Cẩm Tú Duyên

Chương 19: Ba ơi, con yêu ba!




Tiểu Sơ Thất giống hệt ba nó ở chỗ rất ghét uống thuốc. Lúc này nó đang bị cảm lại cáu kỉnh, không chịu ngoan ngoãn uống thuốc. Cẩm Tú và vú em, hai người cũng không bồng được nó.

Tiểu Sơ Thất uốn qua uốn lại như một con giun, đầu thì lắc như trống bỏi, còn mím môi nói không cần, không cần. May mà có ba ba lãnh khốc của nó đến cứu giúp.

Hắn túm lấy Tiểu Sơ Thất đặt lên đầu vai: “Con trai, cưỡi ngựa không!”

Tiểu Sơ Thất lập tức vui vẻ, ôm lấy đầu Tả Chấn hét lớn: “Ba ơi, chạy nhanh lên, đừng để mẹ đuổi kịp. Con không muốn uống thuốc, không muốn đâu!”

Vì thế Tả nhị gia bèn mang thằng con chạy từ trên lầu xuống dưới lầu, đi mấy vòng trong đại sảnh, cuối cùng thì ôm nó ngồi xuống sô pha.

“Con trai, uống thuốc đi rồi ba dẫn con ra vườn chơi.”

“Con không muốn, mẹ nói không thể đi, trong vườn gió rất lớn.”

Tả Chấn không ngờ Tiểu Sơ Thất lại di truyền tính ngang ngược của hắn không sót chút nào!

“Vậy con muốn ăn kẹo que không?” Hắn lấy từ trong túi ra một que kẹo màu rực rỡ, quơ qua quơ lại trước mặt Tiểu Sơ Thất. Tiểu Sơ Thất nuốt một ngụm nước miếng: “Ứ, không thèm.”

“Vậy con dao nhỏ bằng bạc này con cũng không thèm sao?” Tả Chấn tiếp tục dụ nó.

“Dao? Ba ơi ba, con muốn xem một chút.” Ánh mắt của Tiểu Sơ Thất lập tức không thể rời đi con dao nhỏ sáng chói kia. Con trai của hắn, hắn còn không hiểu sao. Nếu ngay cả kẹo que cũng không lừa được nó vậy thì chỉ còn lại phi đao thôi.

“Uống thuốc trước đã.” Tả Chấn thừa thắng xông lên.

“Ba, vậy ba uống chung với con được không?”

Uống thuốc chung? Câu này sao nghe quen vậy ta!!! Tế bào thần kinh của hắn vận động kí ức một chút. Thì ra Cẩm Tú cũng từng dùng giọng nói cầu xin cùng ánh mắt mềm mại này khiến cho hắn uống thuốc với nàng.

Thua rồi, thật sự thua rồi!

Hắn chỉ có thể nhận lấy chén thuốc trong tay Cẩm Tú, uống trước một ngụm, sau đó vô cùng ai oán mà nhăn mày nhìn Tiểu Sơ Thất uống thuốc ừng ực rồi cầm lấy phi đao trong tay hắn. Cuối cùng còn không quên lưu lại trên mặt hắn một nụ hôn dính đầy thuốc bắc. “Ba ơi, con yêu ba!”

Mãi cho đến khi hết bệnh, rốt cuộc Tiểu Sơ Thất cũng gạt tới tay những thanh phi đao mà ba nó cất giữ N năm nay.