sương phòng.

“Lão gia tử, đêm nay trong phòng ăn thịt gà, chờ cho ngươi đưa một chén.”

Quân Bình Kiều nhìn Quân Dao một thân hơi thở lưu loát, sửng sốt một chút, “Ai!”

Kỳ thật hắn vốn muốn nói dưỡng thật tốt, vừa vặn có thể ăn trứng gà, nhưng là nhìn chuồng gà được chia làm hai nhóm kia, một nhóm cơ hồ tất cả đều là gà mái, một nhóm khác thuần túy là gà trống, Quân Bình Kiều chỉ cảm thấy nét mặt già nua đều nóng bỏng lợi hại, hắn làm sao lại đến lúc già, bị nữ nhân trong nhà làm mất mặt.