Edit: _BOSS_ lười
Hầu như cả buổi tối, Vương Học Đông đều là vượt qua ở trên bồn cầu.
Trước đó nói đùa với người khác, từng có người đã nói câu nói như "Tối nay ngươi sẽ ngủ ngay ở trên bồn cầu". Hiện tại, hắn xem như là đã chân chính lĩnh hội đến.
Phân kéo ra từ hậu môn cũng không có mùi thối. Những thứ đó căn bản không phải cặn đồ ăn được thân thể bài tiết gì cả, mà là một ít chất lỏng màu xám nhơn nhớt. Chính bản thân Vương Học Đông cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, dục vọng bài tiết mãnh liệt đều là quanh quẩn ở trong đầu. Căn bản không có đói bụng, cũng không có cảm giác đói bụng. Số lần bài tiết liên tục lại quá nhiều lần, da phụ cận hậu môn đã vỡ, cơ vòng cũng đã tê tê. Lúc đứng lên từ trên bồn cầu, Vương Học Đông cảm thấy trên mông như là có cái lỗ thông suốt, cũng không còn cách nào co rút lại như bình thường.
Hắn vẫn đang nhớ lại, ngày hôm qua mình đến cùng đã ăn những thứ gì?
Bữa sáng và bữa trưa đều là ăn ở trong nhà ăn đơn vị.
Bữa tối là chỗ mà Kim Hiểu Yến chọn, là một nhà ăn kiểu Tây có phong cách không tệ.
Mặc dù hai người đều yêu thích bò bít tết, thế nhưng Vương Học Đông lại yêu thích có rượu đỏ kết hợp cùng nhau để ăn, Kim Hiểu Yến lại yêu thích Buffet. Sau khi hai người ăn xong, lại đi uống rượu trong quán bar. Ôm Kim Hiểu Yến có tửu lực kém, Vương Học Đông triệt để quyết định cô bé này. Tiếp đó, ngay ở trong quán bar, Kim Hiểu Yến lại mơ mơ hồ hồ đem cuộc đời lần thứ nhất của mình giao cho Vương Học Đông.
Những sự việc này đều đã qua.
Bây giờ Vương Học Đông lại căn bản không có tâm tư để suy nghĩ tình yêu nam nữ gì cả.
Trong mơ mơ màng màng, hắn lại nghĩ tới buổi trưa hôm qua còn ăn qua một ít đồ ăn vặt: Mấy viên mứt hạnh, một ly cà phê, còn có bánh bích quy "Oreo" được Kim Hiểu Yến mang đến.
Những thứ này nên rất vệ sinh, ngày thường cũng hay ăn, không có phản ứng gì ah!
Nếu như nhất định phải tìm ra vấn đề gì từ bên trong, Vương Học Đông cảm thấy có khả năng nhất đại khái chính là những viên mứt hạnh đã dẫn đến mình sinh bệnh.
Trình độ đau đầu đã không phải kịch liệt, hiện tại trái lại là yết hầu có chút sưng, liền ngay cả ngực cũng hết sức đau đớn. Mỗi lần thở dốc, Vương Học Đông đều có loại thống khổ bị lực lượng nào đó kéo xé.
Hẳn là lây nhiễm đường hô hấp trên. Hắn đi đến kết luận như thế. Tiếp đó, lục lọi từ trong ngăn kéo lấy ra một bình siro, chầm chậm uống vào.
...
Hôm nay Kim Hiểu Yến cũng không có đi làm, ở nhà nghỉ ngơi.
Cha mẹ đều đi ra ngoài, trong nhà chỉ có một mình nàng. Nhìn mấy đứa bé đang chạy nhảy trên đất trống dưới lầu ngoài cửa sổ, Kim Hiểu Yến cảm thấy tâm tình rất là phiền muộn.
Vương Học Đông xác thực là người rất biết cách nói chuyện.
Thế nhưng, ngày hôm qua mình không nên uống nhiều rượu như vậy. Tuy rằng nói rất có hảo cảm đối với Vương Học Đông, cũng cảm thấy hắn có thể trở thành bạn trai của mình, thế nhưng Kim Hiểu Yến vẫn chưa có quyết định. Thế nhưng ai có thể nghĩ tới, cứ một mực ngay ở chỗ quán bar, bản thân vậy mà lại mơ mơ hồ hồ theo hắn có loại quan hệ ấy.
Trong lòng lại tràn ngập cảm giác mất mát, cũng có mấy phần ngọt ngào nhàn nhạt.
Nữ nhân đi, lần thứ nhất đều là đau đớn, cũng mang ý nghĩa cho tương lai tốt đẹp.
Gần như là thời điểm cần phải cân nhắc vấn đề kết hôn.
Mới vừa nghĩ tới đây, một hồi đau bụng mãnh liệt xuyên qua toàn thân Kim Hiểu Yến. Nàng không khỏi nhíu mày, tay phải dùng sức che cái bụng, chầm chậm ngồi ở trên ghế.
Rất đau, quả thực khó mà chịu đựng.
Nữ nhân mỗi tháng đều có mấy ngày rất là khó chịu như thế. Thế nhưng lại so sánh sự đau đớn cùng với bây giờ, mức độ đau đớn lại căn bản không đáng nhắc tới. Kim Hiểu Yến cảm thấy mình có khả năng là bị viêm ruột cấp tính, cũng mua thuốc ở trong tiệm thuốc phụ cận để uống. Tối hôm qua tình huống cũng còn khá tốt, sáng hôm nay cơn đau trải qua mấy lần rồi cũng dần dần giảm bớt. Thế nhưng hiện tại, đau đớn lại tới.
Lại như có một cây dao cắm vào, ở bên trong xoay đi xoay lại mấy vòng.
"Rầm!"
Kim Hiểu Yến từ trên ghế té xuống, hai tay che cái bụng, liều mạng giãy giụa. Sắc mặt đã hoàn toàn trắng bệch, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh lít nha lít nhít. Nàng đau đến đến mức cả lời nói đều không nói ra được, thậm chí vô phương phát ra âm thanh.
Phải đi bệnh viện nhìn xem... Hoặc là, gọi điện thoại gọi xe cấp cứu.
Ngay lúc Kim Hiểu Yến run rẩy đưa ra tay phải, giãy giụa muốn cầm điện thoại lên, loại đau nhức hết sức mãnh liệt lại đột nhiên biến mất.
Nàng nghi hoặc mà xoa cái bụng, từ dưới đất bò lên. Vén lên quần áo, trên bụng trơn bóng nhẵn nhụi, không có phát hiện bất cứ tình huống khác thường nào.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Đột nhiên, một luồng nhiệt quen thuộc chảy ra từ vị trí bụng dưới.
Kim Hiểu Yến thầm kêu không tốt, tranh thủ lấy tốc độ nhanh nhất chạy vào phòng vệ sinh. Đến khi nàng đứng lên từ trên bồn cầu, lại phát hiện bên trong cả bồn cầu đều là một vùng đỏ tươi.
Chẳng lẽ là đến chu kỳ kinh nguyệt?
Nhưng mà tính toán thời gian lại không đúng ah! Vừa mới qua đi nửa tháng, về thời gian còn kém ròng rã hơn hai tuần.
Có phải là tối ngày hôm qua gây ra tai họa bởi theo Vương Học Đông quan hệ điên cuồng, chơi đến quên cả trời đất ở trong quán bar? Nghe nói, nữ nhân say rượu làm chuyện ấy, đối với thân thể không tốt.
Hẳn là như vậy đi.
Kim Hiểu Yến tắm rửa sạch sẽ thân thể, hoán đổi một bộ áo ngủ thư thích, ngồi ở trên giường, hai tay ôm đầu gối, lặng lẽ đờ ra.
Nàng hiện tại đã không muốn đi bệnh viện làm gì.
Đúng đấy! Bạn trai, kết hôn, những sự tình này đã từng cảm thấy cách mình phi thường xa xôi, trong lúc đó lại bỗng nhiên đều trở nên rất gần rất gần.
Còn có, cái bụng đã không đau.
...
Sau khi nhận được điện thoại, chủ thầu Trương Lương Tài dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới chỗ ở của Lưu Thiên Minh.
Chỉ cần có thể kiếm tiền, chịu khổ chút mệt mỏi lại tính là gì.
Chỉ đơn giản giới thiệu lẫn nhau, Lưu Thiên Minh bắt đầu dẫn Trương Lương Tài đi loanh quanh ở trong phòng, từng nơi một cẩn thận bàn giao yêu cầu sửa sang của mình.
"Cửa sổ phải dùng lan can thép hàn lên. Nhất định phải vững chắc, thép tốt nhất lắp hai tầng, phương diện dùng vật liệu lại không thể tiết kiệm."
"Không có vấn đề!"
Trương Lương Tài mở miệng đáp: "Ta cho ngươi dùng thép ruột đặc tốt nhất, tuyệt đối không phải mặt hàng rỗng ruột chỉ làm lồng chống trộm bên ngoài. Thứ đó rất rắn chắc, cho dù tên trộm có sức lực to lớn hơn cũng cạy không ra, nhất định phải sử dụng cái kìm phá hoại cỡ lớn mới có thể cắt đứt."
Lưu Thiên Minh khẽ gật đầu, nói bổ sung: "Mặt khác, những thanh thép trên cửa sổ cũng không phải tùy tiện dựng thẳng liền kéo lên mấy thanh đã xong việc. Khoảng cách chính giữa không thể ít hơn ba centimet, còn cần tiến hành gia cố theo hướng ngang. Tốt nhất nên như thế, biến thành một cửa sổ thép trống rỗng có thể mở ra khép kín. Thế nhưng, vị trí tiếp nối với bức tường, nhất định phải nhiều hơn mấy cái đinh ốc, thì mới có thể vững chắc."
Chi tiết nhỏ cần phải chú ý quá nhiều. Trương Lương Tài lấy xa cuốn vở từ trong bóp da, đem những câu nói mà Lưu Thiên Minh đã nói nhanh chóng ghi lại.
Lưu Thiên Minh dẫn hắn đi tới cánh cửa, chỉ vào khung cửa nói: "Nơi đây cũng là xử trí đồng dạng. Ta muốn lắp đặt một cánh cửa thép. Tốt nhất là kiến tạo xuyên bức tường, nối liền vị trí chống đỡ chính giữa cùng với ổ khóa."
Trương Lương Tài có chút nghi hoặc: "Làm thế có phải quá phiền phức hay không? Ngươi mở cửa đóng cửa rất không tiện. Còn có, dùng thép hàn lên cánh cửa thế này rất khó coi, không có biện pháp khóa cửa, chỉ có thể dùng khóa mềm hoặc là dây xích để buộc lại. Nếu như trong nhà có người đến chơi, nhìn nhất định sẽ cảm thấy rất kỳ quái."
Mặc dù hết thảy đều là vì tiền, thế nhưng Trương Lương Tài cảm thấy, lấy kinh nghiệm sửa sang nhiều năm của mình, những chuyện này tốt nhất vẫn là nói cho chủ hộ biết. Bằng không, sau đó nếu như xảy ra vấn đề gì, vừa đến làm ra vẻ mình cao minh, thứ hai cũng có thể tránh phiền phức.
"Ta nói thế nào, ngươi liền làm thế đó, không cần kiêng kỵ nhiều như thế."
Lưu Thiên Minh khá hơi không kiên nhẫn phất phất tay: "Chỉ cần làm tốt, một phân tiền cũng không thể thiếu ngươi."
Nếu đối phương đã nói tới mức này, Trương Lương Tài cũng chỉ có thể là đàng hoàng im lặng.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, thời đại này quái sự về kỳ nhân cũng xuất hiện tầng tầng lớp lớp, vụ án giết người cướp đoạt cũng phát sinh nhiều lần. Mọi người đều hy vọng có thể sửa sang nhà cửa của mình càng thêm bền chắc. Nói im tai là vì sự an toàn, nói khó nghe kỳ thực chính là biến nhà cửa thành một gian phòng trong ngục giam, bản thân lại nhốt mình ở bên trong.
Chỗ cần sửa sang cũng không nhiều, trọng điểm chính là cửa sổ và cửa chính.
Trương Lương Tài tính toán một chút, lượng công trình không lớn, có thể tiền kiếm được cũng không nhiều. Bất quá, nghe nói người trẻ tuổi này là thông qua sự giới thiệu của bệnh viện nhân dân số 29 Tống viện trưởng, xem ra rất là giàu nứt đố đổ vách. Hắn chỉ quan tâm chất lượng công trình, lại không có nói ra bất cứ yêu cầu gì đối với phương diện mỹ quan. Đã thế, bắt tay vào làm cũng đã không có chút khó khăn gì, rất nhanh liền có thể làm xong.
"Còn có mấy chuyện, cần ngươi hỗ trợ."
Lưu Thiên Minh dẫn Trương Lương Tài đi vào buồng trong, chỉ vào bàn trà và ngăn tủ sớm đã được mình dọn sạch, nghiêm túc nói: "Những thứ này, ta cũng không muốn. Phiền phức ngươi gọi bọn công nhân giúp đỡ xử lý một chút."
Trương Lương Tài cảm thấy rất là kinh ngạc. Hắn đi tới, nhìn kỹ một chút những vật dụng trong nhà, phát hiện bảo dưỡng đều rất tốt, có ít nhất chín phần mười mới tinh.
Lưu Thiên Minh không có giải thích quá nhiều, phun ra mấy cái cớ mà trước đó đã chuẩn bị tốt: "Ta muốn mua một gian nhà mới, những thứ này đều không cần. Nếu như nói ngươi và bọn công nhân cảm thấy cần, trực tiếp xách đi là được."
Trương Lương Tài có loại cảm giác hạnh phúc như có đĩa bánh từ bầu trời đập trúng đầu mình, theo bản năng hỏi: "Miễn phí?"
Lưu Thiên Minh chỉ vào một cái giường thấp giá cao ở trong góc xó xỉnh của gian phòng, gật gù: "Ngoại trừ chiếc giường này, tất cả mọi thứ các ngươi đều có thể mang đi. Miễn phí!"
"Ta hiện tại liền gọi người tới đây."
Trương Lương Tài hiển nhiên là sợ Lưu Thiên Minh đổi ý, vội vã lấy ra điện thoại, bắt đầu gọi người.
"Mặt khác, ta muốn ủy thác ngươi giúp ta mua mấy thứ."
Kiên nhẫn đợi Trương Lương Tài nói xong chuyện điện thoại, Lưu Thiên Minh kéo qua cái ghế rồi ngồi xuống, nghiêm túc đối với hắn nói: "Ta cần hai máy phát điện bằng dầu Diesel, chính là loại thường dùng trong cửa hàng bên ngoài. Nhất định phải bảo đảm chất lượng, tuyệt đối không muốn sản phẩm giả tạo. Ta biết các ngươi làm công trình đều rất hiểu biết đối với những thứ này, vì lẽ đó, chuyện này liền xin nhờ."
"Không có vấn đề, bên này sửa sang xong ta cũng cho người đưa tới cho ngươi. Bảo đảm là giá cả tiện nghi, chất lượng lại tốt. Ta tại trung gian cũng sẽ không thiếu chỗ tốt gì! Ha ha!" Trương Lương Tài có tâm tình rất tốt, vỗ bộ ngực đem sự tình đồng ý.
Lưu Thiên Minh cười cợt, từ trong thùng giấy bên cạnh lấy ra một cuốn Notebook. Lật ra, trên trang giấy có vẽ ra một đồ hình vũ khí tương tự phác đao cổ đại.
Hắn thăm dò hỏi: "Trương lão bản, có thể nhờ ngươi giúp ta làm hai thanh này hay không?"
Trương Lương Tài cầm lên Notebook, nhìn hồi lâu, mới chầm chậm đặt cuốn Notebook ở trên mặt bàn, nét mặt trên mặt rất là phức tạp.