Người vô hình có mặt ở khắp nơi
(Tin trang) Ca sĩ trường học đang nổi, Hồ Lê, hôm qua đã chính thức bị cảnh sát bắt giữ với các tội danh tình nghi gây tai nạn giao thông bỏ chạy, xúi giục người khác sử dụng bạo lực, theo tin được biết, suốt năm ngoái Hồ Lê không ngừng bị nhân chứng của vụ tai nạn giao thông tống tiền, về sau y đã âm thầm sai sử thành viên của ban nhạc “cảnh cáo” kẻ tống tiền này, hiện giờ thành viên được nhắc tới đã bị bắt giữ với tội danh gây thương tích nhân thân. Theo tin từ nội bộ thì Hồ Lê và ban nhạc mới vừa ký hợp đồng với Diệp Thị Giải Trí không lâu, nhưng chưa công bố với truyền thông, căn cứ theo điều khoản hợp đồng, Hồ Lê ngọai trừ họa lao tù, còn phải đối diện với số tiền vi phạm hợp đồng khổng lồ…
——————————————————————————-
Thích Phong ở cửa trường học nhìn thấy Hồ La Ba đang dưỡng thương, cùng với Diệp Lãng đằng sau gã.
“Sao thế, mấy người không vào cùng nhau à?” Thích Phong mỉa mai.
Hồ La Ba ậm ừ nửa ngày mới nói, “Anh Lang bảo lãnh tôi ra.”
Thích Phong tức thì bật cười, “Anh Lang? Không phải chồng cũ hả?”
Diệp Lãng trừng Thích Phong một cái.
Thích Phong làm bộ như không thấy, “Tôi còn tưởng cảnh sát sẽ gọi tôi đến làm chứng chứ, sao qua lại nửa ngày không có việc gì của tôi hết vậy?”
“Tội gây tai nan giao thông bỏ chạy đã đủ rồi, không cần phải kéo cả Lăng Dương vào chuyện này.”
“Vậy chẳng phải cậu ta sẽ vĩnh viễn không biết chân tướng?”
“Có đôi khi không biết gì ngược lại sẽ tốt hơn, bây giờ cậu ấy đang sống rất vui vẻ, chuyện quá khứ hãy cứ để nó là quá khứ đi.”
Hồ La Ba nhỏ giọng thì thầm, “Kỳ thật là do anh không muốn cậu ta biết nguyên nhân tỏ tình thất bại thôi…”
“Câm miệng.”
Sự kiện ca sĩ trường học oanh động một thời bị bắt giam đã qua hai tháng, ở khu Hồ Sóc chuyện này rất là ồn ào huyên náo, ngay cả Lăng Dương trước giờ không chú ý đến tin giải trí cũng phải chạy theo nhiều chuyện một hồi, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng vô tâm vô phế của cậu, Diệp Lãng lại thấy quyết định lúc trước của mình rất chính xác.
Hai tháng ở ngoài đời rất ngắn, ở trên mạng rất dài, thời gian này, Tân Lâm Sơn đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hai bang hội Lạc Minh và Kiếm Tình từ lúc lập bang đã như nước với lửa, bởi vì kết minh mà quan hệ giữa bang chúng ngày càng tốt hơn, còn Viện Tâm Thần vẫn như cũ đi giữa chính phái và tà phái, game thủ trong server nhìn thấy họ sẽ theo thói quen đánh đường vòng.
Thành Mạch Mông dưới sự dốc sức xây dựng của Tam Túc Đỉnh Lập, sức mạnh kinh tế có thể nói là… nát bét, bởi vì Lạc Minh gần như không có game thủ sinh hoạt, trong khi Viện Tâm Thần chỉ có kẻ điên không có game thủ, thành viên Tam Túc Đỉnh Lập nếu muốn mua thương phẩm thành thị cao cấp thì phải chạy đến thành thị khác giao nộp một khoản thuế kếch xù mới mua được.
Nhưng sức mạnh quân sự của thành Mạch Mông thì tuyệt đối đứng đầu trong tất cả các thành trì, liên minh công phòng chiến mỗi tuần một lần chưa bao giờ chiến bại, thu gom được thêm một đám người yêu thích đập phá cướp bóc, cơ hồ nhận thầu tất cả BOSS dã ngoại, việc này đã dẫn đến sự bất mãn của các game thủ khác trong server.
Sau khi LM thất thế, liên minh San Bằng Viện Tâm Thần giải tán, các kẻ thù cả mới lẫn cũ của Viện Tâm Thần đã tập hợp lại thành một tân liên minh, tên là “Tân Minh”, chiếm lĩnh thành trì lớn thứ hai server, thành Mạch Đại, cùng Tam Túc Đỉnh Lập hình thành trận thế Hán Sở phân tranh, đồng thời cũng duy trì sự cân bằng trong server.
Bạch Thiếu Đường thích vác thỏ chạy khắp nơi vẫn ăn mặc nổi bần bật như xưa, thú cưng thường dùng nhất hiện giờ của tế ti thú ảo Hoa Mãn Lâu là một con rồng Trung Quốc vảy trắng (tiểu bạch long!), nơi hai người hai thú đi qua trong phạm vi một trăm mã sẽ không có người họ Bành xuất hiện.
Lạc Minh Phong như cũ được xưng là đại thần, còn Hạ Đại Gia hiện giờ cũng đã có biệt danh mới —— chàng trai của đại thần, hai người đã mở đầu cho trào lưu biến tính kết hôn trong game, khoảng thời gian này xuất hiện vô số hình ảnh nam nam kết hôn, nữ nữ kết hôn, nam biến nữ nữ biến nam kết hôn, thường sẽ nhìn thấy trên đầu một acc nam có treo danh hiệu nương tử của ai đó, còn acc nữ bên cạnh thì sẽ là tướng công của acc nam đó.
Đáng giá nhắc tới chính là, Hồ La Ba cũng trở về “Hồn Đạm OL”, chẳng qua không dám tiếp tục làm nhân yêu nữa, hắn và bạn cùng phòng Mã Linh Thư, Tịch Hoành Thế và Do Mạch Tài cùng nhau xây dựng một đội cày vàng quy mô nhỏ, tiếp tục lợi dụng trò chơi để kiếm tiền.
Về phần Lăng Dương, hiện giờ đã khôi phục lại thân phận Tiểu Linh Dương, dù sao tài khoản thân sinh vẫn có tình cảm hơn.
【 đội ngũ 】 Lưu Ly Khấu: sao sư công còn chưa tới? Không T ai đỡ BOSS?
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: sắp rồi sắp rồi, mới gởi tin nhắn nói sắp lên rồi, chỗ con có dược thủy kháng ám không?
【 đội ngũ 】 Đế Thích: tôi có.
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: vậy tôi khỏi mua.
【 hệ thống 】 [Dạ Lang] login.
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: đến rồi đến rồi, đưa ông xã cho tui để tui tổ đội trưởng.
【 đội ngũ 】 Lưu Ly Khấu: sư phụ có thể thiểu năng hơn không?
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: … Nói sai rồi T^T, đưa đội trưởng cho tui để tui tổ ông xã.
【 đội ngũ 】 [Tiểu Linh Dương] trở thành đội trưởng.
【 đội ngũ 】 [Dạ Lang] gia nhập đội ngũ.
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: ông xã tới nhanh, đang chờ anh đó.
【 đội ngũ 】 Dạ Lang: ừ.
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: em đến chỗ BOSS rồi, anh dùng kỹ năng vợ chồng bay qua đi.
【 đội ngũ 】 Dạ Lang: xin lỗi, không phải vợ chồng với em.
【 đội ngũ 】 Tiểu Linh Dương: =口=!!
Diệp Lãng dùng một tấm phù truyền tống bạn thân bay tới, hiệu ứng đặc biệt của trang bị làm máy tính của Lăng Dương đứng nửa ngày, còn đứng lâu hơn lần đầu tiên gặp Dạ Lang năm ngoái, Lăng Dương buồn bực suy nghĩ, chẳng lẽ thực phải đổi card màn hình?
Đoàn người đánh xong tiểu BOSS dã ngoại, truyền tống quay về chủ thành, chủ thành đang ngay thời điểm đông người, lần này máy tính của Lăng Dương trực tiếp đứng luôn tại giao diện LOADING.
【 nói chuyện riêng 】 Mạnh Gia Hổ: Dương Dương.
【 hệ thống 】 [Tiểu Linh Dương] đăng xuất.
Diệp Lãng lập tức gọi điện thoại tới, “Sao em lại logout?”
Lăng Dương thiệt phiền muộn, “Máy tính em bị màn hình xanh.” Đây đã là lần xanh màn hình thứ ba trong tuần, còn có hai lần bị nhiễu màn hình.
Diệp Lãng từ ký túc xá tới đây, kiểm tra máy tính Lăng Dương một lượt, “Card màn hình biến chất, cái card này của em dùng quá lâu rồi, đáng lẽ phải đổi từ sớm.”
Hai người tới phố máy tính, nhìn trúng một chiếc card màn hình rất thích hợp để chơi game 3D, nhưng giá cả có hơi vượt quá dự toán của Lăng Dương.
Ông chủ nhìn ra được Lăng Dương đang do dự, “Nếu cậu thật muốn mua thì có thể chờ thêm một tháng, phỏng chừng cái card này sẽ giảm giá.”
Diệp Lãng cảm thấy thực sự không có tất yếu phải đợi thêm một tháng nhưng lại không lay chuyển được Lăng Dương, đối phương kiên trì không chịu để hắn ra tiền mua, Diệp Lãng biết Lăng Dương trước giờ đều như thế, đành phải tùy theo cậu.
Hai người về đến nhà, trên bàn cơm có thêm một dĩa nho đã được rửa sạch.
“Woa, không ngờ có nho ăn,” Lăng Dương không chút khách sáo vặt một trái vứt vào miệng, “Ngọt ghê.”
Cậu lột vỏ một trái đưa tới miệng Diệp Lãng, “Anh cũng nếm thử đi.”
Diệp Lãng ăn luôn từ tay cậu, Lăng Dương cảm thấy rất thú vị, bèn lột vỏ mấy trái liền, đút cho hắn ăn.
Hiếm khi nhìn thấy Lăng Dương hiền huệ như vậy, Diệp Lãng có hơi bất ngờ, “Lột vỏ nhiều như vậy không mệt à?”
Lăng Dương thuận miệng đáp lời, “Lột nho cho người mình thích làm sao mà mệt.”
Cậu nói xong câu đó, động tác liền khựng lại, ngẩn người nhìn quả nho đã lột được phân nửa.
Diệp Lãng thấy bộ dáng này của cậu chỉ biết ngay cậu lại nhớ đến chuyện trước kia, hai người ở bên nhau lâu lắm rồi, người này đã thành một phần trong ký ức người kia, phân không rõ ai là ai, mỗi một câu nói, mỗi một hành động, mỗi một sự kiện đều có hình bóng của đối phương.
Cái con người có chung ký ức mười sáu năm với Lăng Dương ấy, tựa như một người vô hình chắn ngang giữa hai người, không tồn tại nhưng lại có mặt ở khắp nơi, không nhìn thấy, nhưng lúc nào cũng bắt gặp.
_____________________
Lời tác giả:
Tác giả viết 350k từ không bị tắc chữ, khi đến đoạn kết chỉ còn 20k từ thì tắc… chương 82 là chương quá độ, không có nó không được, nhưng có thì lại không biết viết thế nào, bị tắc hai ngày, tưởng chừng tắc đến hộc máu, cuối cùng vẫn viết thành như này, quả thật không còn mặt mũi nào đối diện với liệt tổ liệt tông.
Sau này nếu tìm được linh cảm, nhất định sẽ quay lại sửa chữa T口T
Tác giả đêm nay đi bệnh viện, cám ơn các bạn đã quan tâm, nhưng lý do nói ra rất buồn cười.
Hai hôm trước viết đến đoạn Linh Dương bị thương ngón tay, buổi tối bị Thích Phong đưa đến bệnh viện, khi ấy tác giả còn hỏi anh nhà, bệnh viện buổi tối có chụp X quang không, cơ mà anh ấy cũng không biết chính xác.
Chạng vạng hôm nay anh ấy đi chơi bóng, khi slam dunk thì không bắt được khung rổ nên bị ngã trật cổ tay, dùng hành động thực tế nói cho tác giả biết: bệnh viện buổi tối có thể chụp X quang!
Kết quả kiểm tra cho hay xương cổ tay bị nứt nhẹ, vấn đề không nghiêm trọng lắm, không cần bó thạch cao.
Anh nhà kiên trì cho rằng chuyện này có trách nhiệm của tác giả, bởi vì tác giả gần đây cứ luôn viết về chủ đề gãy xương.
Tác giả là một tiền bối có kinh nghiệm gãy xương rất phong phú, gặp tai nạn xe hai lần, gãy cánh tay một lần, gãy chân một lần, đánh thạch cao sáu tháng, không biết có ai còn dã man hơn tác giả không…
Truyện này đã chính thức tiến vào tuần lễ kết thúc (có vui hơm?)