Chu Lục hôm nay hơi kém Hạ Liên một chút, bất quá người ta lòng dạ rộng rãi, nghĩ thắng bại là chuyện thường binh gia, huống chi buổi tối còn có một vật nhỏ mỹ vị chờ đợi mình đến ăn, ngược lại cũng không tức giận, rất vui vẻ, chuẩn bị đem tiểu M của hắn đến tả hỏa. (ta không hiểu tả hỏa là gì a~)
Đang chuẩn bị các loại đạo cụ, chuông cửa vang lên, Chu Lục kích động a…Một bộ biểu tình thèm nhỏ dãi ba thước lộ hết ở trên mặt, hắn đã sớm đối tiểu M trên internet thời gian qua có ý tứ, nhìn bộ dáng cậu quỳ ở trước mặt mình, một thân da trắng nõn thoạt nhìn khiến người muốn động tay sờ sờ, cái mông tròn vo, chân cũng cường tráng, hơi có chút gầy, bất quá như vậy mới có xúc cảm ha ha ~
Chu Lục đầy sức sống đi mở cửa, lúc cách cửa còn ba bước đột nhiên dừng lại, thay đổi bộ mặt liệt quỷ súc công, ánh mắt băng lam sắc bén, cước bộ cũng trầm ổn, mặc dù mặc trên người chính là áo T-shirt Ấn A LY lớn, thế nhưng khí tràng ── khí tràng a! Liền coi như Tiểu Ca cho dù mặc quần áo bình thường ngay cả áo mũ đó cũng là Tiểu Ca! (nắm tay)
Chu Lục từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, tốt a, tiểu nô của hắn! Hắn nằm mộng cũng muốn gặp mặt điều giáo tiểu nô! Người trần truồng, ngay cả hai khỏa đỏ sẫm trước ngực cũng đẹp! Từ cameras nhìn cũng không thật. Nhìn nhìn lại phía dưới… Cái thứ dâm đãng nay, chỉ là cởi hết quần áo cũng đã ngạnh sao? Thật hẳn là cột lên một sợi dây hảo hảo quất một chút mới được!
Chu Lục ghé vào cửa nhìn chằm chằm Hạ Liên ngoài cửa, tựa như cùng một cật hóa ghé vào cửa kính ở cửa hàng bánh ngọt nhìn bánh, bất quá Chu Lục… Đó là ngươi quyết định, không cần nằm ở trên cửa trông mà thèm như vậy.
Chu Lục ho nhẹ một tiếng, bày bản mặt nghiêm túc, từ từ mở cửa, chướng mắt có thể thấy được da trần trụi tuyết trắng bởi vì sự xuất hiện của hắn mà căng chặt, ngay sau đó nổi hồng, đợi cho cửa hoàn toàn mở, thân thể kia đã không thể khống chế mà run rẩy.
A a, thức ăn mình yêu thích ngay trước mặt!
Chu Lục hài lòng a, nhưng tiểu nô lệ của hắn vẫn cúi đầu, nhìn không thấy mặt ── gương mặt có xinh đẹp như thân thể đó, có phải càng thêm mỹ hảo hơn không?
Chu Lục không có hảo ý bĩu môi một cái, lộ ra một bộ cười tà, giơ tay lên nắm lấy cằm của tiểu nô lệ, dùng sức nắm lấy, sau đó dùng sức nâng đầu cậu lên, hắn có thể cảm giác được thân thể tiểu nô lệ của hắn bởi vì bị đau mà cứng đờ, lại không thể không phục tùng mệnh lệnh của hắn mà khuất nhục ngẩng đầu lên.
Mơ hồ trong cảm thấy được tiểu nô lệ vì nhục nhã mà ứa ra giọt nước mắt, Chu Lục trong lòng âm thầm đắc ý, chờ đợi nhìn biểu sợ hãi mà sung kính của tiểu nô lệ.
Nhưng mà ── sét, đánh, ngang, tai!
Chu Lục biểu tình đột nhiên co quắp, thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một tiếng rất yếu “Ách…”
Đời này có thể gặp phải việc này thực sự là thần, tiểu nô lệ của hắn là Hạ Liên?! Cái kia một mặt khác ở trên mạng tiểu nô lệ sẽ xấu hổ sẽ run vừa dâm đãng vừa thấp hèn cư nhiên là Hạ Liên?!
Chu Lục trong nháy mắt nghĩ đó là một âm mưu, có lẽ là Hạ Liên muốn chỉnh hắn mà cố ý hi sinh, đầu ngón tay hắn run lên, hai cánh tay dài trong nháy mắt thu hồi, âm trầm không chắc nhìn chằm chằm người trước mắt này.
Hạ Liên hoàn trầm ngâm trong suy nghĩ tiểu tức phụ gặp cha mẹ chồng, cảm nhận được mình bị cứng rắn nâng cằm lên, trong nháy mắt nghĩ vừa nhục nhã vừa sảng khoái, cậu run rẩy thẹn thùng nhìn chủ nhân của cậu, kết quả ngẩn người tại chỗ đó.
Sấm, giữa, trời, quang ── Sấm giữa trời quang a! Không mang bộ dạng như thế a!
Mặt Hạ Liên nhíu lại, quả thực suýt muốn khóc lên, ai có thể nói cho cậu biết, chủ nhân mà cậu mơ ước như là liếm, bị hắn ngược cư nhiên là là là… Chu Lục chết tiệt?
Hạ Liên trong nháy mắt cảm giác người mình trần truồng như vậy thực sự rất thấp hèn, nhịn không được cả người run rẩy, nếu như không phải cậu trước ngây ngẩn cả người, sớm nhặt quần áo nằm trên đất đi, mà bây giờ ── cậu một lần nữa cúi đầu, một mặt nghĩ không nói nhục nhã, một mặt lại thoải mái ngay cả dương v*t đều trướng đau.
Nên làm sao đây? Nên làm sao đây?
Suy nghĩ của Hạ Liên chuyển rất nhanh, trực lai trực vãng rất đơn giản: A, làm nô của Chu Lục, từ nay về sau bị hắn ức hiếp, không chỉ ở nơi riêng, bên ngoài cũng như vậy, chẳng khác nào cho Chu Lục một nhược điểm, Chu Lục muốn cậu làm cái gì cậu liền làm cái đó; B, cứ vậy rời đi, lập tức tìm đến quan hệ giết Chu Lục, chấm dứt hậu hoạn.
Thân thể Hạ Liên đang run rẩy, hai lựa chọn tàn khốc như vậy, thế nhưng cậu không thể không làm, trước mắt Chu Lục rõ ràng ngây ngẩn cả người, dù cho hắn làm ra một chút cử động cường thế, bản thân cũng sẽ khiêm tốn phục tùng quỳ xuống ở trước mặt hắn, nhưng là bây giờ rõ ràng không đáng tin cậy.
Thế nhưng, bản thân sĩ diện như thế, thật phải quỳ gối dưới chân địch nhân của mình, khúm núm, cố gắng làm bất luận chuyện thấp hèn gì sao? Cậu tuy là một M, là một thụ cuồng ngược, thế nhưng vẫn không phải không biết xấu hổ đến cái mức kia!
Nhưng, ai bảo minh ngu chứ, ai bao mình nhịn không được, lên mạng tìm chủ nhân chứ? Chu Lục a Chu Lục, ngươi đúng là khắc tinh của ta, từ lần đầu thấy ngươi, ta đã định trước một kết cục như thế.
Hạ Liên mặt không thay đổi ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn cằm sắc bén như mũi đao vậy, mắt cậu nhìn thẳng hướng về phía Chu Lục bước một bước, Chu Lục sửng sốt, theo bản năng lui một bước, Hạ Liên lại tiến tới, Chu Lục lại lui về sau, thẳng đến khi Hạ Liên đi vào trong nhà Chu Lục.
Hạ Liên chậm rãi xoay người đóng cửa lại, biểu tình quyết tuyệt, thật giống như, cam tâm tình nguyện bước vào địa ngục, từ nay về sau tầng mười tám địa ngục, dầu chiên lửa đốt, cậu cam thân chịu đựng, tuyệt không hối hận.
Hạ Liên làm xong tất cả, đối mặt với Chu Lục, hai đầu gối mềm nhũn, tùm một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Chu Lục, cậu dùng hai tay chống đất, gắt gao nhìn chằm chằm sàn nhà, cái trán thấp đến mức sắp tiếp xúc mặt đất. Cổ họng một trận khô cạn, hàm răng đều không tự chủ mà run lên, Hạ Liên khí tức bất ổn, nơm nớp lo sợ kêu một tiếng: “Chủ nhân.”
Chu Lục lần thứ hai ngây ngẩn cả người, bất quá một chuỗi hành động của Hạ Liên lập tức khiến hắn tìm về thân phận, hắn hừ lạnh một tiếng, chỉ cảm thấy lúc trước đè nén lửa giận đối với Hạ Liên cũng vọt lên, một cước đem Hạ Liên đá ngã, chân đạp lên một tay của Hạ Liên, nhìn dáng bẻ chật vật của Hạ Liên ở dưới chân hắn.
“Chủ nhân…” Chu Lục lần này cử động vì cái gì Hạ Liên biết rõ ràng, một cước kia cũng không lưu lại dư lực, Hạ Liên chỉ cảm thấy bên sườn đau đớn kịch liệt, nước mắt trong nháy mắt chảy ra, cậu nằm xuống đất, thủ bị Chu Lục đạp, Chu Lục liền dùng ánh mắt lạnh lùng khinh bỉ như thế nhìn xuống cậu, khiến cậu cảm thấy từng đợt sỉ nhục.
Thực sự, không có gì so với cậu thế này nhục nhã hơn…
Hạ Liên cả người run rẩy, chỉ cảm thấy tâm lạnh nửa đoạn, thế nhưng cậu không cam lòng, nếu quyết tâm thần phục Chu Lục, tự nhiên phải bày ra tư thái khiêm tốn, thế là cậu gọi Chu Lục là “chủ nhân”, đồng thời nỗ lực đứng lên bảo trì tư thế quỳ.
Thế nhưng Chu Lục không muốn, một chân đạp tay cậu chân kia đặt trên ngực Hạ Liên, khiến Hạ Liên trực tiếp té nằm trên mặt đất tại huyền quan.
Chu Lục mở miệng châm chọc, rõ ràng thua Hạ Liên độc miệng, thế nhưng bộ dạng khí thế của người ta ở đằng kia, lời như dao nhỏ đâm vào: “Ta giờ mới biết nguyên lai Hạ công tử cam tâm thấp hèn như thế, Hạ công tử đối nghịch với ta đi đâu rồi? Ta còn nói ngươi quỷ quyệt kiêu căng, nguyên lai đây đều là giả, thực sự Hạ công tử nguyên lai là một thụ cuồng ngược, còn thích tự ngược! Hạ công tử a, ta có nên đem video lúc trước của ngươi phát cho nhân viên ngươi xem không, để cho bọn họ xem lão bản của bọn họ dâm tiện vô sỉ bao nhiêu?”
Chu Lục dẫm nát tim Hạ Liên, lời nói càng giống như muốn một lòng nghiền nát Hạ Liên, lời gì đả thương người hắn nói lời đó, nói thẳng Hạ Liên một đôi mắt ngăm đen thụ thương không thôi, toàn bộ thân thể phát run, khiến Chu Lục cũng không nhẫn tâm tổn thương nữa.
Hạ Liên nghĩ, bản thân thực sự là thấp hèn không gì sánh được, so với kỹ nữ cũng thấp hèn hơn, Chu Lục cũng vũ nhục mình như thế, cậu lại còn nghĩ theo Chu Lục, thậm chí, ở nơi Chu Lục không nhìn thấy, dương v*t của cậu đã vì mấy lời của Chu Lục mà hoàn toàn ngạnh.
Tiện nhân! Thứ dâm đãng!
Hạ Liên hung hăng mắng bản thân, thế nhưng biểu hiện ra cũng ngoan ngoãn không gì sánh được, cậu dùng cặp mắt đen ướt át kia nhìn Chu Lục, trong mắt tràn ngập vẻ khát cầu.
“Chủ nhân, ta sai rồi…” Hạ Liên thấp giọng nói, hai má vì lời sắp nói ra mà nổi đỏ, ngya cả bên tai cũng một mảnh đỏ tươi, “Ta là thật tâm muốn làm nộ lệ của chủ nhân, trước đây nhìn thấy chủ nhân, ta liền động lòng… Ngày hôm nay ta đến, là đặc biệt đến thần phục chủ nhân, chỉ là không nghĩ tới…” Hạ Liên khẽ cắn môi, sống vô ích lâu như thế lấy khẩu khí nhu nhuận ngoan ngoãn cùng người kia nói, cậu là thật tâm với Chu Lục, “Nô lệ biết sai rồi… Nếu như chủ nhân còn tức giận, mặc dù trách phạt nô lệ, chủ nhân muốn đem video phát cho người của công ty, nô lệ cũng sẽ không phản đối, nô lệ nguyện đem tất cả mọi thứ đều giao phó cho chủ nhân, chỉ cầu… Chỉ cầu chủ nhân không cần vứt bỏ ta…”
Nói xong một câu cuối cùng, Hạ Liên xấu hổ khóc lên, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống sàn nhà, hình thành vũng nước nho nhỏ, cậu thậm chí còn đưa tay ra, cầu xin kéo lấy ống quần Chu Lục, không tiếng động cầu khẩn.
Tác gia nói:
Thật muốn ngược Tiểu Hạ a… >. <
PS: Cảm tạ Thị Phong tặng trăm hoa giấu mật, thật xinh đẹp ~ ^_^